Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 633: Đồng Cảm

Hứa Trăn đọc những dòng chữ ý nghĩa trên tài liệu và vô cùng xúc động trước những cảm xúc tinh tế ẩn chứa trong đó.
Ở phần kết truyện, lúc hắn nhìn thấy Tằng Soái thật sự tìm được cha mẹ ruột của mình, Hứa Trăn liền nhịn không được mà hơi hoảng hốt:
Cha mẹ ruột của hắn mang theo người của toàn thôn, cầm băng rôn, khua chiêng gõ trống, đứng ở cửa thôn hoan nghênh hắn về nhà.
Tằng Soái nhìn cảnh tượng trước mắt, quay đầu lại nhìn về phía Lôi Trạch Khoan, hưng phấn mà hô to: Tôi có tên, tôi có nhà rồi!
“Hô……”
Trong nháy mắt, Hứa Trăn lực điều chỉnh hơi thở của chính mình.
Thật tốt……
Tằng Soái đã tìm được thứ hắn muốn, ước mơ mà hắn tha thiết nhất, thật tốt….
“A Trăn? Cậu làm sao vậy?”
Ở đối diện sô pha, Lâm Gia trong lúc vô ý ngẩng đầu lên, bỗng nhiên nhìn thấy Hứa Trăn đang xem màn hình di động, khóe miệng nhếch lên, nước mắt lại “Tí tách, tí tách” rơi xuống, khiến cho cô không khỏi hoảng sợ, vội vàng rút hai khăn giấy lau mặt đưa cho hắn, nói: “Tại sao lại khóc?”
Hứa Trăn giật mình, ngẩng đầu lên, lau lau khóe mắt mới phát hiện mình đã khóc từ bao giờ: “Ngượng quá, cái kia…”
Hắn nhấp nhấp miệng, giơ màn hình di động lên, cười nói: “Tôi đang xem kịch bản mà Thái thúc vừa mới gửi qua.”
“n, đặc biệt cảm động……”
Nói xong, hắn cúi đầu xuống, gửi tin nhắn cho Kiều Phong: “Kiều ca, bên phía Hỏa Ảnh mới gửi cho Thái thúc một kịch bản, gọi là “Thất Cô”.”
“Tuy không thể nói là xuất sắc, nhưng em muốn nhận bộ điện ảnh này có được hay không?”
“Em muốn diễn nhân vật Tằng Soái này.”
Kiều Phong nhìn tin nhắn Hứa Trăn mới gửi qua, nhịn không được duỗi tay đỡ trán.
Ta biết ngay!
Ta biết A Trăn nhất định sẽ nhận bộ “Thất Cô” này!
Hai ngày trước, Hoa Ảnh truyền thông đã liên hệ với Kiều Phong, hỏi xem Hứa Trăn có thể nhận vai diễn này hay không.
Sau khi đọc sau câu chuyện, y có chút do sự, cho nên chưa cho câu trả lời chính xác.
Ý tưởng của “Thất Cô” thật sự rất hay, nhưng nếu xét trên quan điểm thương mại thì nó hơi kém một chút.
Cuốn sách này có một khuyết điểm, đó là hơi giống văn xuôi, lại có điểm giống như phóng sự được tiểu thuyết hóa, khiến người ta sau khi đọc xong không cảm thấy vui sướng tràn trề sảng khoái.
Nhưng không có cách nào...
A Trăn nhà mình muốn nhận thì có thể làm sao bây giờ? Nhận thôi!
Tìm một nhà biên kịch giỏi để tái hiện lại câu chuyện này, sau đó lại nhờ một vị đạo diễn có đẳng cấp để quay bộ phim thật mượt mà, đúng vậy, chúng ta thiếu cái gì thì bù cái ấy.
Yêu cầu không cao, chỉ cần có thể thu hồi phí tổn là được.
Kiều Phong nhịn không được thở dài.
Trong tháng 3, danh tiếng cá nhân của Hứa Trăn tiếp tục tăng vọt nhờ sự liên kết tuyệt vời của hai bộ phim “Lang Nha Bảng” và “Dương Gia Tướng”.
Đầu tiên, nam chính của Hứa Trăn trong “Lang Nha Bảng” đã vượt qua khảo nghiệm về phương diện khiêng rating.
Thứ hai, là một trong những nam diễn viên chính của "Dương Gia Tướng", hắn cũng đã để lại rất nhiều dấu ấn trong giới phim điện ảnh.
Nếu lúc này Hứa Trăn muốn kiếm tiền thì sẽ có vô số người chờ đợi để đưa tiền cho hắn.
Đại ngôn, tổng nghệ, thương diễn, điện ảnh, tùy tiện mân mê một chút, bó lớn bó lớn tiền mặt sẽ giống như tuyết rơi rơi vào trong túi hắn.
Kết quả, thằng nhãi này cư nhiên quay đầu tiếp một bộ điện ảnh công ích ……
Kiều Phong thật sự khâm phục.
Tối qua y đã đến đoàn phim “Tú Xuân Đao” để theo dỏi tiến độ của công việc, sau đó liền phát hiện Hứa Trăn đang “cạch cạch” bấm máy tính để tính toán số tiền sẽ phải chi trả nếu mua một căn nhà ở khu nhà của Giang Trực Thụ. Tính toán đâu ra đấy, mỗi tháng còn bao nhiều tiền, sau đó lại nhân tiện cảm khái bản thân quá nghèo…
Ngươi nha, chẳng lẽ còn không biết tại sao bản thân mình nghèo? ?
Quên đi, nói nhiều đều là nước mắt.
Kiều Phong miễn cưỡng tự mình an ủi nói: Bộ điện ảnh công ích giống như “Thất Cô” cũng sẽ bảo trì hình tượng tốt của A Trăn, cho nên nó không phải hoàn toàn vô ích.
Con đường dưới chân là do bản thân tự mình từng bước và trải nghiệm cũng là một phần của cuộc sống.
Hứa Trăn như vậy mới chính là Hứa Trăn, thích quay thì quay, mình cũng không thể can thiệp vào sở thích của hắn.
……
Mà lúc đó, bản thân Hứa Trăn lại hoàn toàn không có nhiều suy nghĩ như vậy.
Điện ảnh công ích? Lo lắng về phòng bán vé? Cơ hội phí tổn?
Đây không phải là vấn đề hắn cần suy nghĩ.
Hắn chỉ là bị câu chuyện này làm cảm động, bị Tằng Soái cảm động, bởi vậy hắn muốn diễn thật tốt nhân vật này.
Thật ra, Hứa Trăn rất cảm kích nghề nghiệp biểu diễn.
Bản thân không có sở trường nào khác, nhưng có thể gây ấn tượng với khán giả và nâng cao nhận thức của cộng đồng về nạn bắt cóc trẻ em thông qua các diễn xuất của mình khiến hắn cảm thấy mình là một người có ích cho thế giới.
Có những người trên thế giới cần hắn và hắn có thể mang lại hạnh phúc và cảm động cho người khác, đó có thể là ý nghĩa quan trọng nhất của cuộc đời này.
Hứa Trăn nhất định sẽ toàn tâm toàn lực diễn tốt bộ điện ảnh “Thất Cô” này.
Chờ “Tú Xuân Đao” đóng máy, hắn dự định sẽ đi thi bằng lái xe, sau đó tìm một sư phó để học kỹ thuật sửa chữa xa máy.
Nếu có thời gian, tốt nhất nên tìm một tiệm sửa xe ở một quận huyện nhỏ và trải nghiệm cuộc sống sửa xe máy ven đường.
Giống như câu nói cửa miệng, nhân sinh như diễn, diễn như nhân sinh.
Bản thân không đủ điều kiện để phóng hỏa trận Xích Bích, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là mình không thể học sửa xe máy trong vòng nửa tháng.
Hứa Trăn không khỏi nhớ lại trước đây khi quay phim "Lão Nam Hài", hắn đã giả làm thợ cắt tóc và cạo trọc đầu cho Trương Sam trong một tiệm cắt tóc trên đường phố, kết quả còn không bị đối phương phát hiện.
Nghĩ đến đây, hắn nhịn không được mà đắc ý nhếch nhếch khóe miệng.
n, Hứa Trăn đồng học, đã đến lúc xã hội khảo nghiệm ngươi rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận