Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 834: Quảng Cáo Cấp Thị Đế! ?

Khán giả mồm năm miệng mười cảm khái với khung cảnh trước mắt, mọi người đều vui khi thấy sự tận tâm nghiêm túc của Hứa Trăn.
Nhưng mà một giây sau, hình ảnh bỗng nhiên tối đen, một dòng phụ đề xuất hiện trên màn hình với âm thanh của máy đánh chữ:
"Mọi người nghĩ Hứa Trăn sẽ có thể là bộ dáng này."
"Nhưng trên thực tế..."
Một lát sau, màn hình lại sáng lên lần nữa, ba người đạo diễn, Hứa Trăn và Quách Uy như cũ ngồi trong căn phòng tối kia, có một chấm đỏ nhấp nháy ở góc trên bên trái của màn hình, mô phỏng hình ảnh trên máy ảnh, cho biết đây không phải là trạng thái chụp ảnh bình thường.
Chỉ thấy, tổ đạo diễn đưa cho Hứa Trăn và Quách Uy mỗi người một cái điện thoại di động, nói: "Hai người cầm điện thoại đi, dùng để liên lạc."
Mà trạng thái Hứa Trăn lúc này hoàn toàn khác biệt với khi nãy, hắn tò mò nhìn điện thoại trên bàn, nắm trong tay thưởng thức một phen, nói: "A, này là kiểu dáng mới ra mắt..."
Quách Uy bên cạnh cười nói: "Thu chương trình của chúng tôi có chỗ tốt đó. Cậu luôn có thể dùng điện thoại di động mới nhất.."
Hứa Trăn hơi kinh ngạc nói: "Cái này có thể lấy luôn sao?"
Đạo diễn gật đầu nói: "Đúng, ghi hình xong tiết mục rồi thì sẽ đưa cho khách mời."
Nghe nói như thế, con mắt Hứa Trăn phát sáng rõ ràng.
Nhìn thấy biểu tình của hắn, đạo diễn trêu chọc hắn nói: "Tiểu Hứa, cậu khi nào cần điện thoại, tùy thời có thể tới ghi hình cho chương trình của tôi."
"Điện thoại lúc nào cũng có!"
Lời này vừa nói ra, Hứa Trăn ngẩng đầu lên, trong mắt lập tức xuất hiện vẻ do dự.
Mà lúc này, ngoài màn ảnh, cư dân mạng đang xem chương trình thì đã cười như điên.
"Người này làm tôi cười chết mất! Tôi rõ ràng đọc hiểu Hứa Trăn đang nghĩ muốn lấy điện thoại của chương trình này! Thị đế đại nhân quảng cáo sản phẩm không hề để lại dấu vết!"
"Không hổ là A Trăn, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy quảng cáo mà không hề sượng chút nào!"
"Ánh mắt thị đế đại nhân lộ ra vẻ bần hàn kìa ha ha ha ha..."
"Đây có phải là quảng cáo sản phẩm cấp thị đế không? Quá ổn áp đi chứ!"
"Có sao nói vậy, cái điện thoại này thật sự khá đắt."
"Dù đắt đi nữa thì đó là đối với người bình thường thôi, tiền Hứa Trănkiếm được từ ghi hình cho gameshow có thể mua bao nhiêu điện thoại?"
"Cái này thì, tôi cảm giác không có bao nhiêu... Để gameshow quảng cáo cho bộ phim thì bạn có thể phải trả tiền, « Thất Cô » hình như là do chính bọn họ trả quảng cáo đó."
"Ha ha ha ha tôi chịu không được rồi, diễn trò phải diễn hoàn chỉnh, thằng nhãi Hứa Trăn này thế mà hỏi có thể còn màu khác hay không, hắn muốn cho trưởng bối trong nhà dùng ha ha ha ha "
"Thiện tai, xám đậm thì được."
"Không hổ là A Trăn của tôi, quá chuyên nghiệp, nhà tài trợ nhất định phải cung cấp thêm đùi gà!"
"..."
Nguyên tắc của một gameshow là thiết lập cá tính cho khách mời.
Người thường xuyên xem chương trình tạp kỹ sẽ không coi chuyện này là thật, cho nên thấy tổ tiết mục cố ý chế tạo hình ảnh của Hứa Trăn như vậy, mọi người chỉ cảm thấy đây là cố ý tạo thành trò cười.
Nhưng mặc dù như thế, trong mắt khán giả Hứa Trăn đã thoáng cái trở nên gần gũi hơn nhiều.
Vì thế, cái gọi là giả thiết "buôn người" đương nhiên cũng sẽ không quá nghiêm túc, quá nặng nề, hoàn toàn được coi là một yếu tố chiến đấu thông thường.
Khán giả hứng thú bừng bừng xem tiếp, nhìn thấy Hứa Trăn và Quách Uy ở trước sạp trái cây che lấp thân phận chính mình, lại bị cái liếc mắt của Trần Chính Hào nhìn thấu.
Y không có trực tiếp vạch trần, mà là ám chỉ với cộng sự Liễu Mộng Dao ở chung tổ, nói trước đây Hứa Trăn vì trải nghiệm cuộc sống, đã từng đi sửa xe gắn máy, kết quả lại có người nhận không ra.
Đều đã nói đến mức này, Liễu Mộng Dao thế mà còn chê cười người khác, cười nói ai thiển cận như vậy, sau đó quay người bắt đầu mặc cả với Hứa Trăn sát bên, giờ phút này trên màn hình cơ hồ đang cười như điên.
Vậy mà lúc này, ở thủ đô xa xôi, lại có một người đang xem gameshow này, khóc lóc thảm thiết.
Bên trong một căn phòng khách sạn, A Y Mộ vừa làm tóc, vừa xem « Đối Tác Mạnh Nhất » giết thời gian.
Nhà tạo mẫu tóc cho cô nhìn thấy này đoạn này, cười đến mức vội dừng tay, đề phòng mình cắt hư tóc của A Y Mộ.
"Ha ha ha ha ha Mộng Dao thật đáng yêu a..."
Nhà tạo mẫu tóc vui vẻ nhìn tới nhìn lui, nói: “Mới vừa nói xong ai thiển cận như thế, ngay sau đó cô ta lại trở thành người thiển cận rồi ha ha ha ha......
Nói, anh ta quay đầu nhìn A Y Mộ, nói: “Ai, em có phải có quen biết với Hứa Trăn hay không?”
“Chuyện mà Trần Chính Hào nói em có biết không? Y nói cái người không nhận ra Hứa Trăn là ai đây?”
Lời này vừa nói xong, A Y Mộ ngồi trên ghế hơn nửa ngày không có lên tiếng.
Nhà tạo mẫu tóc cảm thấy kỳ quái, ngẩng đầu nhìn, đã thấy trong gương hốc mắt của A Y Mộ đỏ bừng, vẻ mặt đưa đám nói: “Đúng vậy a, ai ngốc như vậy chứ......”
“Người quen ngay trước mắt cũng nhận không ra hu hu hu......”
“......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận