Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 749: Đăng Ký Giải Thưởng

Mà lúc này, nếu nói ai là người quan tâm bộ “Tú Xuân đao” nhất, thì nhất định không phải dàn diễn viên, mà là đạo diễn bộ điện ảnh này: Giám đốc điện ảnh hoa ngữ Hồ Vệ Quốc.
Bộ phim “Tú Xuân đao” này, có thể nói là chính tay ông làm ra.
Bất kể là ban đầu quyết định nâng đỡ đạo diễn mới, đầu tư 30 triệu, hay là sau cùng mời Hứa Trăn tới tham gia diễn bộ điện ảnh này, tăng tiền đầu tư đến 80 triệu, đều là quyết định cá nhân của Hồ Vệ Quốc.
Thành công hay thất bại của bộ điện ảnh này, ông đều phải chịu hơn 90% trách nhiệm.
Vẫn còn nhớ rõ hai năm trước, phim điện ảnh “lệ tương tư” mà điện ảnh hoa ngữ đề cử chủ yếu bị “Sấm Quan Đông” đả kích trầm trọng trên TV, ở trên mạng lại bị “nụ hôn đầu” đả kích, lỗ sạch vốn, dẫn tới Hồ Vệ Quốc nảy sinh ám ảnh tâm lý nghiêm trọng đối với diễn viên Hứa Trăn này.
Lúc ấy ông hỏi nhất ca nhà mình Trần Chính Hào, có thủ đoạn ngăn tổn hại gì hay không, có được ý kiến “đánh không lại thì kéo về bên mình”.
Kết quả là, Hồ Vệ Quốc gửi hết cho Hứa Trăn hợp đồng tám bộ phim, để hắn tùy tiện chọn, Hứa Trăn chọn cái nào ông đã đề cử mãnh liệt, lúc ấy Hồ Vệ Quốc còn cảm giác bản thân mưu mẹo.
Kết quả vạn lần không nghĩ tới, Hứa Trăn lại chọn trúng bộ “Tú Xuân đao” nhìn trông không hấp dẫn, cái mà Hồ Vệ Quốc chỉ tính làm nhà đầu tư thiên thần.
Đời người, có đôi khi thật sự là một mệnh đề huyền học.
Nói thật, Hồ Vệ Quốc cũng không hối hận vì đã tăng đầu tư cho bộ điện ảnh này, càng không hối hận hợp tác với Hứa Trăn, bởi vì đây đích thực là một bộ điện ảnh tốt, Hứa Trăn cũng là một diễn viên tốt.
Nhưng muốn nói bộ điện ảnh này có thể lấy được một thành tích như thế nào, trong lòng ông một chút chắc chắn cũng không có.
Hồ Vệ Quốc cuối năm trước đã chuẩn bị đủ thứ cho bộ “Tú Xuân đao”, mỗi ngày ăn không ngon, ngủ không yên và không ngừng trằn trọc, còn nóng trong người nổi một cục mụn rộp trên miệng.
Ông mỗi ngày tự mình dẫn dắt phân phối công việc, đích thân chạy lên rạp, muốn nâng cao tỉ lệ suất chiếu của bộ điện ảnh này.
Nhưng hiện giờ, bên phía rạp lại chưa đưa ra phản hồi cuối cùng.
Rõ ràng thấy, rạp chiếu phim cũng không quá xem trọng bộ điện ảnh “Tú Xuân đao” này, không chịu cho hắn nhiều suất chiếu.
Mặc dù đã trải qua hội xem phim truyền thông, nhiều gia rạp chiếu phim bày tỏ tán thành đối với chất lượng bộ điện ảnh này, nhưng lại chỉ dừng tại đây, cũng không có bước tiến triển tiếp theo.
Điều này khiến Hồ Vệ Quốc vô cùng phiền não.
Bộ điện ảnh hay cỡ nào, rạp chiếu phim không cho nhiều suất chiếu, thì cũng không lấy được thành tích phòng bán vé tốt!
Ngày 11 tháng 2, điện ảnh hoa ngữ tổ chức hội công tác mỗi năm theo thường lệ, tổng kết công việc năm trước, đồng thời cũng triển khai triển vọng cho công việc năm tới.
Hồ Vệ Quốc buồn bã ỉu xìu nghe mấy trợ lí của mình báo cáo phần công việc mà mình phân công quản lý, cả người đều trong trạng thái thất thần.
Vào giờ nghỉ giữa buổi, ông gặp được nhất ca Trần Chính Hào của mình ở phòng rót nước, nhịn không được đi lên, hỏi: “Chính Hào à, tôi thấy cậu cũng có tham dự hội xem phim của “Tú Xuân đao” mà nhỉ? Cậu cảm thấy như thế nào?”
Trần Chính Hào nghĩ một hồi, gật đầu nói: “Là một bộ điện ảnh tốt, tiết tấu cốt truyện chặt chẽ, chế tác có tìm tòi, biểu hiện của vài diễn viên chính cũng đều không tồi, nhưng là bộ điện ảnh này tương tự với nhiều loại tổ quay phim mà tôi trước đây trải nghiệm, danh tiếng có khả năng sẽ hơn xa thành tích phòng bán vé.”
Hồ Vệ Quốc nói xong, bưng cái ly ngồi xuống bên cạnh Trần Chính Hào, mặt ủ mày ê nói: “Đúng thật, tôi cũng có cảm giác sẽ gặp tình trạng này, bộ điện ảnh này không tìm thấy điểm tuyên truyền nào tốt.”
“Tình hình suất chiếu rạp hiện tại không quá lý tưởng, cậu nói xem lúc này có thủ đoạn nào tốt có thể xoay chuyển cục diện không?”
Trần Chính Hào nghe xong câu hỏi này, cảm thấy hơi thắc mắc: “Tổng giám đốc Hồ, hạng mục “Tú Xuân đao” tôi không có tham dự, tại sao lại hỏi tôi?”
Hồ Vệ Quốc biểu cảm cứng đờ, trong lòng âm thầm chửi: Này không phải ngươi đề nghị tôi kéo Hứa Trăn qua hợp tác sao! Tôi không tìm cậu “tính sổ” chứ tìm ai?
Nhưng ngoài mặt lại không thể nói như vậy, chỉ ngượng ngùng cười nói: “Kinh nghiệm của cậu trong lĩnh vực này khá dày đặn mà, tôi khá tin tưởng phán đoán của ông.”
Trần Chính Hào lặng lẽ nhìn ông, nói: “Kinh nghiệm tôi?”
“Kinh nghiệm của tôi chính là luôn tham gia diễn những loại điện ảnh danh tiếng không tồi, nhưng phòng bán vé và giải thưởng đều không ổn sao?”
Hồ Vệ Quốc: “…”
Trần Chính Hào nhìn bộ dạng vẻ mặt táo bón của tổng giám đốc, ánh mắt khẽ rủ xuống, nói: “Thực ra tôi cảm thấy ngài không cần thiết quá lo lắng, “Tú Xuân đao” đại khái có thể thu hồi lại vốn.”
“Cá nhân tôi đề nghị, “Tú Xuân đao” có thể đăng ký tham gia một số giải thưởng.”
“Giống như vừa rồi tôi nói, chất lượng bộ điện ảnh này rất cao, nhưng thuộc tính thương nghiệp hơi chút kém chút, cần thêm vào một số yếu tố bên ngoài.”
Hồ Vệ Quốc nghe vậy ngơ ngác một hồi, nói: “Tôi có đăng ký giải Kim Chung điện ảnh Đài Loan cho “Tú Xuân đao”, có khả năng được đề xướng sao?”
Trần Chính Hào suy nghĩ một hồi, nói: “Theo tôi, rất có khả năng.”
“Bộ điện ảnh này tương đối đúng với lối đi của giải Kim Chung điện ảnh Đài Loan, nam chính, nam phụ, đạo diễn, biên kịch, thậm chí tạo hình, biên tập, tôi đều cảm thấy rất có khả năng được đề xướng.”
“Tuy nhiên nếu nói đoạt giải…”
Trần Chính Hào dừng một hồi, nói: “Tôi cảm thấy xác suất cao nhất chính là Hứa Trăn có thể lấy được giải thưởng người mới xuất sắc nhất.”
“Nếu có mối quan hệ thì thăm dò một chút đi, sơ thẩm năm nay hiện tại hẳn là đã bắt đầu rồi.”
Nghe Trần Chính Hào cho ra một đáp án chắc chắn như thế, Hồ Vệ Quốc chỉ cảm thấy bỗng nhiên nhẹ nhõm không ít.
Giải Kim Chung điện ảnh Đài Loan?
Nói ra, Hứa Trăn hiện tại đang ở Đài Đảo, không biết hắn hiện tại ở bên kia có hiểu rõ tình hình hiện tại hay không...
Bạn cần đăng nhập để bình luận