Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 939: Hoài Nghi

Thẩm Đường vốn dĩ muốn đổi chủ đề một chút, khuyến khích Cao Bác và bản thân mình cùng nhau tung hứng, giúp Hứa Trăn gia tăng độ hot, kết quả vừa quay đầu nhìn lại, đã thấy Cao Bác lúc này cũng ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn "sát thủ mặt lạnh" thông qua màn hình lớn, hốc mắt lại hơi đỏ lên.
Thẩm Đường cảm nhận được bầu không khí không đúng, theo bản năng ngừng nói.
Làm sao vậy, là bởi vì tác phẩm của mình vừa mới bị người khác diễn thay nên tâm tình như thế sao?
Mà lúc này, Cao Bác với vẻ mặt phức tạp cầm micro lên, mở to miệng, thấp giọng nói: "Du lấy phàm mới, hà mông khác biệt ngộ, ủy nhiệm tâm phúc, thống ngự binh mã..." (Du tài hèn sức mọn, chỉ nhớ ơn tri ngộ mà ủy thác việc tâm can, thống lĩnh binh mã…)
Nghe gã bỗng nhiên nói ra một tràng từ ngữ cổ trang, nhóm khán giả không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Nhưng lúc này, đã thấy trên màn hình lớn, "sát thủ mặt lạnh" cũng giơ micro lên, tiếp tục dùng giọng Hứa Trăn nhưng không mang theo một chút cảm xúc nào: "Nại tử sinh bất trắc, tu đoản hữu mệnh; ngu chí vị triển, vi khu dĩ thệ, di hận hà cực." (Ngặt vì sống chết bất ngờ, số trời dài vắn đã định, chí khí tầm thường chưa thi thố được, thể xác đã sớm tan vong, mãi hận vô cùng).
—— bọn họ đối đáp, là nội dung trong thư tuyệt mệnh Chu Du viết cho Tôn Quyền.
Nhưng mà dưới tình huống không có phụ đề, trong lúc nhất thời mọi người rất khó nghe hiểu được loại trứu văn này.
Nhóm khán giả chỉ nghe được "sát thủ mặt lạnh" lại đang bắt chước giọng của Hứa Trăn, cảm thấy hết sức buồn cười.
Nhưng Cao Bác vẫn như cũ không cười.
Gã chỉ như đã xác định được, gật đầu một cái, lẩm bẩm: "Ừm, tôi đã biết anh là ai."
"Ha ha ha ha ha..." Nghe gã nói câu này lần thứ ba trong tiết mục hôm nay, nhóm khán giả nhịn không được cười vang liên tục.
Gã lại biết!
Gã lợi hại thật nha, ai gã cũng nhận ra được!
Mà Cao Bác nghe thấy tiếng cười toàn trường, thì cúi thấp đầu, hùa theo người xung quanh cùng nhau ngây ngô cười lên.
Chính mình liên tục lăn xe hai lần, lần thứ ba đã không ai tin tưởng; mà lão sư "mặt lạnh" liên tiếp bắt chước chín giọng nói khác nhau, cho dù là nói chuyện bình thường cũng không ai cảm thấy đây là giọng thật của hắn.
Haiz, giả làm thật lúc thật cũng giả!
Cao Bác hơi xúc động nhìn về phía màn hình lớn.
Hứa Trăn cậu giỏi lắm, thật sự không hổ là đến tuyên truyền cho phim tình báo chiến tranh!
Chỉ chốc lát sau, màn đối thoại kết thúc, Lý Minh Viễn xếp ở vị trí thứ hai lên đài.
Nhóm khách mời dự bị làm sao quan tâm đến gã, một đám giả bộ như đang nghe, bên trong thì âm thầm châu đầu ghé vào tai người bên cạnh, nhỏ giọng thảo luận thân phận "sát thủ mặt lạnh".
Một nữ khách mời ngồi bên cạnh Cao Bác thấp giọng nói: "Vừa rồi cậu nói đã biết lão sư Mặt lạnh là ai, rốt cuộc là ai vậy?"
