Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 206: Hình Tượng Chu Du

Thời gian xảy ra đoạn chuyện này ở phần đầu.
Lúc đó, Lưu Bị còn chưa phải là hùng chủ sở hữu một phương, mà là một bình nguyên lệnh nho nhỏ dưới trướng của Công Tôn Toản.
Triệu Vân cũng không phải là một mãnh tướng dưới trướng hắn, mà là một tiểu tướng không được trọng dụng dưới trướng Công Tôn Toản.
Lúc Tào Tháo phát binh Từ Châu, Từ Châu Mục Đào Khiêm cầu viện Công Tôn Toản.
Công Tôn Toản cân nhắc thiệt hơn, không muốn nhúng tay vào.
Mà Lưu Bị niệm tình sự trung nghĩa hiền minh của Đoàn Khiêm, không tự lượng sức mình mà muốn dẫn theo số binh lính ít ỏi của mình đến Từ Châu giúp đỡ.
Lúc gần đi, Lưu Bị mượn binh của Công Tôn Toản.
Công Tôn Toản cho hắn 3000 tinh binh, nhưng lưu bị lại nói không cần 3000 tinh binh này, chỉ cần một mình Triệu Vân.
Triệu Văn nghe thấy lời nói này của hắn, vừa kính phục lại cảm động, vui vẻ đi theo.
Sở dĩ Hứa Trăn chọn đoạn này để thử vai, một mặt là vì Triệu Vân của đoạn này còn trẻ, mức độ phù hợp với hắn hiện giờ càng cao hơn;
Một mặt, thì bởi vì Triệu Vân thấy Lưu Bị cao cả, thì muốn tôn hắn làm chủ, không hề để tâm đến thân phận lúc đó của Lưu Bị, đây là sức mạnh thuần túy, thẳng thắn làm cho Hứa Trăn cảm thấy vô cùng thân thiết.
Ngày 28 hôm ấy, Chu Hiểu Mạn vẽ cho Hứa Trăn một bộ mày kiếm, lại dùng sắc trăng thích hợp để tăng cường cảm giác góc cạnh cho khuôn mặt của hắn.
Hứa Trăn nhìn về gương thay đổi vẻ mặt và ánh mắt của mình một chút, cố gắng thể hiện ra khí thế trung thành kiên nghị, hữu dũng hữu mưu của Triệu Tử Long.
Bốn giờ chiều, Kiều Phong tự mình lái xe dẫn hắn đến một khách sạn xa hoa ở Kinh Thành.
Lần thử vai này cũng không phải là buổi thử vai công khai.
Mà là gặp mặt âm thầm.
Kiều Phong dẫn Hứa Trăn đi gặp mặt mấy người bên tổ đạo diễn, hai bên cùng ăn một bữa cơm, nói chuyện về sự hiểu biết của mình với nhân vật, sau đó đơn giản biểu diễn một đoạn ngắn, thử vai cũng kết thúc.
Tổ đạo diễn sẽ căn cứ vào biểu hiện tổng hợp của người đó, phán đoán xem anh ta có phù hợp với bộ phim "Tam Quốc" hay không, cùng với rốt cuộc thì hợp với vai diễn nào.
Nghe nói, quá trình chọn vai diễn của những vai chính khác cũng đại khái giống vậy.
Tuyển chọn những nhân vật quan trọng đều không mở buổi thử vai, mà là dùng cách trong hoàn cảnh khá thoải mái mà tìm hiểu toàn diện về diễn viên.
Hứa Trăn không tiện nói đoàn phim "Tam Quốc" rốt cuộc có "Chuyên nghiệp" hay không.
Nói tóm lại, nếu như người ta đã đặt ra quy định, mình tuân thủ là được rồi.
Đi đến khách sạn, thời gian còn sớm, địa điểm thử vai ở một khách sạn xa hoa của Kinh Thành, Hứa Trăn đến sớm hơn 1 tiếng.
Hắn dùng thời gian này, nhàn nhã nằm trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần, cố gắng điều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất.
"Cộc, cộc, cộc..."
Không biết qua bao lâu, tiếng bước chân ngoài cửa vang lên, Kiều Phong và Hứa Trăn nháy mắt xốc lại tinh thần, đứng dậy khỏi ghế sô pha.
"Kẹt, kẹt ---"
Đúng lúc này, cửa vang lên, một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, mặt vuông chữ điền bước vào trong phòng, ông ta nhìn thấy Hứa Trăn, nhất thời sáng bừng mắt lên.
"Đợi lâu, đợi lâu rồi." Người đàn ông trung niên đi về phía Hứa Trăn, cười nói, "Chào hai vị, tôi là Cao Chẩn, là tổng đạo diễn của đoàn phim Tam Quốc."
Kiều Phong đã từng gặp ông ta ở những buổi hoạt động lớn, riêng thì lại không có giao tình gì, vì thế liền giới thiệu như một người xa lạ: "Chào Cao đạo, tôi là Kiều Phong, là người đại diện của Hứa Trăn."
Cao đạo hơi mỉm cười bắt tay Kiều Phong, trên dưới đánh giá Hứa Trăn một phen, cười nói: "Ồ, vị này chính là diễn viên đã biểu diễn võ thuật trong chương trình Xuân Vãn (Gala Lễ Hội Mùa Xuân) ? Ngưỡng mộ đã lâu."
Mấy người vừa nói vừa đi về phía bên bàn, Cao Chẩn tỉ mỉ đánh giá Hứa Trăn, nhịn không được chà chà khen ngợi nói: "Điều kiện ngoại hình này của Tiểu Hứa thật sự quá tốt."
"Chỉ nhìn vẻ bề ngoài, tôi liền cảm thấy cậu vô cùng phù hợp với hình tượng 'Mỹ Chu Lang' trong lòng tôi."
"Chu Du nên là như vậy, phong độ tao nhã, diện mạo bất phàm."
"Tam Quốc bản cũ là cho tài đức cho Chu Du quá nhỏ hẹp, viết một nhân vật quan trọng như vậy như công cụ, tôi cảm thấy là không đúng."
"Mặc dù chúng ta cần phải tôn trọng nguyên tác, nhưng nguyên tác cũng không cần phải bám sát quá mức, cần phải chú ý đến tác dụng làm Định Hải Thần Châm của Đông Ngô Chu Du."
Nghe lời này, Hứa Trăn lập tức sững sờ.
"Cao đạo..." Hứa Trăn nhịn không được nói, "Nhân vật tôi muốn thử diễn không phải là Chu Du, là Triệu Vân."
"Hả... ?" Cao Chẩn nghe lời này, nhất thời miệng chữ A, mắt chữ O.
"Là Triệu Vân hả?" Ông ta quay đầu nhìn trợ lý ở bên cạnh, nói, "Cậu mau mở ghi chép, Hứa Trăn thử là Triệu Vân à?"
Trợ lý cầm cuốn sổ ra, lật mấy trang, gật đầu nói: "Đạo diễn, quả thật là Triệu Vân."
Cao Chẩn nhận cuốn sổ nhìn một chút, rồi lại đối chiếu với Hứa Trăn.
"Cái này, xin lỗi nhé, gần đây thử vai hơi nhiều chút, tôi nhớ lộn."
Cao Chẩn lộ ra nụ cười ngại ngùng, sau đó lại nói: "Nhưng mà, sao cậu lại định thử diễn Triệu Vân?"
"Rõ ràng cậu nên tự đề cử vào Chu Du mới đúng chứ!"
Cao Chẩn duỗi tay khoa khoa về phía Hứa Trăn một hồi, nói: "Đây chính là Chu Công Cẩn trong lòng tôi!"
Hứa Trăn: "...."
Vì thế, ông bảo tôi chọn nhân vật để diễn thử rốt cuộc là có ý gì chứ?
Trong lòng ông....
Lời nói này, nói đến Hứa Trăn và Kiều Phong không còn gì để nói.
"Cao đạo, cái này, lời thoại của Chu Du chúng tôi bên này chưa chuẩn bị..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận