Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 298: Là Sư Tỷ Của Tôi! !

Khi người này đến gần, nhiều khán giả đứng gần sân khấu không khỏi choáng váng lần nữa.
Đường nét khuôn mặt của cậu thiếu niên này vô cùng thanh tú, đôi mắt như chứa ánh sao, lông mày kéo thành thái dương, thoạt nhìn thuộc loại vô cùng bắt mắt trong đám đông.
Một số khán giả đã rất ngạc nhiên trước sự xuất hiện của y, nhưng cũng có một số lại tỏ ra không hài lòng với điều đó.
Tạo hình này, quá giống? ?
Đây là diễn Hoa Vô Khuyết, hay là diễn Hứa Trăn?
Trên sân khấu, Trương Sam lén lút liếc nhìn Hứa Trăn ngồi ở bên cạnh, cười hỏi: "Vô Khuyết, cậu thấy như thế nào?"
Lúc này Hứa Trăn không nhìn người thách đấu Vương Hữu Lâm, mà là nhìn vị khách mời đang bước lên sân khấu từ một hướng khác, nghi ngờ nói: "Ai, đó không phải là sư tỷ của tôi sao?”
Trương Sam hỏi: “Sư tỷ của cậu là ai?”
Hứa Trăn vừa định trả lời, thì màn biểu diễn trên sân khấu đã bắt đầu rồi.
Người thách đấu Vương Hữu Lâm, đóng vai Hoa Vô Khuyết, đang bước đến phía sau khách mời, nhẹ giọng nói: “Thiết cô nương?”
Lúc này trên sân khấu, cô gái mặc áo lụa màu vàng quay đầu lại nhìn về phía Hoa Vô Khuyết ở sau lưng, đôi môi ngọc hơi hé mở, kinh ngạc nói: " Hoa công tử, như thế nào là ngươi?”
“Ngô……”
Giờ khắc này, dưới đài khó có thể ức chế mà vang lên một trận ầm ĩ.
Lâm Gia!
Đảm nhiệm trợ diễn trên sân khấu, người đóng vai Thiết Tâm Lan thế mà lại là Lâm Gia!
Lâm Gia là một tiểu hoa đán mới nổi gần đây, đồng thời cũng từng tham gia chương trình “Tôi Là Phái Diễn Xuất” ở mùa trước, thành tích không tồi, mà mọi người ở đây cũng tương đối quen thuộc với cô.
Không nghĩ tới, cô lại đảm nhiểm trợ diễn cho sân khấu lần này.
Cũng không biết là do cô có quan hệ cá nhân với người thách đấu Vương Hữu Lâm hay là do thích bộ phim “Tuyệt Đại Song Kiêu” này?
Trương Sam nhẹ dùng tay xoa cằm, trầm giọng hỏi Hứa Trăn: "Tôi hình như có chút ấn tượng, sư tỷ của cậu có phải diễn nhân vật nào đó trong “Tuyệt Đại Song Kiêu” đúng không? Là Mộ Dung Cửu? Tô Anh?”
Hứa Trăn lắc lắc đầu, nói: “Cô ấy diễn Hoa Nguyệt Nô.”
Trương Sam nghe vậy liền sửng sốt.
Hoa Nguyệt Nô?
Kia không phải……
“Ha ha ha ha ha……” Chợt, Trương Sam cười đến không ngừng được, nói, “Hoa Nguyệt Nô? Ai u mẹ ôi, bối phận này có điểm loạn……Đứa trẻ vừa rồi mới gọi cô ấy là gì? Thiết cô nương? Không phải nên gọi là “Mẹ” sao?”
Khoảnh khắc tiếp theo, không biết có phải so mình cười quá lớn hay không, nhưng y luôn cảm thấy có một ánh mắt lạnh thấu xương đột ngột bắn ra từ phía sân khấu.
Khách quý được lựa chọn trợ diễn cho “Tôi Là Phái Diễn Xuất”, hoặc là tuyển thủ dự thi ở các mùa trước, hoặc là bạn bè thân thiết được nhân viên mời tới.
Lâm Gia thuộc về trường hợp đầu tiên.
Hai năm trước, cô đã từng tham gia mùa ba của “Tôi Là Phái Diễn Xuất”, khi đó kỹ năng diễn xuất của Lâm Gia không được tốt lắm, danh khí cũng không thể so với hiện tại. Thế nhưng thái độ lại đủ chân thành, cũng đủ nỗ lực, đoan chính nghiêm túc, nên được trên dưới tổ tiết mục nhất trí khen ngợi.
Cuối cùng, với sự giúp đỡ của cố vấn, cô đã hoàn thành một số tiết mục tốt và xuất sắc tiến vào vòng chung kết.
Sau đó, tổ tiết mục thường xuyên nghĩ cho Lâm Gia, trước sau cung cấp cho cô rất nhiều tài nguyên, bao gồm đề cử một số nhân vật kinh điển, cùng vời một ít nhãn hiệu đại ngôn.
Lâm Gia là người có ơn tất trả.
Mặc dù hiện tại cô đang phát triển rất tốt nhưng tình nghĩa cũng không thể phân biệt phiên vị, lần này đích thân đạo diễn của "Tôi Là Phái Diễn Xuất" mời cô làm khách quý trợ diễn cho chương trình, Lâm Gia không nói hai lời, liền lập tức chạy đến.
Chẳng qua chỉ là không nghĩ tới……
Vai trợ diễn đầu tiên của mình, lại chính là Thiết Tâm Lam trong “Tuyệt Đại Song Kiêu”.
Lâm Gia đối với phiên bản Hoa Vô Khuyết trước mắt, trên mặt nở nụ cười hì gì, nhưng trong lòng thì…
Quên đi, cô nương tốt không nói lời thô tục.
Nhân vật này a, lúc đầu là cầu cùng cầu không được, lúc không muốn thì lại liều mạng dính chặt vào người.
A, hảo phiền!
Lâm Gia hiện tại chỉ có thể tìm các loại góc độ để an ủi mình: Không sai, khách quý trợ diễn của “Tôi Là Phái Diễn Xuất” đều là áo rồng vạn năng, lần này diễn Thiết Tâm Lan, nói không chừng lần sau liền có thể diễn nhân vật tốt hơn.
Nghĩ như vậy, nàng dùng dư quang trộm liếc mắt về chỗ ngồi cao cao trên bục sân khấu.
Cố lên a, Gia Gia!
Ngươi là một diễn viên thành thục, cần phải học được cách khống chế cảm xúc cảu bản thân!
Trước khi lên sân khấu, ngươi cũng đã tháo kính áp tròng ra rồi, không có khả năng thấy rõ mặt của người này, cho nên cứ coi như đây là nguyên bản của Hoa Vô Khuyết đi!
Lâm Thị tuyệt học: Pháp tinh thần thắng lợi!
Xem núi không phải là nói, xem nước không phải là nước, xem hoa không phải là hoa!
……
Bên sân.
Thẩm Đan Thanh ngồi trên ghế của ban cố vấn, nghiêm túc xem diễn xuất của các diễn viên trên sân, theo bản năng mà đặt tâm tư nhiều hơn các nhóm trước.
Cô có một lão bằng hữu là người của Hoa Ảnh truyền thông, trước đây cũng từng đề cập qua cậu bé này.
Vương Hữu Lâm, từng là thực tập sinh của Hoa Ảnh Truyền Thông, đã ra mắt với tư cách là một ca sĩ solo cách đây hai năm, nhưng tiếc là cậu ta đã không thể trụ vững.
Sau đó, cậu ta chuyển hướng tham gia lớp đào tạo diễn xuất kéo dài 3 tháng, công ty bất ngờ phát hiện cậu có chút năng khiếu diễn xuất nên chuyển hướng đào tạo từ thần tượng sang diễn viên.
Trong năm qua, Vương Hữu Lâm đã liên tiếp đóng một số phim truyền hình, nhưng chưa có phim nào được phát sóng cho đến nay, tính toán ra, cậu ra vẫn là một tân nhân thuần vị.
Lúc này nhìn thấy cậu ta đứng trên sân khấu, Thẩm Đan Thanh phải thừa nhận rằng Hoa Ảnh đúng là có con mắt nhìn người rất tốt.
Chẳng qua……
Thẩm Đan Thanh không biết là do bản thân mình mang định kiến từ trước hay không, nhưng cảm giác đứa nhỏ này lớn lên quá mức sắc bén, hơi mang hung tướng, không giống A Trăn, người người vừa nhìn đều yêu thích.
Thẩm Đan Thanh bĩu môi, quyết định vẫn là xem biểu diễn trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận