Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 948: Thay Lòng Đổi Dạ

Chị đồng nghiệp dùng nét mặt phức tạp mà nhìn qua Mạnh Đình Đình ở phía đối diện, nhịn không được lại chậc chậc hai tiếng.
Lòng dạ đàn bà mà, đặc biệt là đàn bà con gái chưa trưởng thành, biến đổi thật thất thường!
...
Sáng ngày hôm đó, Mạnh Đình Đình vội vàng hoàn thành hết mọi nhiệm vụ được giao, sau khi xong việc, cô không chần chừ dù chỉ một khắc, mà ngay lập tức rời khỏi chỗ làm.
Vừa mới bước chân vào cửa nhà, cô đã ngay lập tức chạy như bay vào phòng ngủ, bật máy tính lên rồi xem "Phong Tranh" tập tiếp theo.
Khi màn hình tập 11 vừa mới tải xong, những dòng bình luận như muốn phô thiên cái địa mãnh liệt bay tới tràn khắp khung ảnh.
"Bị "Lắng nghe giọng nói" vượt qua rồi!"
"Nghe danh mà tới, tác phẩm của lão sư Mặt Lạnh quả nhiên danh bất hư truyền!"
"Đây là bộ phim thuộc thể loại chiến tranh tình báo hay nhấn mãn nhãn nhất tôi được xem trong suốt ba năm qua, không tìm thấy bộ thứ hai! Tôi thức đêm xem hết 10 tập, muốn dừng cũng không dừng được!"
"..."
Mạnh Đình Đình xem bình luận trên màn hình, vui tươi hớn hở mà like cho vài dòng trong số đó, biểu thị cô cũng là người cùng cảnh ngộ.
Tối hôm qua cô đã xem tới đoạn Liễu Vĩnh Thanh trong vai Trịnh Diệu Tiên dùng thân phận phóng viên toà soạn báo để ngụy trang, tiến hành phỏng vấn ngay tại Duyên An.
Hứa Trăn trong vai Cung Thứ lấy danh nghĩa là trợ thủ của anh ta, trên thực tế là gián điệp do Đới Vũ Nông cài vào số thân tín bên cạnh anh ta, có nhiệm vụ giám thị nhất cử nhất động của anh ta, quan sát xem hắn có thuộc diện hiềm nghi liên quan đến Trung cộng hay không.
Trịnh Diệu Tiên biết rõ lòng dạ của những con người này, vì để thuận tiện hành động, anh ta đành tìm một cái cớ hợp tình hợp lý mà ra lệnh cho Cung Thứ rời khỏi Duyên An.
Ngay trong tập công chiếu gần nhất, kịch bản có nhắc đến chuyện Cung Thứ từ bên ngoài mà biết được có người muốn gây bất lợi cho "Lục ca" Trịnh Diệu Tiên, thế là hắn lại thừa dịp tối trời mà lẻn về Duyên An.
Mạnh Đình Đình hiện tại đã chờ suốt một ngày, sớm đã nôn nao không nhịn nổi.
Trước đó, ngay lúc Cung Thứ rời đi Duyên An đã suýt nữa mất mạng vì đi nhầm khu vực gài mìn, lần quay về này của hắn càng gian hiểm vạn phần.
Hắn có thể thuận lợi về đến bên cạnh Lục ca sao? Hay sẽ bị bắt giữ? Sẽ có bị thương tích gì không?
Mạnh Đình Đình có vô hạn suy đoán trong lòng.
Cũng may, nội dung tập phim lần này không để nàng đợi lâu, mấy phút đồng hồ sau, phía trước ống kính liền xuất hiện thân ảnh của Cung Thứ.
Đêm khuya, trong rừng cây, trên con đường xuyên rừng.
Sau lưng Cung Thứ vác một bao bố nặng trịch đầy quần áo, chậm rãi hành tẩu từng bước trong bụi cỏ, thần sắc cảnh giác, lưu ý lấy hoàn cảnh chung quanh.
Nhưng nhóm người phía bên Duyên An đã sớm đoán ra hắn sẽ chọn con đường này để đi, cũng đã sớm bày trận mai phục hắn ở địa hình nút cổ chai này.
Mạnh Đình Đình nhìn thấy Cung Thứ dừng bước lại, buông bao đồ sau lưng xuống, trong lòng cô cũng căng thẳng theo, chợt màn hình bị bao phủ bởi một lượng bình luận đủ mọi sắc màu:
"Cảnh báo, thước phim sắp tới có hiệu ứng hình ảnh gây chấn động mạnh!"
"Những ai không phải nhân viên chiến đấu hãy nhanh chóng rút lui! !"
Chữ viết với đủ loại màu sắc chen chúc nhau kín hết cả khung hình.
Vài giây đồng hồ sau, một cảnh tượng khiến người xem phải á khẩu xuất hiện trên màn ảnh:
Cung Thứ đối mặt vòng vây gồm bảy tám bính lính, nhưng hắn cứng đầu không chịu đưa tay cho người khác trói, mà dùng tay không tấc sắt quật ngã tất cả mọi người có mặt tại hiện trường.
Thẳng thắn dứt khoát, A Trăn nhấc tay lần nào cũng trúng mục tiêu, động tác thuần thục đẹp đến chói mù mắt khán giả, cơn lũ bình luận nổi trên màn hình trong giờ phút đó cũng đồng loạt biến thành một tràng dài "A a a a a".
Mạnh Đình Đình: "..."
Lần đầu tiên cô có cảm giác chán ghét chức năng bình luận nổi!
Đang ngay khoảnh khắc cao trào vậy mà mọi người lại spam loạn lên, che hết cả màn hình, làm vậy thì người khác biết xem cái gì!
Lửa nóng xông đầu, cô Mạnh tiện tay tắt luôn cái chức năng xem bình luận trực tiếp này, rồi lại tiếp tục xem tiếp diễn biến khúc sau.
Ngay sau đó, ống kính chuyển đổi tiêu điểm, xuất hiện cảnh trưởng khoa Hàn Băng phụ trách chiến dịch vây bắt lần này đang gọi điện thoại, nghe báo cáo lại việc cả đám thủ hạ của gã đến mai phục Cung Thứ, nhưng lại bị người ta đơn thương độc mã đánh cho cả nhóm thua tan tác.
Thế là chiếc xe jeep vốn dùng để áp giải Cung Thứ trở về nghiêm nhiên biến thành xe cứu thương chở cả đám tàn binh kia về.
Hàn Băng tuy rất giận nhưng lại không có chỗ để phát tiết, sau khi nghe báo cáo xong, gã mang theo một nhóm đàn em tìm tới tận cửa để gây sự với Trịnh Diệu Tiên, ai ngờ vừa vào cửa, hình ảnh chào đón gã là cảnh hai anh em nhà này đang ăn uống vô cùng náo nhiệt.
Chuẩn xác mà nói, là thấy cảnh Cung Thứ ăn uống vô cùng náo nhiệt.
Bên trên bàn gỗ bày một đống lớn, toàn là đồ hộp, Cung Thứ vừa ăn vừa đưa đồ ra trước mặt như là đang giới thiệu với Lục ca: "Cái này là thịt heo kho tàu, cái này là thịt gà, cái này cá hộp, không biết có mùi vị thế nào..."
Đôi mắt của hắn sáng lóng lánh, khuôn mặt treo một nụ cười ngây ngô, nói: "Không biết Lục ca thích ăn loại nào, em áng theo anh mà lấy ăn thử là được."
Trịnh Diệu Tiên nhìn thấy Hàn Băng tới, ha ha cười nói: "Trưởng khoa Hàn đến đó à? Mới sáng sớm mà đã tức giận là sao thế?"
"Tôi chỉ nhờ thằng em này của tôi đi kiếm vài món đồ hộp về để ăn thôi mà, làm vậy không phạm pháp chứ nhỉ?"
Phía trước màn hình, Mạnh Đình Đình trông thấy cảnh tượng này, cười đến mức hông cô bụng cô cũng sắp biểu tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận