Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 484: Quan Hệ Bằng Hữu

Một fan khác nói: “Đóng series phim Lớp Phụ Đạo không phải tốt lắm sao? Quay phần tiếp theo của bộ phim cực phẩm với điểm douban 8.1 thì không quay, chạy đi làm nền cho người khác?”
Tống Úc nói: "Theo ý của ngài, năm nay tôi 26 rồi vẫn còn phải học lại à?
Fan: "Thích anh 6 năm rồi, hôm nay thật sự là một ngày làm em thất vọng nhất... Rõ ràng đi theo con đường phim chất lượng tiểu chúng, sao bây giờ lại chạy theo thị hiếu đến phiên vị cũng không thèm quan tâm rồi?
Tống Úc: "Đừng ngại, tôi dịch cho bạn một chút --- phim chất lượng tiểu chúng chính là không hay."
“……”
Hứa Trăn lướt từ trên xuống dưới, chỉ cảm thấy đầu của một người đang có nguy cơ bị nổ tung.
Hắn cảm giác nếu như mình là người hâm mộ này thì thế nào cũng bị gã làm cho tức chết.
“Ai, đình đình đình!”
Lúc này Tống Úc ở bên nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động của Hứa Trăn, thấy hắn định nhắn lại bên dưới động thái của mình, gã vội nói: "Anh có thể, nhưng cậu ngàn vạn lần không được!”
“Nếu như cậu lên tiếng, vậy tính chất của chuyện này sẽ bị thay đổi!”
Hứa Trăn giật mình, nói: “Ách, đây chỉ là nick tiểu hào em vừa xin, thậm chí em còn không biết mật khẩu cho tài khoản này là gì.”
Tống Úc: “……”
Gã trầm mặc một lúc lâu, sau đó thở thật dài, nói: “Ai, không sao cả, cậu đừng có nghe những người này nói hươu nói vượn.”
“Nhân vật Tĩnh Vương này là anh tự mình muốn diễn, không phải bán mặt mũi cho cậu.”
Hứa Trăn nghĩ nghĩ, không xin lỗi cũng không cảm ơn mà bình tĩnh “n” một tiếng.
Mối quan hệ giữa hắn và Tống Úc không thể so với những người khác, bọn hắn là loại bằng hữu thường xuyên lén lút ăn cơm tối, nói chuyện phiếm, hàn huyên đủ thứ tứ trên trời dưới đất.
Không quan trọng tại sao Tống Úc lại nhận “Lang Gia Bảng”, tóm lại, hiện tại người đã tiến tổ, mình lại đi nói “Xin lỗi”, “Cảm ơn”, “Cảm động đến rơi nước mắt” đủ loại lời với người ta thì ngược lại có vẻ hơi lạnh nhạt, khách sáo, không duyên không cớ làm mối quan hệ của hai người bị xa cách.
Dụng tâm đem bộ phim này quay thật tốt, đừng để Tống Úc đến đến diễn vai phụ một cách vô ích.
Tống Úc tay trái chống cằm, tay phải chán đến chết mà dùng chiếc đũa mân mê đồ ăn bên dưới, nói: “Còn nhớ năm trước, Trâu Khánh Xuân đã nói gì ở chùa Pháp Vân không?”
Hứa Trăn hỏi: “Câu nào?”
Tống Úc lẩm bẩm nói: “Chính là câu kia, hắn nói, trên người anh thiếu tiềm chất có thể phát hảo, đời này cứ mãi như vậy, chính là câu này.”
Hứa Trăn nhìn thấy bộ dáng vừa bất lực lại vừa không có cam lòng của gã, có điểm muốn cười lại có chút khó chịu.
Mấy năm qua, sự nghiệp diễn xuất của Tống Úc thật sự không mấy suôn sẻ.
Chính mình diễn vai phụ ba năm, nhiều lần lựa chọn giữa nam chủ của kịch nhị lưu và nam phụ của kịch chính lưu.
Còn Tống Úc thì hoàn toàn tương phản, gã vừa xuất đạo liền đóng nam chính trong bộ phim đầu tay, mấy năm về sau chính là cưỡi lên lưng cọp khó trèo xuống, cơ bản rất ít kho diễn vai phụ.
Mọi người trong và ngoài giới đều thừa nhận gã có kỹ năng diễn xuất hạng nhất và hình tượng đẹp, hàng năm đều có tác phẩm chất lượng ở mức chấp nhận được, hơn nữa gã còn là đại diện tiêu biểu của trường học trong những năm gần đây.
Nhưng cũng chỉ thế thôi.
Muốn nói hỏa hơn nữa thì chưa từng có.
Cứ phát triển như vậy, thì Tống Úc thật sự sẽ giống như những gì mà Trâu Khánh Xuân nói: Chờ đến lúc có tuổi thì được người thế hệ sau gọi một tiếng “Diễn viên gạo cuội”, lại lớn tuổi hơn chút nữa thì được tôn xưng là vị tiền bối “Có đức có nghệ” trong giới giải trí.
Mà hiển nhiên, Tống Úc không thỏa mãn với cuộc đời tầm thường như vậy.
“Có thể nổi tiếng hay không phụ thuộc vào cả thực lực và may mắn," Hứa Trăn nhìn về phía Tống Úc, nghiêm túc nói, "Nhìn những người nổi tiếng đi, kỳ thực rất nhiều người tình cờ nhận được vai diễn tốt, không nhất thiết phải thực sự xuất sắc."
Tống Úc gật gật đầu tán thành, nói: “Đúng là như vậy."
“Cho nên nói, lần này tiếp được nam số 2 của


Lang Gia bảng


, cũng là có tìm kiếm ý tưởng đột phá.”
“Với phiên vị hiện tại của anh, căn bản không kiếm được vai nam chủ tốt nào, ngược lại là lui một bước trời cao biển rộng, nói không chừng sẽ có chuyển cơ.”
Hứa Trăn thấy gã một bên nghiêm túc nói lời chính nghĩa, một bên tiếp tục tìm người đấu tay đôi trên V Bác, hắn bất đắc dĩ mà cười nói: “Hiện tại các Fans của anh đều đang kích động như vậy, anh còn, anh còn đi khắp nơi châm ngòi thổi gió?”
“Có phải nên thương lượng với đoàn đội của anh về cách xử lý hay không?”
Tống Úc bĩu môi nói: “Có cái gì mà phải xử lý, tùy tiện chiến là được.”
“Bên này lên án công khai anh không tiếp tục nhận “Lớp Học Phụ Đạo”, không tiếp phần hai của “Chào Thực Tập Sinh” …Thực sự là…”
Nói đến đây, gã nhịn không được trợn mắt xem thường, nói: “Chờ đến lúc “Lang Gia Bảng” phát sóng, anh xem xem mặt của mấy người có đau hay không!”
……
Giữa trưa hôm đó, Tống Úc thuận miệng hàn huyên với Hứa Trăn về chuyện bị lên án công khai trên V Bác, tuy rằng phiền lòng, nhưng gã cũng không quá coi trọng.
Rốt cuộc, chính gã đã hạ quyết tâm rất lớn mới lựa chọn nhận vai diễn Tĩnh Vương này, mà các Fans không hài lòng về điều này cũng là điều bình thường.
Mất Fans là chuyện chắc chắn, điều này chỉ có thể chấp nhận.
Tuy nhiên, điều mà gã không bao giờ ngờ tới là làn sóng lên án công khai bởi vụ việc này không chỉ xuất hiện trên mạng mà còn trở thành hiện thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận