Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1033: Quá Bình Dân, Thiếu Rung Động? ?

Tôn Đức Chí năm nay 28 tuổi, cũng không phải là một đạo diễn chuyên nghiệp gì.
Gã học chuyên ngành kiểm định đánh giá hàng hiệu ở trường đại học, lý do gã ta học chuyên ngành này là vì trong nhà có rất nhiều hàng xa xỉ cần hắn kiểm định, khục…
Kẻ này kỳ thật là một tên phá gia chi tử “chuyên nghiệp” mới đúng.
Tôn Đức Chí sở dĩ muốn quay một bộ phim truyền hình, không phải vì danh tiếng hay lợi nhuận, mà chỉ vì muốn chứng minh với cha mẹ và bạn bè rằng bản thân gã không phải là kẻ rác rưởi vô tích sự.
Rất nhiều người cảm thấy gã liều mạng xài tiền vào việc tuyên truyền của phim truyền hình là bởi vì đầu óc có vấn đề, thực ra là không phải như vậy.
Đoàn làm phim khác tuyên truyền đều phải tính toán hiệu quả, bỏ ra một đồng nhất định phải kiếm trở về hai đồng, như vậy thì số tiền bỏ ra mới đáng giá.
Mà tính toán của Tôn Đức Chí và người khác không giống nhau.
Gã nghĩ rằng chỉ cần bản thân bỏ ra một đồng, nhiệt độ của phim truyền hình có thể tăng thêm một phần là rất đáng giá.
Cho nên gã liều mạng đập tiền.
Đập tiền đến mức náo động đến tai đối thủ.
Cũng may bên Lang Gia Các không quá tức giận, nương theo hoạt động tuyên truyền này mà chủ động tỏ ra thiện ý với bọn họ.
Hai công ty không đánh nhau thì không quen biết, sự kiện tai tiếng kia ngược lại trở thành một đoạn giai thoại.
Đương nhiên, bên cạnh Tôn Đức Chí cũng có người gây xích mích ly gián, nói Lang Gia Các đơn giản chính là do thấy gã ta trả thù lao nhiều, muốn kiếm tiền từ kẻ ngu ngốc như gã.
Tôn Đức Chí đối với chuyện này khịt mũi coi thường.
Hứa Trăn là ai?
Người ta sẽ quan tâm chút tiền lẻ này sao?
Lúc trước Tôn Đức Chí cầm kịch bản “Nhật ký mối tình đầu của tôi” đi mời Hứa Trăn đóng, khổ sở năn nỉ hắn, thù lao đóng phim mặc cho hắn tùy tiện ra giá, gấp đôi giá thị trường cũng được, nhưng người ta ngay cả việc bàn bạc cũng không thèm bàn nữa là.
Đồng hồ thương hiệu nổi tiếng quốc tế vứt trên bàn làm việc của Hứa Trăn, người ta nhìn một lần cũng không thèm nhìn.
Thù lao đóng phim hơn mười triệu người ta cũng nhìn không thuận mắt thì sẽ vừa ý khoản chi phí tuyên truyền hơn một triệu này sao?
Đúng là nực cười.
Nếu như Hứa Trăn tham tiền thì không có ai trên đời này là không tham tiền.
Thông qua hai lần tiếp xúc này, Tôn Đức Chí không khỏi nảy sinh lòng kính trọng đối với Hứa Trăn, đồng thời cũng cảm thấy áy náy về những lời nói không biết chừng mực của gã trước đây.
Người ta có thể đi tới vị trí ngày hôm nay, quả thật là người có lòng dạ và khí phách mà người bình thường không thể sánh được.
Hai ngày nay đang lúc rảnh rỗi, Tôn Đức Chí muốn đích thân đi gặp đối phương nói lời xin lỗi, để mong ngày sau tiếp tục hợp tác.
Đúng lúc gần đây có mấy chương trình gameshow đều đang tìm diễn viên đoàn phim “Nhật ký mối tình đầu của tôi” tham gia, Tôn Đức Chí còn muốn kéo Hứa Trăn cùng đi tuyên truyền để bồi đắp tình hữu nghị, gắn bó hơn một chút.

Chín giờ tối, trong phòng họp đầy những người trẻ tuổi đang vui vẻ, ai cũng không muốn trở về ngủ, dứt khoát mở TV lên xem.
Biên kịch cười mở phần mềm phát lại video, nói: “Hiếm thấy hôm nay mọi người đều có mặt ở đây, không bằng chúng ta xem hai tập “Nhật ký mối tình đầu” được không?”
Anh ta vừa nói lời này xong, diễn viên vai nữ chính của bộ phim này lập tức đỏ mặt cự tuyệt nói: “Đừng, đừng, đừng có xem cùng mà!”
Ngay sau đó, vai nam chính của phim cũng gật đầu phụ họa, khuôn mặt tràn đầy quẫn bách nói: “Đúng vậy, xấu hổ lắm!”
“Ha ha ha…” Những người còn lại trong phòng lập tức bật cười thành tiếng.
Nam nữ chính của phim này đều đang ngồi ở đây, khắp phòng toàn là nhân viên phụ trách chính của đoàn phim lại ngồi cùng một chỗ xem bọn họ diễn cảnh yêu đương, đúng là có chút xấu hổ.
Lúc này, đạo diễn Tôn Đức Chí suy nghĩ một chút, cầm remote điều khiển ti vi lên, nói: “Vậy, chúng ta cùng nhau xem “Muốn gặp người” đi?”
Nghe thấy đề nghị này của gã, mấy người còn lại nhìn nhau biểu thị đồng ý.
Mặc dù số liệu phát sóng của "Muốn gặp người” không bằng số liệu phim của bọn họ, nhưng danh tiếng lại vô cùng tốt. Lúc vừa mới phát sóng, trên mạng còn cho số điểm cao tới 8.2 điểm, bộ phim này không nghi ngờ chút nào chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất trong những phim chiếu mạng cùng thời điểm với bọn họ.
Trong lúc rảnh rỗi, bọn họ cũng muốn xem thử phim của đối phương để xem rốt cuộc là nó có chất lượng như thế nào, sau đó mới có thể thẳng lưng đánh giá đối phương.
Lúc nói chuyện, đạo diễn Tôn Đức Chí đã tìm kiếm bộ phim này trên những trang xem phim trên mạng, bắt đầu xem lại từ đầu.
Bởi vì trong phòng không có người ngoài, những người trong phòng đều không gây ra uy hiếp, cho nên gã nghĩ cái gì sẽ thuận miệng nói ra cái đó.
“Motip mở đầu khá cũ, nam chính chết, nữ chính thì đang nhớ về quá khứ, một chút hấp dẫn cũng không có.”
“Mặc dù nói là thị đế và thị hậu phối diễn, nhưng phim thần tượng thì cần gì kỹ thuật diễn xuất, ai diễn mà không giống nhau.”
“Cũng không nhìn ra Hứa Trăn này có kỹ thuật diễn gì đặc biệt, đây không phải là diễn xuất theo bản năng sao?”
“Ồ, xuyên qua kìa, thể loại xuyên qua cũng không có gì mới lạ.”
“…”
Đám người này vừa xem phim vừa dùng ánh mắt soi mói bình phẩm từ đầu đến chân, tíu ta tíu tít thảo luận không ngừng.
Sau khi xem một lúc, Tôn Đức Chí càng có lòng tin với chính mình.
Gã đã hiểu vì sao số liệu phát sóng của "Muốn gặp người” lại không bằng số liệu phim của nhà gã.
Chủ yếu chính là do thiết lập nhân vật nam chính.
Hứa Trăn diễn nhân vật này, quá “bình dân”, cũng quá bình thường, không có sức hấp dẫn khiến người ta rung động.
Bất kể là vai Vương Thuyên Thắng, bạn trai của nữ chính 20 năm trước, hay là Lý Tử Duy xuyên không về hai mươi năm trước gặp lại cô, là nam sinh giống bạn trai cô như đúc, đều vô cùng điển hình, tùy ý tìm liền có thể bắt gặp ở những người bình thường, điển hình đến mức giống như là những người đang sống xung quanh mình vậy.
Ngoại trừ vẻ ngoài đẹp trai ra thì không có bất kỳ kịch tính nào cả.
Người như vậy sao có thể khiến cho khán giả cảm thấy rung động được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận