Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 362: Nữ Thần Gợi Cảm

Rất nhiều nhân vật lớn đã đến tham dự lễ khai máy của họ: chủ nhiệm ủy ban Giáo dục, Khoa học, Văn hóa và Y tế, lãnh đạo hai tỉnh Long Giang và Tề Lỗ, trưởng ban tuyên giáo...
Các phóng viên trên khán đài đều đến từ các kênh truyền thông chính thống và không ai dám đặt câu hỏi, nhìn chung, bầu không khí tại hiện trường nghiêm túc dị thường.
Nghe các nhà lãnh đạo phát biểu trên sân khấu, Hứa Trăn ngồi thẳng người và vỗ tay một cách máy móc, cảm giác rằng hắn không giống một diễn viên trong đoàn phim, mà giống như một sinh viên năm nhất trong “Đại Học Quan Đông”
Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Hứa Trăn, khiến Tề Khôi đột nhiên sinh ra cổ cảm giác ưu việt.
—— hắc, ca tuy không nổi tiếng bằng cậu, nhưng mấy năm nay, ta dựa vào phim chính phủ mà đi lên, chính là căn hồng mầm chính!
Xét về mức độ công nhận trong thể chế, cậu không cao bằng ta!
“Đây là lần đầu tiên tham gia vào “đội quốc gia” sao?" Tề Khôi ghé vào tai Hứa Trăn thì thầm, "Cậu chưa từng tham gia sự kiện nào có bối cảnh hoạt động chính phủ như vậy sao?
Hứa Trăn nghe được cụm từ “Đội quốc gia” này, liền cảm thấy hình dung như vậy rất chuẩn xác, nhịn không được hơi hơi mỉm cười.
Hắn nghĩ nghĩ, nói: “Bối cảnh chính phủ…… Xuân Vãn tính không?”
Tề Khôi: “……”
Truyền Kiệt, đã chết.
“Phốc……”
Nghe được đoạn đối thoại của hai người, một cô gái ngồi ở hàng ghế phía sau liền nhịn không được mà cười thành tiếng.
Tề Khôi bối rối xoay đầu lại, muốn nhìn xem là đồ lẳng lơ nào không có mắt dám chê cười mình.
Kết quả vừa quay đầu lại, liền đối diện với một đôi mắt trong vắt như nước hồ mùa thu.
Cô gái này có khuôn mặt tròn, mắt sáng, răng khểnh, đường nét khuôn mặt thanh tú, thần thái kiêu sa mang theo ba phần anh khí, xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Khuôn mặt Tề Khôi đột nhiên đỏ lên, sự bất mãn vừa rồi lập tức bị quên sạch.
——Vị này chính là Tô Nghiên, đóng vai Đàm Tiên Nhi!
Cô gái trẻ này hơn y hai tuổi, cô xuất đạo sớm hơn một chút, giờ cũng đã là một tiểu hoa đán phái thực lực có danh khí được nhiều người biết đến.
Ấn tượng của công chúng về Tô Nghiên chính là một nữ thần gợi cảm, kể từ khi cô được đề cử giải Kim Phượng cho Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất cho phim điện ảnh vào năm ngoái, mọi người đều cho rằng cô sẽ tiếp tục phát triển theo con đường này.
Kết quả, không nghĩ tới….
Tô nữ thần lại không tiếp tục đi theo con đường gợi cảm mà họ nghĩ, cũng không tiếp tục chinh chiến màn ảnh rộng mà trở tay tiếp bộ “Đi Quan Đông” này, một đường chui vào núi làm cô thôn nữ.
Kể từ khi đoàn làm phim công bố danh sách diễn viên chính, trong và ngoài ngành đều có nhiều ý kiến khác nhau về sự nghi ngờ, nói xấu, giễu cợt và đủ loại âm thanh mừng thầm.
Thế cho nên, Hứa Trăn, một diễn viên chuyên đóng các bộ phim cổ trang, đột nhiên lại tham gia vào một bộ niên đại kịch, có vẻ cũng không còn quá bất ngờ nữa.
“Lần đầu gặp mặt,” Tô Nghiên thấy hai người phía trước quay đầu lại, cô liền duỗi tay Hứa Trănm nói, “Tô Nghiên.”
Hứa Trăn lễ phép mà nhẹ nắm lấy tay cô, mỉm cười thấp giọng nói: “Hứa Trăn.”
Tay của hai người lướt qua bả vai của Tề Khôi.
Tề Khôi: “……”
Đôi mắt của nữ thần lớn như vậy mà lại không nhìn thấy ta, quá tức giận!
Bởi vì lễ khai máy vẫn đang diễn ra nên cả ba không dám nói chuyện phiếm, sau khi chào hỏi đơn giản, họ ngồi xuống và tiếp tục nghe lãnh đạo phát biểu.
Tô Nghiên nhìn bóng lưng của Hứa Trăn, khóe miệng hơi hơi cong lên.
Tân nhân phái thực lực, người đã khiến cho biên kịch phải sửa kịch bản…đúng không?
Tỷ thích nhất là giao tiếp với “phái thực lực”, hy vọng vị tiểu ca này sẽ không làm ta thất vọng!
……
Vào ngày thứ hai sau lễ khai máy, đoàn làm phim "Đi Quan Đông" rời nội thành, một lần nữa dìu già dắt trẻ lao tới vùng núi để bắt đầu chính thức quay phim.
Nhưng lần này, họ không còn đi đến một ngọn núi cằn cỗi không có tên tuổi nữa, mà là đến một địa điểm quay phim chính quy.
Căn cứ quay phim này cũng nằm ở tỉnh Long Giang, có rừng và trang trại ngựa cần thiết cho cốt truyện, cũng như các cơ sở liên quan như chỗ ở và ăn uống.
Sau khi buông bỏ lo lắng, đạo diễn Trương Tân Kiệt cuối cùng đã giải phóng bản thân khỏi những công việc cụ thể và tập trung vào việc kiểm soát bộ phim lớn.
Về phần quay phim, nó được giao cho hai vị phó đạo diễn.
Trong số đó, đạo diễn tổ A, Vương Hải Tân, chịu trách nhiệm chính cho tuyến diễn viên của Chu Khai Sơn;
Mà đạo diễn tổ B, Mạnh Tiêu Thanh, chịu trách nhiệm chính cho tuyến của Chu Truyền Võ và Đàm Tiên Nhi.
Hai người này đều là những người có năng lực đã được chính ông ta đào tạo nên Trương Tân Kiệt rất an tâm khi giao máy quay cho họ.
Tuy nhiên ông ta yên tâm nhưng cũng không đại biểu cho hai vị phó đạo diễn này đều yên tâm.
Đặc biệt là tổ B của đạo diễn Mạnh Tiêu Thanh.
Lão Mạnh năm nay 50 tuổi và đã từng là đạo diễn của nhiều bộ phim truyền hình dài tập một cách độc lập. Còn một vị phó đạo diễn khác là Vương Hải Tân, nhỏ hơn ông ta vài tuổi, hơn nữa trước đây vẫn luôn đảm nhiệm quay phim, chưa từng đứng ở vai trò đạo diễn.
Dưới tình huống như vậy, Trương Tân Kiệt lại nhường tổ A cho đối phương, khiến Mạnh Tiêu Thanh rất không phục.
Không có biện pháp, Trương Tân Kiệt chỉ có thể thuyết phục ông bằng những lời lẽ tử tế: Diễn viên chính ở bảng A là Lý Vĩnh Bân, người ta diễn kịch, đạo diễn chỉ đạo quay và không cần phải làm gì cả.
Nhưng tổ B thì khác, hai người trẻ tuổi dĩ nhiên phải cần lão Mạnh hảo hảo dạy dỗ vân vân…
Sau một tràng dài không ngừng khuyên nhủ, Mạnh Tiêu Thanh mới miễn cưỡng tiếp nhận công việc này, nhưng tâm lý vẫn là thập phần bất mãn.
Rõ ràng là ông ta đã từ chối nhiều lời mời lương cao, mục đích là để làm phim truyền hình chất lượng tốt, đồng thời không muốn làm phim truyền hình thần tượng.
Nhưng vòng tới vòng lui, đoàn phim “Đi Quan Đông” này vẫn muốn quay phim thần tượng?
Đây đúng thật là người tình không bằng trời tính? ??
Bạn cần đăng nhập để bình luận