Cao Bác nhún vai, nói: "Không đoán, sau này tôi lại tìm cậu ta tính sổ."
Nữ khách mời nói: "Nói một chút xem."
Cao Bác do dự một chút, nói: "Trong đoạn "Tam Quốc" vừa rồi, cậu ta dùng giọng thật."
Nghe nói như thế, nữ khách mời hơi sửng sốt, mấy người xung quanh cũng không nhịn được hai mặt nhìn nhau.
Hứa Trăn?
Hắn cảm thấy "sát thủ mặt lạnh" là Hứa Trăn?
Chỉ chốc lát sau, hàng sau có người từ từ châm chọc: "Hừm, đáp án sai đầu tiên nên loại trừ."
"Ha ha ha ha..."
Trên ghế dự bị lập tức vang lên một trận cười nhẹ.
Vị nữ khách mời vừa rồi đặt câu hỏi mới bừng tỉnh đại ngộ, vụng trộm đập Cao Bác một cái, cả giận nói: "Tiểu Cao cậu giỏi lắm, cậu muốn thấy tôi bị cười nhạo đúng không?"
"Vừa rồi anh ấy bắt chước Từ Hạo Vũ thì bảo tôi đoán Từ Hạo Vũ, bắt chước Hứa Trăn tôi lại đoán Hứa Trăn, cậu muốn đưa tôi lên hot search thiểu năng à?"
Cao Bác nhịn không được trợn trắng mắt, nói: "Tôi hỏi chị, chị thà rằng tin tưởng cậu ta là Từ Hạo Vũ, cũng không tin cậu ấy là Hứa Trăn sao?"
"Bộp!"
Nữ khách mời lấy một chân đạp vào anh ta, nhỏ giọng hừ hừ nói: "Giỏi lắm cái đồ Tôn Thập Vạn cậu, lại nói! Cho cậu nói!"
"Ha ha ha..." Một màn cãi nhau, trêu đến người xung quanh cười đến đầu vai run run, cực kỳ vất vả mới nhịn cười được.
Mà lúc này, Thẩm Đường nghe Cao Bác suy đoán, lại có chút do dự.
Cậu kỳ thật biết Hứa Trăn đúng là am hiểu bắt chước, nhưng mà bình thường lúc Hứa Trăn tập luyện lời kịch, xưa nay chỉ bắt chước giọng điệu, không bắt chước giọng nói.
Thằng nhãi này thế mà còn có loại kỹ năng này sao?
Nghĩ như vậy, Thẩm Đường dứt khoát lấy điện thoại di động ra nhắn tin cho Hứa Trăn, đánh chữ nói: "Tớ đây, đang làm gì đó?"
Một lát sau, đối diện trả lời: "Xuyên rừng biển, vượt núi tuyết."
Thẩm Đường lưu ý hình chiếu "sát thủ mặt lạnh" trên màn hình lớn, phát hiện đối phương cũng không có bất luận hành động lạ nào, thế là lại lần nữa gửi tin nhắn: "Ăn tết cũng không được tha, vất vả như vậy sao? Gửi định vị đi, hai ngày nữa rảnh rỗi tớ đến an ủi cậu."
Vài giây đồng hồ sau, đối diện nói: "Trước khi tới nhớ mua bảo hiểm mùa đông, chỗ chúng tớ bên này buổi tối âm hơn hai mươi độ."
"..."
Liên tục mấy tin nhắn cũng không thấy "sát thủ mặt lạnh" cầm điện thoại, hoặc là có động tác đánh chữ.
Thẩm Đường do dự một chút, rồi tạm thời bỏ qua cái hoài nghi này.
Như vậy, hẳn là không phải.
Kỳ thật giọng nói trong đoạn "Tam Quốc" vừa rồi cũng không phải là rất giống, hơn nữa thằng nhãi Hứa Trăn này mới không có tiêu chuẩn lồng tiếng cao như thế.
Thành tích môn lời kịch của hắn cũng không cao hơn mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận