Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 759: Chuyển Biến Tâm Lý

Mà "Tú Xuân đao " lại trái ngược hoàn toàn với bộ phim này.
Điểm sáng của “Tú Xuân đao” chính là cốt truyện và diễn viên.
Vương Cẩm Bằng - người đóng vai “đại ca” là ảnh đế quốc tế, thực lực đã được công chúng tán thành; Ngô Chấn - diễn viên đóng vai “nhị ca” tuy không có danh hiệu ảnh đế, nhưng cũng là diễn viên phái thực lực có tiếng lành đồn xa trong giới điện ảnh.
Còn Hứa Trăn trong vai lão tam cũng khiến khán giả có mặt tại hiện trường một bất ngờ cực lớn.
Khán giả Đài Loan rất ít xem phim của hắn, ấn tượng về hắn chỉ gói gọn trong một bộ phim là "Lang Gia bảng ".
Trong bộ phim “Lang Gia bảng”, nhân vật “Mai Trường Tô” được Hứa Trăn đắp nặn khiến mọi người phải khắc ghi, nhưng khán giả lại không cảm thấy kỹ thuật diễn của diễn viên này có gì khiến họ phải kinh ngạc cảm thán. Họ chỉ là cho rằng nhân vật này rất phù hợp với hắn, có lẽ trên thực tế bản thân hắn cũng là người dịu dàng như ngọc, bình tĩnh thông minh giống như Mai Trường Tô vậy.
Nhưng từ phần mở đầu của "Tú Xuân đao", hình tượng Cận Nhất Xuyên - một sát thủ điên khùng khiến ấn tượng về hắn trong lòng khán giả hoàn toàn điên đảo.
Mà tình yêu ngây thơ của hắn và thiếu nữ trong y quán càng thể hiện kỹ thuật biểu diễn của hắn về nhân vật này.
Sát thủ hướng tới cuộc sống bình lặng.
Rũ bỏ bộ quần áo ngư dân, buông Tú Xuân đao, ấy chỉ là một thiếu niên có phần vụng về.
Không ít khán giả xem xong phần mở đầu của “Tú Xuân đao” tại hiện trường đều yên lặng thầm chấm điểm cao vọt lên cho Hứa Trăn.
Lúc này, trên màn ảnh, Cận Nhất Xuyên cùng Thẩm Luyện xách bầu rượu đến nhà đại ca.
Mà lúc này, đại ca đang làm gì đây?
―― Đại ca đích thân vá quần áo cho Nhất Xuyên.
Hai huynh đệ vừa vào cửa đã thấy đại ca ngồi khoanh chân trên giường, ánh đèn leo lắt nhỏ như hạt đậu nành trên bàn hắt sáng đất trời cỡ một tấc vuông quanh thân người anh cả.
Đại ca cúi đầu, trên đầu gối là bộ ngư phục làm người vừa nghe đã sợ vỡ mật.
“Nhất Xuyên à,” Hắn cúi đầu, vừa vá lại quần áo bằng những đường may tinh tế, vừa lảm nha lảm nhảm như các bà các mẹ, “Đệ cũng không còn nhỏ nữa rồi, nên thành gia thôi.”
Nghe được lời ấy, Cận Nhất Xuyên quẫn bách quay mặt qua chỗ khác, thấp giọng nói: “Đại ca, sao huynh không thúc giục nhị ca ấy, mà lại tới thúc giục đệ.”
Đại ca cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Không phải nhị ca của đệ đã có Chu cô nương rồi ư?”
Nghe thấy vậy, Thẩm Luyện liếc nhìn tam đệ đang đứng bên cạnh, buông lời chế nhạo: “Nhất Xuyên, túi thơm này của đệ đẹp phết nhỉ, từ đâu ra đây?”
Vừa nghe lời này, lỗ tai đại ca giật giật, lập tức ngẩng phắt đầu lên, hỏi: “Túi thơm gì cơ?”
Khi ấy, đôi mắt nhỏ đầy vẩn đục và tang thương của hắn sáng ngời lạ thường. Đại ca nhìn Cận Nhất Xuyên với vẻ mặt đầy ẩn ý, nói: “Ồ, chẳng trách dạo này chẳng thấy bóng dáng đệ đâu!”
“Nói với đại ca xem nào, cô nương nhà nào đấy? Để đại ca đi thăm hỏi giúp đệ nhé?”
Đại ca và nhị ca huynh một lời đệ một câu, khiến Cận Nhất Xuyên đỏ bừng mặt.
Cùng lúc ấy, không ít người xem trong rạp chiếu phim người cười với vẻ mặt mập mờ theo bản năng. Họ cảm thấy phân cảnh Cẩm Y Vệ đại nhân giục hôn mỗi ngày và những việc nhỏ nhặt vô cùng thân thuộc.
Thế nhưng, những ngày lành yên ổn thanh thản như vậy lại chẳng kéo dài bao lâu.
Thẩm Luyện tham tài thả chạy Ngụy Trung Hiền, bí mật này giống như một bóng ma khổng lồ phủ trên đầu bọn họ.
Triệu công công nhận được mệnh lệnh từ Ngụy Trung Hiền, muốn giết chết ba huynh đệ diệt khẩu.
Sau vài lần ám sát liên tiếp bất thành, hắn toan nảy ra một cái độc kế ―― mượn đao giết người.
Triệu công công thêu dệt tội trạng, bôi nhọ một vị hương thân có dấu hiệu nằm trong hoạn đảng, mà vị này hương thân lại không phải thư sinh bình thường, trong nhà hắn nuôi mấy chục gia thần, mỗi người đều là cao thủ.
Ba huynh đệ nhận tuyên chỉ bắt người, nhưng khi họ vừa vào cổng, thượng cấp chờ ở bên ngoài lại bất thình lình thả tên bắn lén vào trong viện.
Hương thân trong viện không kịp trở tay, trúng tên bỏ mình. Con hắn thoáng đỏ mắt, gia thần khắp viện lấy đại đao ra, bổ về phía ba huynh đệ.
Mà lúc này, thượng cấp lại hạ lệnh khóa chặt cổng viện, kêu gào không được để hoạn đảng chạy thoát.
Ba huynh đệ bị buộc vào tuyệt cảnh.
“A! !”
Biến cố bất thình lình xảy ra lại khiến khán giả căng thẳng, trong rạp chiếu phim có không ít người ngả người về phía trước để xem xét theo bản năng, biểu cảm vô cùng khẩn trương.
Trước đây, Cận Nhất Xuyên - nhân vật do Hứa Trăn thủ vai - vẫn luôn lấy song đao làm vũ khí, bước chân nhẹ nhàng, đao pháp nhanh chóng, khi giao thủ với người khác, hắn vẫn luôn cầm thanh đao nặng nề một cách thong dong nhẹ nhàng.
Nhưng vào giờ phút này, trước vòng vây khốn của mấy chục giang hồ võ công cao cường, hắn bị ép phải liều mạng mà trước nay chưa từng có.
Mắt thấy có người bổ một đao sau lưng đại ca, Cận Nhất Xuyên nghiêm mặt, nhanh chóng tiến lên trước một bước, ném đoản đao xuống, hai tay cầm lấy chuôi trường đao, mạnh mẽ chém nghiêng từ trên xuống một nhát, trường đao màu trắng bạc gần như kéo thành một tàn ảnh trước màn ảnh.
“Phập! !”
Một tiếng trầm đục khiến người ê răng vang vọng, máu tươi phun bắn tung tóe, người nọ đã bị Cận Nhất Xuyên chém bay đầu chỉ với một nhát đao.
“Hít…”
Trước màn ảnh, khán giả thấy khóe mắt Hứa Trăn trong vai Cận Nhất Xuyên như sắp nứt ra, gân xanh gồ lên trên gương mặt tái nhợt, ai nấy đều không nhịn được mà hoảng sợ khi thấy cảnh tượng đó.
“Chiêu vừa rồi mới là võ công bổn môn của hắn nhỉ?”
Trong thính phòng, có người không nhịn được, khẽ nói: “Tôi cũng cảm thấy thế, lúc trước khi sư huynh hắn đến đòi tiền cũng dùng chiêu này, chẳng qua sư huynh lại đánh hắn bằng sống dao.”
Bên cạnh lập tức có người gật đầu phụ họa, nói: “Thì ra lúc trước hắn vẫn luôn dùng song đao để ngụy trang đấy hả? Thật ra hắn quen dùng đơn đao hơn chăng?”
Mà phân cảnh ngay sau đó cũng nhanh chóng đã chứng thực suy đoán của mọi người: Rõ ràng phong cách chiến đấu của Cận Nhất Xuyên đã thay đổi.
Hắn không còn bổ loạn, chém lung tung vì bị buộc vào đường cùng nữa. Sau khi đổi sang đơn đao, đao pháp của hắn bỗng chốc trở nên thế đại lực mạnh, cương mãnh vô trù, hệt như hắn đã biến thành một người khác vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận