Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 737: Chiến Sĩ Thi Đua Trong Nghề

Hứa Trăn xem đến đây thì không khỏi gật gù.
Cốt truyện này thực sự được viết rất tốt, câu chuyện tình yêu giữa đôi bên rất tinh tế, có kết cấu, tiết tấu chặt chẽ và đan xen logic.
Nhưng nếu chỉ như vậy thì nói thật, chưa đạt đến trình độ để Kiều Phong khen ngợi như thế.
Hứa Trăn vừa mới nghĩ như vậy thì đột nhiên cốt truyện lại thay đổi:
—— nam chủ xuyên qua.
Đúng vậy, song xuyên!
Cô gái của 20 năm trước vẫn không thể thoát khỏi cái chết, mà sau khi nữ chính qua đời, Lý Tử Duy lại vô tình xuyên đến tương lai.
Hắn lao tâm lao lực tìm nữ chủ chân chính của thời đại này, theo đuổi cô rồi trở thành bạn trại của cô…
Đúng, không sai: người bạn trai chết trong vụ tai nạn máy bay ở đầu câu chuyện và khiến nữ chính không thể buông tay thực sự không phải đến từ thời đại đó, mà là linh hồn của Lý Tử Duy!
Sau khi xem đến đây, trong đầu Hứa Trăn chỉ cảm thấy “Ong” một tiếng, đột nhiên trở nên lộn xộn.
Hắn vội vàng lấy cuốn sổ tay từ trong túi ra, “Soạt soạt” bắt đầu ghi chép vào trong giấy.
Bắt đầu từ điểm xuất phát của nữ chính, cô có một mối tình đẹp ở thời đại học, vài năm sau bạn trai qua đời, cô liền mang theo nỗi thương nhớ bạn trai mà xuyên qua 20 năm trước, cuối cùng điểm kết thúc là cái chết.
Bắt đầu từ điểm xuất phát của nam chính, thời cao trung hắn yêu một cô gái tự xưng là “Người xuyên không”, mấy tháng sau cô gái bị giết, hắn vì thương nhớ cô mà xuyên đến tương lai, về sau tìm được bản thể của cô và tạo nên một câu chuyện tình lãng mạng, cuối cùng cũng lấy cái chết làm điểm kết thúc…
Tình yêu của đôi nam nữ này thực chất là nhân quả của nhau, và câu chuyện xuyên không của đôi bên tạo thành một "vòng lặp Mobius".
Điều đáng sợ hơn nữa là người bị nghi ngờ là hung thủ cũng đã xuyên qua…
Ba lần xuyên qua tạo nên một tuyến thời gian vô cùng phức tạp, nhưng nó lại được đan xen vô cùng khớp.
Hứa Trăn không biết là do mình đọc không nhiều sách hay sao, nhưng hắn cảm thấy câu chuyện này đã hoàn toàn đảo lộn nhận thức trước đây của hắn về đề tài “Xuyên không”.
Nó thực sự giống như Kiều ca đã nói, xem đến da đầu tê dại!
Hứa Trăn đọc sách tương đối nhanh, do đó không đến nửa giờ hắn đã đọc xong kịch bản của 13 tập phim.
Lúc này, hắn mới quay đầu nhìn về phía Trần Chính Hào ở bên cạnh, thấy đối phương còn đang chăm chú nhìn vào màn hình, thì mở miệng hỏi: “Hào ca, anh đọc đến đâu rồi?”
Đôi mắt của Trần Chính Hào không hề rời kịch bản, y nhỏ giọng nói: “Đến Lý Tử Duy xuyên qua, đang theo đuổi nữ chính ở thời đại học.”
Hứa Trăn nói: “A, nơi này không quan trọng, thật ra có thể nhảy một chút, anh lật đến trang 189, lúc Lý Tử Duy ở sân bay…”
“Dừng!”
Trần Chính Hào lập tức đánh gãy lời của Hứa Trăn, nói: “Cậu đừng có spoil.”
Hứa Trăn: “……”
Ách, Hào ca giống như coi đến nghiện.
Hắn xấu hổ mà cười cười, tiếp tục vùi đầu sửa sang lại tuyến thời gian câu chuyện mà mình mới ghi ra.
Thẳng đến 20 sau, Trần Chính Hào mới ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng xoa nhẹ đôi mắt khô khốc, gật đầu nói: “Đúng là một kịch bản rất đang kinh ngạc.”
“Nếu quay tốt thì hẳn có tương lai.”
Hứa Trăn hỏi: “Hào ca, anh cảm thất tôi thích hợp với nhân vật Lý Tử Duy này sao?”
Trần Chính Hào suy tư một lát, đáp: “Vấn đề ở đây không phải hợp hay không.”
“Đây là một nhân vật có độ khó lớn, không chỉ diễn một người hai vai mà còn kết hợp với dòng thời gian vô cùng hỗn loạn, cho nên nhất định phải có một diễn viên thực lực như cậu mới có thể diễn tốt.”
Nói xong, Trần Chính Hào ngẩng đầu lên, nhìn về phía đạo diễn Hoàng Thiên Tứ ở bên cạnh, hỏi: “Hoàng đạo, tôi muốn hỏi một vấn đề.”
“Nữ chính của “Muốn gặp anh” đã định được chưa?”
Hoàng Thiên Tứ nghe thấy vấn đề thì tức khắc trên mặt lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, nói: “Đã định, là thị hậu Kim Chung, Hà Giai Yến.”
Trần Chính Hào nghiêm túc mà nhìn đối phương, nói: “Cô ấy đã ký hợp đồng rồi sao?”
Sắc mặt Hoàng Thiên Tứ cứng đờ, gượng ngùng cười nói: “Tạm thời còn chưa, nhưng ỳ đồ vô cùng rõ ràng, bộ phim này sẽ bắt đầu quay vào cuối năm.”
Trần Chính Hào quay đầu nhìn về phía Hứa Trăn, nói: “Nếu xác định là Hà Giai Yến, thì bộ phim này không thành vấn đề, nhưng nếu nửa đường thay người khác thì không cần nhận.”
“Như vậy đi, nếu muốn thì cậu cứ theo chân bọn họ đi ký hợp đồng, viết rõ điều khoản này, nếu thay đổi thì liền tính là vi phạm hợp đồng, có thể tùy thời hủy bỏ.” Vừa nói, y vừa chỉ cho Hứa Trăn rất nhiều phương pháp cụ thể.
Hoàng Thiên Tứ ở bên cạnh nghe được, vẻ tươi cười trên khuôn mặt dần dần nguội đi.
A, tại sao cậu lại biết ta định dùng danh hào thị hậu đi lừa thị đế, lại dùng thị đế đi lừa thị hậu?
Hzzz, đúng là nói chuyện với người lão làng, thật sự rất khó!
……
Bữa cơm giữa hai bên diễn ra khá hòa thuận và thân thiện, Hứa Trăn và Kiều Phong cũng khen ngợi kịch bản vừa xem, tỏ ý rất hứng thú với hạng mục này.
Chờ sau khi quay lại thảo luận với công ty, bọn hắn sẽ cho bên kia câu trả lời chính xác trong vòng hai tuần.
Chờ quay đầu lại cùng công ty thương nghị lúc sau, sẽ ở hai
“Muốn Gặp Anh” dự tính sẽ khởi động máy vào cuối năm nay, bởi vậy thời gian chờ phản hồi vẫn khá dư dả.
Sau khi công việc ổn định, những người này không tiếp tục làm vướng bận sơn thôn nhỏ, nơi đoàn “Thất Cô” lấy cảnh nữa. Mà cùng với Kiều Phong và đại diện của Hoa Ảnh đi đến khu du lịch đã được sắp xếp ở gần đó.
Nhiệm vụ quay phim ở đoàn “Thất cô” của Hứa Trăn đã gần như xong toàn bộ, phần dư còn lại cũng chỉ có một vài cảnh rải rác, đại khái trên dưới hai tuần liền kết thúc.
Nhưng vào cuối tháng 10, khi đoàn phim sắp đóng máy, hắn lại nhận được một tin vui:
Đoàn làm phim "Trí Thủ Uy Hổ Sơn" đã cho hắn một câu trả lời rõ ràng, họ hy vọng rằng Hứa Trăn sẽ đóng vai Dương Tử Dung.
Mặc dù bên kia đã bày tỏ sự yêu thích của mình đối với Hứa Trăn ngay sau buổi thử vai, nhưng Hứa Trăn vẫn cảm thấy rất vui khi nhận được tin này.
Rốt cuộc, đó chính là Dương Tử Dung a!
Đánh hổ lên núi, một lưới bắt gọn thổ phỉ ở Uy Hổ sơn, người anh hùng Dương Tử Dung!
Chưa kể, đây còn là một tác phẩm lớn do đạo diễn Từ Văn Quang chỉ đạo với kinh phí đầu tư hơn 100 triệu nhân dân tệ, có thể đóng vai chính trong một bộ phim như vậy đương nhiên đối với Hứa Trăn là điều vô cùng ý nghĩa.
Thế nhưng trong lúc vui vẻ, hắn bỗng nhiên nhớ đến kế hoạch của mình trong khoảng thời gian kế tiếp, ngay lập tức cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Một năm sắp trôi qua, khối lượng công việc của Hứa Trăn lại vô cùng đầy ắp: Đầu năm hắn đóng điện ảnh “Tú Xuân Đao”, ngay sau đó lại được tham gia điện ảnh hội tụ toàn minh tinh “Thập Nguyệt Vi Thành”, kế tiếp lại bị đạo diễn Liễu Vĩnh Thanh bắt đi làm tráng đinh, cứu tràng cho bộ điệp chiến “Phong Tranh”, sáu tháng cuối năm lại quay “Thất Cô” …
Có thể nói là chiến sĩ thi đua trong nghề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận