Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 196: Áp Lực Không Nhỏ

Dọc đường đi xếp hàng, đánh dấu, vào bàn, gần như có thể nói là toàn bộ hành trình đều bị phát sóng trực tiếp.
Bất quá cũng may, dù sao cũng là đại khảo trước mặt, các phóng viên cũng có vẻ chuyên nghiệp hơn so ngày thường, ít nhất không ngăn cản Hứa Trăn, khiến hắn không kịp giờ đi vào.
Nội dung của ngày thi đầu tiên rất đơn giản, đó là một phần tự giới thiệu và đọc diễn cảm một đoạn thơ hiện đại.
Có rất nhiều người, cho nên tiến độ rất nhanh, Hứa Trăn còn chưa kịp cảm thấy căng thẳng đã bị nhân viên công tác đuổi ra khỏi phòng thi.
Hắn thập phần hoài nghi vừa rồi đến tột cùng minh đã phát huy như thế nào.
Tất cả đều diễn ra quá đột ngột khiến hắn hầu như không ấn tượng về màn trình diễn của mình.
Cũng may, đầu tháng 3, ba trường đại học liên tiếp công bố danh sách thí sinh lọt vào vòng thứ hai, Hứa Trăn may mắn mà thông qua toàn bộ.
Không trúng tuyển ngoại lệ, không bị mất tên, số phiếu dự thi của hắn lại xuất hiện trong danh sách vòng thứ hai của ba trường một cách bình thường, không có gì đặc biệt.
Điều này khiến tâm trí của Hứa Trăn thư giãn không ít.
Rất tốt, quả không hổ là các trường đại nghệ thuật lâu đời.
Một diễn viên trẻ như bản thân, chỉ mới đóng vài phim truyền hình thì đơn giản là không đủ cho người ta xem.
Không cần quá lo lắng, cứ thi bình thường, không có sự khác biệt giữa mình và các thí sinh khác.
Nhưng mà, vào ngày thi vòng thứ hai ở Bắc Ảnh, một chuyện ngoài ý muốn đã phát sinh.
Nội dung thi của vòng thứ hai là đọc diễn cảm thơ, cùng với một đoạn thể hiện tài năng.
Hứa Trăn vốn tính toán đánh một bài quyền dài, nhưng mà vài vị giám khảo nghe được hắn muốn đánh quyền, thì một đám lại lộ ra biểu tình thất vọng.
Một trong những giáo viên nữ trẻ tuổi nhìn hắn với ánh mắt háo hức và hỏi: “Bạn học Hứa Trăn, chúng ta có thể xem “Giang Sơn Như Họa” không?”
Hứa Trăn: “……”
Vị lão sư này!
Tại sao cô còn nhắc đến tiết mục đêm đó?
Tôi đến đây để đi thi, hay vẫn là đến để biểu diễn nghệ thuật? ?
Nếu là cái sau, vậy phiền toái cho tôi ít phí lên sân khấu đi!
Hàng năm, sẽ có rất nhiên thí sinh là minh tinh đến tham gia kỳ thi nghệ thuật, trong đó còn có người nổi tiếng hơn Hứa Trăn.
Các giám khảo từ lâu đã miễn nhiễm với những người nổi tiếng, họ sẽ không bao giờ nể mặt với một người nào đó chỉ vì hắn ta đã ra mắt.
Bất quá, Hứa Trăn có hơi khác so với các “thí sinh minh tinh”.
Ấn tượng của hắn trong tâm trí giám khảo không phải là một "ngôi sao", mà là một người biểu diễn võ thuật xuất sắc.
Lúc này, vị giám khảo cố tình nhắc đến "Giang Sơn Như Họa", thực chất đây chỉ là lời động viên, công nhận trá hình dành cho hắn.
Tất nhiên, nó không loại trừ một số người thực sự muốn xem nó.
Hứa Trăn phun tào lại phun tào, nhưng vẫn thành thành thật thật mà đánh một đoạn võ thuật ngắn trong “Giang Sơn Như Họa”.
Chẳng qua uyển chuyển mà cự tuyệt lời đề nghị dùng chổi để thay thế bút lông của ban giám khảo.
…..
Ba ngày sau, vòng thi thứ hai ở Hý Kịch Trung Ương bắt đầu.
Năm nay, Hý Kịch Trung Ương không có ba vòng thi, mà ngay vòng thứ hai sẽ trực tiếp quyết định sinh tử của thí sinh.
Vì vậy, áp lực của kỳ thi này bỗng trở nên nhiều hơn so với các năm trước đây.
Có hơn 8.000 người báo danh cho vòng thi đầu tiên của Hý Kịch Trung Ương, nhưng số lượng người vượt qua vòng thứ hai giảm mạnh xuống còn hơn 300 người. Khi Hứa Trăn kiểm tra tài liệu ở cửa, hắn đột nhiên cảm thấy lo lắng bất đồng so với vòng thi thứ nhất.
“Xin chào bạn học, vui lòng cầm theo giấy chứng nhận, dựa theo bảng hướng dẫn đến nơi quy định để chờ thi.”
Nhân viên công tác kiểm tra giấy chứng nhận xong, thì đem giấy trả lại cho hắn.
Hứa Trăn tiếp nhận giấy chứng nhận, vừa định nói một tiếng cảm ơn, nhưng bỗng nhiên phát hiện “Nhân viên công tác” trước mắt nhìn qua có chút quen mắt.
Lâm Gia?
Sao cô lại ngồi ở chỗ này?
Hứa Trăn sửng sốt một hồi, sau đó lập tức phản ứng lại: Chà, nghe nói Lâm Gia hiện tại vẫn là sinh viên năm ba của Hý Kịch Trung Ương.
Có lẽ là vì cô ấy không có gì để làm trong kỳ nghỉ đông, cho nên mới tới trường để làm tình nguyện viên?
Lúc này, Lâm Gia đang ngồi sau chiếc bàn dài ở cửa nhìn thấy Hứa Trăn còn đang nhìn chằm chằm mình, hai mắt giống như trăng rằm, mang theo ý cười.
Đúng vây, tôi sẽ không nói mình đã lấy cớ họp gia đình để từ chối công ty họp thường niên, rồi lại dùng công ty họp thường niên để lấy cớ từ chối họp gia đình và cuối cùng là có mặt ở đây đâu.
Vì các thí sinh ở phía sau vẫn đang xếp hàng chờ vào địa điểm, nên Hứa Trăn cũng không thể dừng lại ở đây để trò chuyện với Lâm Gia, hắn mỉm cười vẫy tay với cô rồi đi thẳng vào khuôn viên trường.
Lâm Gia nhìn bóng dáng Hứa Trăn dần dần đi xa, tiếc nuối mà thở dài.
Ai, không thể hóa thân thành cầu đá a!
Vì cầu đá sẽ không thể di chuyển!
……..
Ngay sau đó, Hứa Trăn đã tìm thấy tòa nhà đặt phòng thi dưới sự chỉ dẫn của bảng hướng dẫn.
Bởi vì đã tiến hành xác nhập vòng hai và vòng ba, cho nên nội dung thi của vòng hai sẽ không nhanh gọn lẹ như vòng một.
Bước vào tòa nhà dạy học, nơi đặt phòng thi và nhìn những thí sinh khác nhau trên hành lang, Hứa Trăn cảm nhận được cỗ áp lực không nhỏ.
Chỉ tiêu tuyển sinh của Hý Kịch Trung Ương năm nay là 50 người.
Nói cách khác, chưa đến 1/6 trong số hơn 300 người đã vào vòng hai, có thể ở lại cho đến khi kết thúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận