Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 719: Có Người Muốn Giết Người Diệt Khẩu

Hứa Trăn theo bản năng mà quay đầu nhìn về phía chỗ ngồi của ban giám khảo ở đối diện, vị ngồi ở giữa là một lão gia tử gầy khô gần 60 tuổi, trước mặt là một tấm thẻ bài, bên trên ghi rõ ba chữ: “Tọa Sơn Điêu”.
Trong nháy mắt này, nhịp tim của Hứa Trăn vừa mới còn bình tĩnh bỗng nhiên tăng tốc.
Tình huống gì đây?
Các giám khảo trong phòng đang đóng nhiều vai khác nhau để kiểm tra khả năng phản ứng tức thì của diễn viên?
Với suy nghĩ này, bộ não của Hứa Trăn ngay lập tức bắt đầu vận động với tốc độ cao.
Tọa Sơn Điêu cùng Loan Bình đồng thời xuất hiện, vậy đây là cảnh gì đây?
—— không hề nghi ngờ, chỉ có một trường hợp, đó là vào đêm giao thừa, Loan Bình thừa lúc hỗn loạn mà thoát khỏi sự khống chế của đám người Thiếu Kiếm Ba, đi đến nhờ cậy Uy Hổ Sơn!
Mà Loan Bình lại biết thân phận quân cộng sản của Dương Tử Dung, hai người một khi gặp mặt, thân phận sắp bị vạch trần mà tính mạng của Dương Tử Dung cũng rơi vào thế ngàn cân treo sợi tóc.
Đây là một trận “Khẩu chiến đàn phỉ” tiếng tăm lừng lẫy trong “Trí Thủ Uy Hổ Sơn” !
Chuỗi suy nghĩ không ngừng chạy dọc trong đầu.
Sau khi nghĩ thông suốt một tầng này thì Hứa Trăn lập tức ổn định tâm thái của bản thân, không nhanh không chậm mà đi qua chiếc bàn dài, nhìn về vị “Tọa Sơn Điêu” ngồi ở giữa, khom người cười nói: “Bẩm tam gia, lão cửu phụng mệnh tới gặp!”
Nhìn thấy một loạt biểu hiện của hắn, mí mắt Hứa Văn Quang giật giật.
Đây…là đang diễn lại đoạn nào vậy? !
Hắn ta hơi hơi ngây người một lát, nhìn về phía phó đạo diễn đeo thẻ bài “Loan Bình” đứng ở đối diện, sau đó lại nhìn tấm thẻ bài “Tọa Sơn Điêu” trước mặt mình, trong lòng “Lộp bộp” một tiếng.
Hắn đang suy nghĩ đây là đoạn nào.
——Cuộc giằng co giữa Loan Bình cùng Dương Tử Dung!
Hơn nữa, tại sao Hứa Trăn lại thay đổi sắc mặt, tại sao lại bỗng nhiên bắt đầu diễn kịch, ngay lập tức hắn liền hiểu rõ mọi chuyện.
Từ Văn Quang không khỏi hơi hơi há to miệng.
—— hắn ta đã hiểu, Hứa Trăn đây là hiểu lầm, cho rằng bọn họ đang kiểm tra năng lực ứng biến của mình.
Nhưng trên thực tế thật sự không phải.
"Loan Bình" treo trên cổ của phó đạo diễn và "Tọa Điêu Sơn" trên bàn của mình đều là đạo cụ được các diễn viên trước đó sử dụng để diễn thử, chẳng qua họ còn chưa có thời gian để thu thập chúng mà thôi.
Mặc dù đây là một sự hiểu lầm, nhưng logic lại vô cùng thông suốt. Tuy nhiên, khi những người khác bước vào, họ cũng nhìn thấy thẻ bài, chỉ là không có ai nghĩ rằng đó là một thử nghiệm ngẫu hứng như Hứa Trăn.
Đúng lúc này, Hứa Trăn đã hành lễ xong, hắn ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt sáng ngời nhìn về phía Từ Văn Quang.
Từ Văn Quang nhìn thần thái sáng láng bên trong đôi mắt, trong đầu giống như lòe lên một trận pháo hoa.
Hắn ta bỗng nhiên hiểu ra, những ứng cử viên trước đó là thiếu thứ gì.
——Thứ bị thiếu chính là một cỗ thông minh, cơ trí!
Dương Tử Dung không chỉ là anh hùng diệt phỉ mà còn nắm giữ nhiệm vụ nằm vùng ở Uy Hổ sơn, nhưng tại sao hắn có thể làm được điều này? Có phải vì hắn vừa thiện vừa ác, bộ dạng lại giống với bọn cướp?
Không phải!
Là dựa vào can đảm và thận trọng, cơ linh láu cá cùng với năng lực ứng biến siêu mạnh.
Đồng thời hắn còn có khuôn mặt soái khí, đi tới đâu cũng có thể nhanh chóng hòa mình cùng mọi người, giành được thiện cảm của bọn họ!
Đây mới là Dương Tử Dung!
Nghĩ thông suốt một tầng này, Từ Văn Quang chỉ cảm thấy tâm tư mình bỗng nhiên thoáng đãng hơn.
Hắn ta nhoẻn miệng cười, đơn giản đâm lao phải theo lao, cũng không vô nghĩa, trực tiếp đối diễn với Hứa Trăn: “Lão cửu a, nhìn vị bằng hữu bên này xem!”
Nói xong, Từ Văn Quang hất cằm ra hiệu cho vị phó đạo diễn Lý Gia Hào đang đeo theo bài Loan Bình.
Hứa Trăn quay đầu nhìn về phía “Loan Bình”, trong mắt tức khắc lộ ra nụ cười có chút nghiền ngẫm, giọng nói hơi kéo hơi dài: “U, ta còn nói là ai, hóa ra là Loan đại ca?”
Hắn nghiêng đầu, trên dưới đánh giá “Loan Bình” một phen, bật cười nói: “Tại sao ngài lại chạy đến Uy Hổ Sơn này vậy?”
Mà lúc này, phó đạo diễn Lý Gia Hào lại không thể xoay chuyển nhanh như thế.
Y há to miệng, nhìn Hứa Trăn biểu diễn cực kỳ nhiệt tình, cả người liền rơi vào trạng thái ngơ ngẩn.
——Tình huống gì đây? !
Mới vài giây trước, y còn đang nghênh đón Hứa Trăn đi vào phòng, nhưng kết quả đối phương còn chưa chào hỏi câu này thì đã trực tiếp diễn kịch?
Hơn nữa mấu chốt là, Hứa Trăn cùng Từ đạo đều đang diễn kịch!
Bọn họ đã nhận ra ám hiệu gì sao? !
Phó đạo diễn Lý Gia Hào chỉ cảm thấy cả người ngây ngốc, nhìn xem bên trái, lại nhìn xem bên phải, hoàn toàn không biết làm sao.
Nhưng mà chỗ tuyệt diệu chính là: Loan Bình bên trong kịch khi gặp được Dương Tử Dung ở Uy Hổ Sơn cũng rơi vào trạng thái ngây ngốc này.
——Tại sao một quân cộng sản từng bắt giữ mình lại có thể lắc mình biến hoá và trở thành thổ phỉ?
“Loan Bình” trong câu chuyện cũng tràn đầy kinh hãi, tuyệt không thua kém tình huống của Lý Gia Hào vào lúc này.
Mà Hứa Trăn không để ý đến thâm thái của đối phương.
Hắn khoanh tay đứng đó, cười nhạo Lý Gia Hào ở trước mặt, nói: “Loan đại ca gần đây tốt không? Tiểu đệ ta đến Uy Hổ Sơn trước ngươi một bước, thế nào, tại sao ngươi lại đến chỗ này?”
“Là đầu quân cộng hay đầu đến đỉnh núi nào, hiện tại đã được phong thành chức quan gì rồi?”
Nghe đến đây, Lý Gia Hào thực sự vẫn không hiểu tình hình, nhưng y biết nguồn gốc những lời vừa rồi của Hứa Trăn.
Vì thế, y thuận theo Hứa Trăn, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ hoảng hốt, lắp bắp nói: “Ngươi, ngươi như thế nào ở chỗ này? Tốt, tốt, Hồ Bưu ngươi, ngươi không phải……”
“Ta không phải cái gì? !”
Hứa Trăn lập tức đánh gãy lời nói của y, nghiêm nghị nói: “Nói cho tốt, ta sẽ giữ thể diện cho ngươi! ?"
Hắn nhấc chân đạp vào chiếc ghế ở bên cạnh Lý Gia Hào, thân thể hơi đè ép về phía đối phương, cười lạnh nói: “Hồ Bưu ta đối với huynh đệ luôn luôn nói chuyện nghĩa khí, không hàm hồ!”
“Nhưng ngươi là thứ gì? !”
“Lúc trước kêu ngươi về với tam gia nhưng ngươi muốn chạy, bây giờ cùng đường lại nhớ tới Uy Hổ Sơn?”
Hứa Trăn đột nhiên cất cao âm điệu, kêu lên: “Gia nói cho ngươi, trễ rồi!”
Giờ khắc này, Lý Gia Hào còn đang trong tình huống nửa tỉnh nửa mê, lại nhìn ánh mắt giống như rắn độc của Hứa Trăn, sợ tới run cả người.
Mụ mụ ơi!
Nơi này có người muốn giết ta diệt khẩu! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận