Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 685: Công Bố Giải Thưởng

Sau một phen chụp ảnh hỗn loạn, ba đoàn phim mới mơ mơ hồ hồ đi vào trong hội trường.
Cũng may, khu vực chỗ ngồi đều tương đối gần nhau, đoàn phim “Lang Gia Bảng” chiếm hàng thứ bảy của khán đài phía tây, đoàn “Sấm Quan Đông” cùng “Săn Ảnh” thì ở ngay phía trước, khoản cách giữa mọi người không quá xa.
Lúc này điển lễ còn chưa bắt đầu, mọi người liền ngồi ở trên chỗ ngồi nói chuyện phiếm, không khí nhẹ nhàng vui sướng.
Khác với vẻ khẩn trương khi lần đầu tham gia, năm nay trạng thái của Hứa Trăn tương đối thả lỏng.
Là bộ phim truyền hình đầu tiên do công ty đầu tư và sản xuất, "Lang Nha Bảng" đã giành được sáu đề cử giải Ngọc Lan, đây xem như là làm lần đầu đã thành công.
Ngay cả Đông Nhạc Điện Ảnh mà Thái Thực Tiễn đã làm việc trong tám năm qua, cũng chưa từng đạt được thành tích tốt như vậy.
Về phần lấy thưởng, Hứa Trăn không có cầu xa.
Sáu hạng đề danh…nói theo lẽ thường thì thế nào cũng đoạt được một hai thưởng?
Đối với một công ty nhỏ mới được thành lập, một hai đóa Ngọc Lan đã đủ để trang trí, tương lai còn dài, bọn họ cũng không nóng vội.
Khoảng nửa giờ sau, tất cả khách mời cuối cùng đã vào được địa điểm.
Hiệu ứng ánh sáng rực rỡ, cùng với nhạc nền trang trọng và hoành tráng, tuyên cáo lễ trao giải Ngọc Lan năm nay chính thức được bắt đầu.
Đầu tiên là giải phim hoạt hình, một trong hai vị khách quý trao giải là một người bạn ngoại quốc, người còn lại chính là bậc thầy lồng tiếng cấp quốc bảo, Đồng Tử Vinh lão sư.
Lúc nhìn thấy Đồng lão gia tử lên đài, hai mắt của Hứa Trăn liền tức khắc sáng ngời lên.
Vị này chính là thần tượng của hắn!
Hoặc có thể nói, hơn một nửa số sinh viên theo học diễn xuất đều sẽ coi Đồng lão sư như một hình mẫu.
Lúc Hứa Trăn luyện tập thần công vào buổi sáng ở trường học, hắn đều có thể nghe được một số ngươi bắt chước đoạn lồng tiếng của Đồng lão sư, đây mới chân chính gọi là từ điển sống.
Sau khi Đồng lão gia tử lên đài, ông đã nói chuyện và cười đùa với một vị giám khảo khác, rõ ràng là tuổi cao nhưng giọng nói của ông vẫn rất có mị lực, không hề suy giảm so với năm xưa.
Nhìn thấy vị lão tiên sinh này, Hứa Trăn chợt nhớ lại gần đây có một bộ phim hoạt hình muốn mời hắn đến lồng tiếng, tên là "Đại Thánh Trở Về”.
Hứa Trăn đã xem qua phim mẫu, thật sự không tồi, nhưng bên phía nhà sản xuất muốn hắn lồng tiếng cho tiểu hòa thượng Giang Lưu Nhi, thế nhưng nhân vật hắn hướng đến lại là Tôn Ngô Không…
Ai, nhìn xem có thể câu thông một chút hay không.
Từ xưa đến nay, lễ trao giải Ngọc Lan đều chia thành hai phần rõ rệt.
Một phần là giải thưởng quốc tế, phần khác là giải phim truyền hình trong nước.
Trong buổi tiệc năm nay, ban tổ chức còn đặc biệt sắp xếp một tiết mục múa hát giữa hai phần, nhắm cắt đứt sự xa cách của hai phần nội dung một cách rất tinh tế.
Sau phần trình diễn bài hát và vũ đạo, người dẫn chương trình trở lại sân khấu, âm thanh nói chuyện phiếm dưới khán đài liền bắt đầu yếu đi.
Đám người Hứa Trăn cũng vô thức mà chính lại dáng ngồi đoan chính, chờ đợi sự công bố của những giải thưởng có liên quan đến mình.
Người dẫn chương trình nói: “Tiếp theo, chúng tôi sẽ công bố các giải thưởng khác nhau của đơn vị phim truyền hình. Hạng mục đầu tiên được trao là giải Nghệ thuật xuất sắc nhất.”
Sau phần giới thiệu ngắn gọn, năm đoạn phim ngắn được chọn trong số các tác phẩm lọt vào danh sách, được chiếu trên màn hình lớn.
“Lang Nha Bảng” không lọt vào danh sách đề cử nhưng “Sấm Quan Đông” lại bắt được hạng mục này.
Công bằng mà nói, khuynh hướng cảm xúc của "Sấm Quan Đông" không tốt, nhưng lợi thế nằm ở việc quay chụp toàn cảnh.
Hứa Trăn ngửa đầu nhìn lên màn hình lớn, cánh đồng tuyết trắng dười bầu trời xanh thẳm, cùng với bè trúc trôi nổi trên mặt sông xanh biếc, lập tức gợi lại những hồi ức xa xăm.
Tuy nhiên, đúng lúc này, nam thanh niên trên chiếc bè trúc bất ngờ quay đầu lại.
Giữa khung cảnh non sông nước biếc, Truyền Võ do chính mình đóng lại đối mặt với ánh mặt trời, nở một cười toe toét, hai mắt híp thành một đường dài.
“Ha ha ha……”
Nhìn thấy một màn này, chung quanh tức khắc vang lên một trận tiếng cười nhỏ.
Từ Hạo Vũ ngồi ở hàng ghế phía trước liền quay đầu lại, cười đến run người, “Ai u sư phụ, cậu diễn vẻ cộc lốc này rất tốt nha! Trông thấy ngu ngốc!”
Hứa Trăn: “……”
Cảm ơn, cái này ngươi không cần diễn cũng tốt.
Cuối cùng “Không Sơn Mộ Vũ” đã giành được giải thưởng này, quy mô đầu tư hơn 200 triệu NDT quả thực đã đạt được chất lượng hình ảnh khác hẳn những bộ phim truyền hình khác, có thể nói là không cần bàn cãi.
Giải thưởng Quay phim xuất sắc tiếp theo cũng thuộc về "Không Sơn Mộ Vũ”.
Bộ phim truyền hình chủ đề văn học này đã giành được hai giải thưởng sản xuất có hàm kim lượng không cao, điều này khiến cho mọi người cảm thấy được an ủi.
Ngay sau đó chính là giải Biên kịch xuất sắc nhất.
Đối với giải thưởng này, cả "Lang Nha Bảng" và "Sấm Quan Đông" đều được lọt vào danh sách đề danh, mà Hứa Trăn lại một lần nữa thấy mình xuất hiện trong đoạn ngắn tiến cử.
“Lang Nha Bảng” dùng phân đoạn tranh luận giữa Mai Trường Tô cùng Lương đế về câu “thiên hạ là thiên hạ của mọi người trong thiên hạ”. Còn “Sấm Quan Đông”, chính là đoạn Truyền Võ không phục mệnh lệnh, rống lên một câu “Thà chết trận chứ không làm nô vong quốc”.
Cuối cùng, Tôn Mãn Đường, nhà biên kịch của "Sấm Quan Đông", đã giành được giải thưởng này.
Người từng là chủ tịch hội đồng giám khám của giải Ngọc Lan lại lên sân khấu nhận thưởng, quả nhiên khiến mọi người bên dưới khán đài cười một trận thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận