Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 664: Hiểu Lầm

Đại Khỉ Ti ngạc nhiên mà giơ đoản đao ngăn chặn một kiếm này, trong lúc vội vàng, nàng đỡ trái hở phải, ngắn ngủn mấy chiêu đã bị Hàn Thiên Diệp áp chế đến vô pháp đánh trả, “Đang lang” một tiếng, đoản đao trong tay rơi xuống đất.
“Khụ khụ, khụ, khụ khụ khụ……”
Hàn Thiên Diệp ho nhẹ vài tiếng, duỗi tay đè lại chỗ bị thương của mình, kiên trì tiếp tục đi xuống núi.
“Hàn công tử!”
Đại Khỉ Ti thấy thế, liền vội kêu lên: “Người cần gì phải như vậy?”
“Tại không ở Quang Minh Đỉnh dưỡng thương thật tốt rồi lại đi?”
Hàn Thiên Diệp không đáp, mà chỉ rũ đầu tiếp tục đi về phía trước.
Đại Khỉ Ti không dám đuổi theo, nàng hét lớn về phía bóng lưng của đối phương: “Ngày ấy ở Bích Thủy Hàn đàm, rõ ràng là ta gian lận mới có thể thắng người, nhưng tại sao ngươi lại không nói?”
“Ngươi không có bại, ngươi rõ ràng có cơ hội giết ta!”
Nghe được lời này, Hàn Thiên Diệp hơi hơi dừng bước chân lại.
Trước máy quay độ nét cao, mọi người bên sân đều có thể thấy rõ ràng rằng dấu vết của sự hận thù lóe lên qua vẻ mặt suy sụp của hắn.
“Là ta không hạ thủ được……” Hàn Thiên Diệp rũ đầu, kịch liệt mà thở hổn hển, thanh âm khàn khàn nói, “Là ta gieo gió gặt bão!”
Giờ khắc này, Đại Khỉ Ti không khỏi mở to hai mắt, ngẩn ngơ nói: “Ngươi, ngươi nói cái gì?”
Nàng lại lần đuổi theo đến trước mặt Hàn Thiên Diệp, hỏi: “Hàn công tử, ngươi vừa rồi nói cái gì?”
Hàn Thiên Diệp quay mặt qua chỗ khác, tránh né ánh mắt nàng, sau một lúc lâu, mới rốt cuộc nhíu mày, thấp giọng nói: “Ta nói, ta không hạ thủ được……”
“Ca!”
Một lát sau, đạo diễn Đặng Đại Diễn hô đình.
Ông cúi người xem lại cảnh quay vừa rồi trên máy theo dõi, khóe miệng lộ nụ cười ẩn ý.
Ai nha, Hứa Trăn đã xử lý phần tình cảm này rất tinh tế!”
Đặng Đại Diễn làm cử chỉ "OK" với diễn viên trong sân, cười nói: “Vừa rồi rất tốt!”
“Đừng xả hơi, chúng ta tiếp tục quay thêm một màn!”
……
Mà cùng lúc đó, ở bên cạnh phim trường, lúc Hàn Xuân Lai nhìn Hứa Trăn biểu diễn thì cũng nhịn không được mà vỗ tay tán thưởng.
Diễn viên không hổ là diễn viên!
Vừa tiến vào phim trường, Hứa Trăn tựa như thay đổi thành người khác, hắn và “Tiểu Tằng” ôn hòa, hướng nội, ngày ngày cắm đầu làm việc, giống như là hai người khác nhau.
Nếu không phải sớm chiều ở chung với nahu trong hơn nửa tháng nay thì thậm chí Hàn Xuân Lai cũng dám nhận.
“Nổi tiếng không bằng gặp mặt a!”
Hàn Xuân Lai đang đứng cảm khái ở bên sân thì bỗng nhiên nghe được bên cạnh có người nói chuyện, quay đầu lại liền thấy hai người xa lạ, một nam một nữ.
Trong đó người đàn ông ôm lấy cánh tay, đứng thẳng người, ngữ khí vô cùng thoải mái: “Diễn xuất của Hứa Trăn quả là độc đáo!”
“Sức cuốn hút mạnh, lại biết áp chế, có được kỹ năng như vậy ở ngay trong độ tuổi này thì thật sự quá tuyệt vời!”
Hàn Xuân Lai nghe người này nói chuyện với mình thì nghi hoặc mà ngẩng đầu nhìn y.
Thời tiết nóng nực nhưng người này lại mang theo mũ và khẩu trang, ánh mắt thất thường, trông rất khả nghi.
——Người khả nghi này dĩ nhiên là nhà sản xuất của “Phong Tranh”, Liễu Vĩnh Thanh.
Liễu Vĩnh Thanh nhìn thấy ánh mắt của Hàn Xuân Lai thì lễ phép gật đầu với gã một cái, rồi cười nói: “Xin chào.”
Hàn Xuân Lai không rõ nguyên do gật đầu đáp lại y.
Liễu Vĩnh Thanh cười hỏi: “Làm phiền hỏi một chút, gần đây Hứa Trăn có bận nhiều việc hay không?”
Hàn Xuân Lai nghe thấy vấn đề này thì suy đoán đối phương có phải là người của đoàn đội Hứa Trăn hay không? Cho nên mới đáp lại: “Công việc không quá bận, hắn chủ yếu vẫn chỉ học tay nghề.”
Liễu Vĩnh Thanh nhướng mày, nói: ““Học tay nghề” ? Là “nạp điện” sao?” (Ý hỏi Hứa Trăn vẫn đang tập trung trau dồi kỹ năng)
Hàn Xuân Lai đáp: “Nạp điện là thứ yếu, chính yếu vẫn là vấn đề động cơ và các giải pháp cho một số vấn đề xấu thường gặp".
Liễu Vĩnh Thanh hoàn toàn không hiểu “ẩn tình” trong chuyện này là gì, cũng không có mặt mũi đi hỏi mà chỉ đành phải tiếp tục căng da đầu, nói: “Tôi cảm thấy Hứa Trăn là một đứa trẻ kiên định.”
“Hắn gần như không dính tới mấy tật xấu gì đúng không?”
Hàn Xuân Lai kinh ngạc nói: “Sao lại không dính? Chỉ cần có vấn đề xấu gì đều phải sửa.”
"Hiện tại hắn căn bản có thể tự mình giải quyết một số vấn đề nhỏ. Người trẻ tuổi tay chân nhanh nhẹn, ai cũng thích tìm hắn..."
“……”
Trong khi cả hai đang đứng trò chuyện ở bên sân, thì quản lý Kiều Phong của Hứa Trăn cuối cùng cũng đến được Thanh Nguyên Sơn sau một chuyến đi gập ghềnh, xóc nảy.
Vốn dĩ hắn muốn tìm nhà sản xuất của "Ỷ Thiên" để thương thảo hợp đồng, nhưng lại vô tình bắt gặp hai người đang nói chuyện ở bên sân.
Này……
Người mang khẩu trang kia hình như có chút giống Liễu Vĩnh Thanh Liễu tổng?
Kiều Phong nhịn không được mà gãi gãi đầu.
Liễu Vĩnh Thanh cùng với Hàn đại ca lại đứng nói chuyện với nhau sao?
Ngươi một lời ta một ngữ, liệu bọn họ có tiếng nói chung trong cuộc sống này hay không? ?
……
8 giờ tối, các cảnh quay của Hứa Trăn trong đoàn phim "Ỷ Thiên" cơ bản đã hoàn thành xong.
Hắn mỉm cười cảm ơn cả đoàn, hơi mệt mỏi mà bước vào phòng chờ bên sân, vừa mới vào cửa liền phát hiện đã có người chờ sẵn ở nơi này.
Kiều Phong chạy tới, Hứa Trăn cũng không bất ngờ, nhưng điều ngoài ý muốn nhất chính là một nam một nữ đang ngồi bên cạnh.
Hơn nữa, hai người này còn là đại nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn trong giới:
Liễu Vĩnh Thanh cùng với nữ diễn viên nổi tiếng La Tử Di.
——Nhà sản xuất của “Phong Tranh” ?
Bọn họ thật sự đến Thanh Nguyên Sơn để tìm ta? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận