Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 225: Fans CP Dậy Sóng

Đông Nhạc Điện Ảnh là một công ty nhỏ mới thành lập được vài năm, lại chưa từng sản xuất phim điện ảnh, mà hai vị diễn viên chính Hứa Trăn và Tống Úc đều không phải là những nhân vật đặc biệt lợi hại.
Nếu muốn nói người có thể ra tay trong đoàn phim bây giờ, không ai khác mà chính là đạo diễn Tô Văn Bân.
Trong khoảng thời gian quay phim, Tô Văn Bân thấy Dương Lập Tịnh đang nhìn chằm chằm vào phim trường, đôi mắt cô ấy sáng rực rỡ, khiến hắn không khỏi đắc ý mà nhếch nhếch khóe miệng.
Ai, qua loa qua loa.
Đúng là tới không khéo, nếu là hai ngày trước thì hai người đã có thể chứng kiến một màn chém giết đẫm máu trên phố, còn phân cảnh bây giờ chỉ là tầm thường mà thôi.
Không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới.
……
Mà cùng lúc đó, phóng viên giải trí Dương Lập Tịnh đã vững vàng cầm DV lên, nhìn chằm chằm vào màn biểu diễn của hai diễn viên trong sân mà không chớp mắt, khóe miệng nở một nụ cười đắc ý điệu nghệ.
Lần này tới quả nhiên đáng giá!
Vốn tưởng rằng chính mình chỉ phỏng vấn một buổi sáng, nhiều nhất chỉ có thể nhìn được một vị diễn viên chính, không nghĩ tới lại vừa khéo bắt được khung hình của hai người, quả thực là muốn mạng của lão nương a!
Đúng vậy, Dương Lập Tịnh là thành viên đáng tin cậy của “Hoa Cá Đảng” (Tên Fan của cp Tống Úc, Hứa Trăn)
Bắt đầu từ “Tuyệt Đại Song Kiêu”, cô đã leo lên chiến hạm CP này, nhưng đáng tiếc là sau lần đó, Hứa Trăn và Tống Úc đã không còn cơ hội hợp tác với nhau, khiến Fanpage gần như giải thể, một số tỷ muội bên người cũng rời đi không ít, cái này khiến Dương Lập Tịnh vô cùng đau lòng.
Hai ngày trước, công ty phái cô đi làm phỏng vấn độc quyền cho “Liên hoan phim điện ảnh kỹ thuật số lần thứ nhất”, Dương phóng viên đã tình cờ phát hiện diễn viên đóng chính của bộ điện ảnh “Ôn Lương Châu” cứ nhiên lại là Hứa Trăn và Tống Úc. Tin tức này gần như khiến cô hưng phấn đến mức muốn mọc cánh bay lên.
Xong rồi xong rồi xong rồi, ta chết cũng đáng!
Cái gì mà Đặng Đại Diễn, cái gì mà Đỗ Thiên Sơn, cái gì mà Lâm Thu Bạch, tất cả đều cút hết cho ta!
Ai cũng không thể ngăn cản quyết tâm đến phỏng vấn đoàn phim “Ôn Lương Châu” của ta! !
Về phần nhiệt độ tin tức trong tay, nếu độ nổi tiếng không cao, tiền thưởng hàng tháng sẽ ít hơn những người khác…Làm ơn, ta thiếu chút tiền này sao?
Ta chỉ coi đó là chi phí thăm ban, có được hay không?
Hơn nữa, những người hâm mộ giống nhau đến thăm ban chỉ có thể nhìn lướt qua ngoại vi, nhưng tôi đã trực tiếp lao vào phim trường và nhìn bằng mắt thường Hứa Trăn cùng Tống Úc quay phim trước mặt tôi!
Đãi ngộ này!
Chỉ đáng mấy ngàn đồng tiền lẻ của kẻ hèn mọn là có thể đổi được sao?
Từ khoảng cách quay phim, Dương Lập Tịnh dào dạt đắc ý mà móc ra di động, soạt ra một group chat tên là “Ta và những tiểu hủ nữ”, tay chân nhanh nhẹn tag chủ nhóm “Tiêu Dao Kiếm Chủ”, gõ chữ: “Thăm ban đoàn phim “Ôn Lương Châu”, hai vị tiểu ca ca thịnh thế mỹ nhan!”
Vài giây sau, “Tiêu dao kiếm chủ” không chút khách khí mà đáp lại nói: “Há mồm liền nói hươu nói vượn, đoàn phim “Ôn Lương Châu” không cho phép thăm ban.”
Dương Lập Tịnh thấy thế thì sửng sốt, vội gõ chữ trả lời: “Tiêu Dao cô cũng tới Hoành Châu thăm ban?”
Chỉ cách Dương Lập Tịnh chưa đầy 5 mét," “Tiêu dao kiếm chủ” Chu Hiểu Mạn nhìn vào câu hỏi được gửi bởi nhóm bạn, trong ngực thì đang ôm hộp đựng đồ trang điểm của Hứa Trăn, nhịn không được gãi gãi đầu.
Thăm ban?
Không thể nào, không lẽ đại tỷ cũng đang ở đây.
Cô suy nghĩ một hồi cũng không muốn nói dối, chỉ có thể mơ hồ nói: "Tôi đúng là đang ở Hoành Châu.”
Dương Lập Tịnh gõ: "Trùng hợp như vậy? Đêm nay có rảnh không? Chúng ta họp mặt? ?”
Kết quả là, hai cô nương gần trong gang tấc cứ như vậy bàn tán xôn xao về việc sẽ đi ăn xiên que ở đâu.
….
Trên phim trường.
Cảnh quay hiện tại đã kéo dài gần 10 phút.
Trong bản chính sửa chính thức về sau, cảnh này không phải là một đoạn hội thoại dài dòng mà xen vào đó là câu chuyện của hai nhân vật chính khi còn nhỏ qua lời kể của cả hai, nhìn chung khá thú vị.
Nhưng hình ảnh xen kẽ là phần của khâu hậu kỳ cắt nối biên tập tự lắp vào, còn thời điểm quay thì không thể hiện ra được.
Những gì có thể thấy trong camera lúc này là hai diễn viên chính đang trò chuyện tán gẫu với nhau.
Lời kịch nhiều, đối với điện ảnh mà nói quả thực là phát rồ.
Tô Văn Bân cầm kịch bản trên tay, so sánh lời thoại thực tế được hai diễn viên chính đọc, trong đầu cũng khó tránh khỏi bội phục.
Lời thoại của Hứa Trăn trước sau đều giống hệt trong kịch bản, một chữ cũng không kém, trí nhờ này thật sự quá kinh người.
Mà phần thoại của Tống Úc chỉ có một vài câu mở đầu trong kịch bản, còn lại đều so hậu kỳ chỉnh sửa, tuy nhiên, thần kỳ ở chỗ là y đều có thể dễ dàng ứng đối với Hứa Trăn.
Theo lý mà nói, khả năng này của Tống Úc còn lợi hại hơn rất nhiều so với Hứa Trăn.
Tô Văn Bân lần này cư xử rất tốt, hắn đặc biệt lắp thêm một máy quay cố định để chụp cận cảnh hai diễn viên, để không bỏ lỡ bất kỳ cảnh tuyệt vời nào;
Trong khi chỉ đạo quay phim Lương Vệ Đông tiếp tục sử dụng chuyên môn lên cảnh quay của mình và mặc hắn tự do phát huy.
Cứ như vậy, mọi người đều sử dụng tốt nhất tài năng và vật liệu của mình, để việc quay phim diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận