Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 944: Trách Tôi Quá Ưu Tú

Nhóm nhân viên phụ trách công tác truyền thông nghe các khán giả nghị luận, chỉ cảm thấy vừa đắc ý vừa khổ sở.
——Người được yêu thích là "lão sư Mặt lạnh" chỉ ghi hình ở tiết mục kỳ này, sau đó không thi đấu nữa.
Thật tiếc nuối, vị khách mời hút khán giả này chơi một lần rồi thôi, không thể vì tiết mục nhà mình mà tiếp tục đến thu hút khán giả.
Tổ tiết mục "Lắng nghe giọng nói" cảm thấy rất khổ sở, bản nhân Hứa Trăn ngược lại là còn tốt.
Đoàn phim "Dùng trí thắng được Uy Hổ Sơn" chỉ cho bọn họ nghỉ một tuần lễ, hắn không có dư thời gian để vẫn luôn chậm trễ ở chỗ này.
Mặt khác, cần làm tuyên truyền cũng làm rồi, cần khoe kỹ năng cũng đã khoe, tất cả mục đích của tiết mục kỳ này đều đã đạt được, có ghi hình thêm mấy kỳ nữa cũng không có ý nghĩa quá lớn.
Tóm lại vẫn là phải lấy sự nghiệp làm trọng.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Trăn không có trì hoãn thêm, lập tức trở về Tuyết Hương chuẩn bị quay bộ phim điện ảnh tiếp theo.
Hai ngày sau, nhóm diễn viên khác của đoàn phim cũng đều lục tục trở về khu vực quay ngoại cảnh, tiểu phân đội "Dùng trí thắng được Uy Hổ Sơn" lại lần nữa tập kết.
Đạo diễn Từ Văn Quang dẫn theo mọi người xuống núi ăn một bữa cơm đoàn viên, sau đó, đoàn phim lại lần nữa khôi phục trạng thái khẩn trương làm việc.
Đa số người trải qua một tuần lễ thư giãn, vật lý trị liệu, mệt mỏi góp nhặt từ năm trước được quét sạch sành sanh, tinh thần sung túc trở lại;
Nhưng cũng có người trong khoảng thời gian này có công việc khác, còn bận bịu hơn thời điểm ở trong đoàn phim, vốn dĩ không có nghỉ ngơi tốt, chỉ có thể mang lấy một đôi mắt thâm quầng cắn răng gắng gượng;
Ngoài ra còn có cực ít một bộ phận người, mặc dù nghỉ ngơi, nhưng bởi vì nghỉ ngơi quá tốt, dẫn đến cả người rơi vào hội chứng trọng tâm bị kéo ra sau lưng, khuôn mặt sưng vù, hai mắt vô thần, không cầm điện thoại tìm không ra bắc, suốt ngày linh hồn lơ lửng trên mây.
"Cắt!"
Đạo diễn Từ Văn Quang đứng bên cạnh studio, nhíu chặt mày, cuộn quyển kịch bản thành cuốn gõ xuống bàn "cộp cộp cộp", quát lên: "Lâm Hiểu Ba cậu cười cái gì? Cái này cũng có thể bật cười sao?"
"Chiến hữu của cậu bị đánh thủng một lỗ trên trán, cậu hẳn là phải bi thống, bi phẫn!"
Không quá lâu sau, cảnh quay lại lần nữa bị tạm dừng.
Đạo diễn Từ phẫn nộ quát: "Lâm Hiểu Ba cậu nằm mơ sao?"
"Chưa tỉnh ngủ thì lấy tuyết rửa mặt đi!"
"..."
"Cắt!"
Mấy phút đồng hồ sau, Lâm Hiểu Ba lại một lần nữa bị đạo diễn kêu dừng.
Gã thấy Từ Văn Quang nhìn chăm chú vào camera hồi lâu không nói lời nào, một mặt sụp đổ kêu lên: "Đạo diễn Từ, tôi nghiêm túc! Tôi thật nghiêm túc!"
"Tôi không cười!"
Từ Văn Quang ôm cánh tay mà đứng, nhíu mày xem hình ảnh bên trên camera, bất mãn nói: "Mặt cậu sao lại to như vậy?"
"Tết nhất này tăng bao nhiêu cân thịt! ?"
Lâm Hiểu Ba: "..."
...
Ngày đầu tiên trở lại làm việc sau năm mới, lấy Lâm Hiểu Ba làm đại biểu, mấy tên xui xẻo trực tiếp bị đạo diễn mắng đến thiên hôn địa ám.
Mà Hứa Trăn đương nhiên không nằm trong số này.
Hắn vì ghi hình "Lắng nghe giọng nói", đang trong thời gian ngắn tiến hành một vòng huấn luyện bắt chước giọng nói cường độ cao, điều này làm hắn có lý giải sâu sắc hơn đối với kỹ xảo phát âm, ngược lại là ở phương diện lời kịch cũng có tiến bộ.
Điều này cũng làm cho hắn đối với biểu đạt cảm xúc nhân vật có nhiều lựa chọn đa dạng hơn.
Ở Tuyết Hương bên này, công tác quay hình "Dùng trí thắng được Uy Hổ Sơn" tiến hành đến hừng hực khí thế.
Mà cùng lúc đó, khi kỳ tiết mục "Lắng nghe giọng nói" của Hứa Trăn bọn họ cũng đã hoàn thành phần chế tác hậu kỳ, đang được chiếu đồng bộ trên đài truyền hình và mạng lưới bình đài.
Lúc này Hứa Trăn đang bận rộn quay phim, không có thời gian cũng không hứng thú đi xem lại tiết mục của bản thân mình.
Kết quả là buổi tối cùng ngày, Hứa Trăn diễn xong, đi tắm nước nóng, chưa đến mười giờ đã đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, hắn kết thúc luyện công buổi sáng rồi về đến trú địa, cầm điện thoại tìm kiếm "Lắng nghe giọng nói", nghĩ muốn tra xem đánh giá của khán giả bên ngoài trường quay đối với kỳ tiết mục này thế nào.
Ai ngờ, ở phía dưới đề tài này lại xuất hiện rất nhiều từ khóa cổ quái kỳ lạ.
Như là # sát thủ mặt lạnh #, # Hứa Trăn một người lồng tiếng tám vai #, # Mai Tương đánh người rơi lệ # các loại, cơ bản coi như bình thường;
Nhưng đằng sau những từ khóa đó thì càng ngày càng không bình thường:
Ví dụ như # Từ Hạo Vũ bùng nổ kỹ thuật diễn xuất #, # Tống Úc Harry Potter #, # Trần Chính Hào sửa xe gắn máy #, # Mỳ Ý thịt tương #, # Thẩm Đường bái Hứa Trăn làm thầy #...
Hứa Trăn nhìn một chút, nhịn không được có chút muốn cười.
Mình chỉ đến tham gia một kỳ trong tiết mục này, nhưng lại là nhân tố có giá trị siêu quần...
Không riêng tuyên truyền cho "Phong Tranh", tiện thể còn giúp nhóm bạn tốt bên cạnh được nổi tiếng theo.
Thậm chí ngay cả "Nhân Y", bộ phim truyền hình không liên quan cũng dính chút ánh sáng.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Xuyên Tử đi vòng qua, liếc qua nhìn lên trên giao diện điện thoại của Hứa Trăn, nói: "Anh Trăn, anh đi ghi hình tiết mục "Lắng nghe giọng nói" sao?"
"Thế nào, có thăng hạng không?"
Nói rồi, hắn nhìn chăm chú vào các từ khóa đứng đầu bên dưới chủ đề "Lắng nghe giọng nói", hỏi: "Ồ, anh, các khách mời cùng với anh kỳ này đều là những người này sao? Anh, Từ Hạo Vũ, Tống Úc và Trần Chính Hào?"
Hứa Trăn: "..."
Này... Xin lỗi bạn học Xuyên Tử, mấy người bọn họ đều không đến, cũng chỉ có mình tôi.
...
Ngay tại lúc đó, trong đoàn phim "Lâm Hải Tuyết Nguyên".
Đồng dạng Lý Minh Viễn vì tuyên truyền phim mới mà tham gia "Lắng nghe giọng nói", cũng đang xem chủ đề đứng đầu trên mạng, hoàn toàn im lặng.
Phía đối diện hắn, nhà sản xuất Kim Dĩnh "Lâm Hải Tuyết Nguyên" một tay chống cằm, một mặt đờ đẫn lướt tất cả bình luận của cư dân mạng tại tiết mục kỳ này, thản nhiên nói: "Tôi lướt qua bảy tám ngàn cái cũng không nhìn thấy cậu."
"Tôi chỉ xem bình luận trên mạng, tôi cũng đoán không ra khách mời chân chính là những người nào."
Lý Minh Viễn: "... Thật xin lỗi chị."
Kim Dĩnh trầm mặc hồi lâu, nói: "Cho dù cậu không thắng, nhưng độ nóng cũng được đi."
"Đằng này nửa vời, một chút chủ đề cũng không có, vốn dĩ không ai lưu ý đến cậu!"
Lý Minh Viễn: "..."
Chuyện đó, trách tôi sao?
Trách tôi quá ưu tú? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận