Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 448: Nguồn Thu Của Hứa Trăn

Tằng Nghị ngạc nhiên sau một lúc lâu, mới nói: “A Trăn…… Hợp đồng của Hứa Trăn chính loại cao nhất.”
“Đỉnh ước sao?”
“Đỉnh ước?”
Trâu Khánh Xuân bật cười nói: “Ha hả, thật đúng là Thái Tử gia a…… Hợp đồng hàng đầu của Đông Nhạc đỉnh là như thế nào? Tiền vi phạm hợp đồng hẳn là cao hơn các loại hợp đồng khác đúng không?”
Tằng Nghị trầm mặc một lát, nói: “Tiền vi phạm hợp đồng đỉnh ước là thu nhập ròng của năm trước nhân với những năm còn lại của hợp đồng."
“Năm trước hắn chỉ quay “Tam Quốc” và “Sấm Quan Đông”, cộng với hai kỳ “Tôi Là Phái Diễn Xuất”.”
“Tôi chưa tính cụ thể, nhung thu nhập ròng…bao gồm cả thuế thì khoản chừng hai ba mươi vạn đi.”
Trâu Khánh Xuân: “……”
Gã sửng sốt một hồi, chỉ cảm thấy đầu óc có chút không rõ.
Hai ba mươi…… Vạn?
—— Hứa Trăn, một thần tượng nổi tiếng với lưu lượng khổng lồ, lâu lâu lại đứng đầu hot search, nhân khí cũng đạt gần chục vạn người hâm mộ, nhưng một năm thu vào hai, ba mươi vạn?
Đây là chuyện cười sao? !
“Hơn nữa……” Tằng Nghị trầm giọng nói, “Trong tay của Hứa Trăn có 1% cổ phần của công ty.”
“Theo thỏa thuận, hợp đồng hiện tại của hắn vẫn chưa kết thúc, cổ phần không thể giao cho hắn, mà chỉ có thể chiết khấu cho hắn theo giá giao dịch của lần giao dịch trước."
“Giá giao dịch lần trước là 880 vạn.”
Tằng Nghị nhìn Trâu Khánh Xuân, ngữ khí có chút không tốt, nói: “Cho nên, nếu ngài muốn chấm dứt hợp đồng với Hứa Trăn thì hắn không chỉ không đền tiền vi phạm hợp đồng mà công ty còn phải thối cho hắn 800 vạn, ngài thật sự muốn chấm dứt hợp đồng sao?”
Trâu Khánh Xuân: “……”
Mức thu nhập thực tế của Hứa Trăn nằm ngoài dự đoán của Trâu Khánh Xuân.
Năm ngoái, Trâu Khánh Xuân chịu trách nhiệm sản xuất và quảng bá các bộ phim truyền hình cổ trang tự làm của công ty, trong khi Hứa Trăn chọn các bộ phim truyền hình bên ngoài, về cơ bản không có mối quan hệ kinh doanh nào giữa hai người.
Trâu Khánh Xuân biết Hứa Trăn không nhận nhiều vai diễn trong năm nay, và cũng biết thù lao của các bộ phim truyền hình lớn như "Tam quốc" và "Sấm Quan Đông" có thể không quá cao.
Tuy nhiên, khi bộ phận kinh doanh nghệ sĩ đặt báo cáo trong năm của Hứa Trăn tới trước mặt gã, Trâu Khánh Xuân nhìn vào tập tài liệu mỏng, thật sự bị số liệu bên trên đập vào mặt, khiếp sợ đến nói không ra lời:
“Tam Quốc” và “Sấm Quan Đông” đều là giá bắp cải, còn “Tôi Là Phái Diễn Xuất” thì chỉ ghi hình có hai kỳ.
Về phần đại ngôn, Hứa Trăn hiện chỉ làm đại ngôn cho một nhãn hiệu quần áo sang trọng. Chủ sở hữu nhãn hiệu chịu trách nhiệm về kiểu dáng quần áo cho tất cả các sự kiện mà hắn tham dự, nhưng phí đại ngôn thực tế cũng không cao.
Còn những vấn đề khác, hắn vốn thâm tiền trong việc chụp hình tạp chí thời trang, đồng thời không nhận quảng cáo trên truyền hình, các hoạt động tuyền truyền phim cũng chỉ được cấp chi phí đi lại. Sân khấu “Hamlet” cũng chỉ được 1500 tệ cho mỗi lần công diễn…
Cộng tất cả các dự án khác nhau, thu nhập ròng của Hứa Trăn trong năm đạt 32 vạn 5772.12 nhân dân tệ.
Trâu Khánh Xuân nhìn dãy số này, chỉ cảm thấy huyết áp của mình đột ngột tăng cao.
Người đại diện của hắn có phải không có não không? !
Lấy nhiệt độ hiện tại của Hứa Trăn, chút tiền ấy tùy tiện ra cửa quẹo trái, chụp quảng cáo bột giặt cũng có thể kiếm ra, này mẹ nó căn bản không thể kêu là “Thu vào” !!
Trâu Khánh Xuân nhìn văn kiện trong tay, tức giận đến mức tay run lên.
Gã đương nhiên không muốn chấm dứt hợp đồng với Hứa Trăn.
Gã chỉ muốn dùng tiền vi phạm hợp đồng để hù dọa tên tiểu tử này, sau đó tiếp tục dùng tài nguyên để bồi dưỡng hắn.
Kết quả không nghĩ tới, “Tiền vi phạm hợp đồng” vậy mà là số âm….
Trâu Khánh Xuân hung hăng véo vào giữa lông mày, chỉ để cảm thấy đầu giống như sắp nứt ra.
Sự thật thì đêm qua gã không có nói hết mọi chuyện trong chùa.
——Khi Hoàng Chí Tín trao đổi riêng với ban lãnh đạo công ty, hắn đã tiết lộ ý định sẽ đến Đông Nhạc.
Đây là diễn viên thuộc tuyến đầu và đang trong thời kỳ đỉnh cao nhất, khả năng kiếm tiền cũng kinh người, hơn nữa còn có rất nhiều nguồn tài nguyên hữu hình và vô hình đằng sau lưng.
Nếu hắn có thể gia nhập Đông Nhạc, thì cho dù như thế nào, nó vẫn sẽ mang lại lợi ích cho báo cáo tài chính của công ty và sự phát triển thị trường trong tương lai.
Hoàng Chí Tín lấy “Lang Gia Bảng” để đến nói chuyện, nhưng trên thực tế là đang thử thành ý của Đông Nhạc —— nếu ta tới công ty các ngươi, thì rốt cuộc các ngươi có thể vì ta mà làm đến mức nào?
Đáp án của Thái Thực Tiễn là cút.
Vì thế, ông ta liền bị nhóm tư bản đuổi ra ngoài.
Sau khi Trâu Khánh Xuân tiếp quản, gã thực hiện ý muốn của tư sản, cố gắng thể hiện sự chân thành của mình với Hoàng Chí Tín bằng "Lang Gia Bảng” sau đó nổ lực để xoa dịu Hứa Trăn bằng những nguồn tài nguyên khác, như vậy là đẹp cả đôi làng.
Kết quả, Hứa Trăn ngày thường nhìn qua nghe lời như vậy, giống như một đứa trẻ thành thật nhưng lại vì một bộ phim truyền hình mà quyết định trở mặt với mình.
Hơn nữa còn quyết tâm chấm dứt hợp đồng, mà công ty cũng không có biện pháp nào để kiềm chế hắn!
Trâu Khánh Xuân quả thực tức giận đến muốn chửi má nó.
“Đang đang đang!”
Gã còn đang giận dỗi với Hứa Trăn thì chợt nghe thấy có người gõ cửa, nên chỉ phải tạm thời đem báo cáo đặt lên trên bàn, trầm giọng nói: “Vào đi!”
Trợ lý đẩy cửa ra, nói: “Trâu tổng, Tạ Ngạn Quân cùng người đại diện tới đây, hiện tại đang chờ ngài ở phòng khách.”
Trâu Khánh Xuân nghe vậy sửng sốt.
“Tạ Ngạn Quân?” Gã vội vàng đứng lên từ sau bàn làm việc, nhìn nhìn lịch trình dán trên tường, vỗ trán một cái.
Hai ngày này hồ đồ, thiếu chút nữa là quên mất chuyện này!
Trước đó Thái Thực Tiễn đã hẹn Tạ Ngạn Quân đến tổng bộ Đông Nhạc để nói chuyện hợp tác!
Tạ Ngạn Quân tuy Tạ Ngạn Quân tuy không phải là diễn viên tuyến đầu, nhưng hắn nổi tiếng trong giới là kim bài vai phụ và có sức hút khán giả mạnh mẽ.
Đối với một công ty như Đông Nhạc, chuyên sản xuất phim điện ảnh và phim truyền hình, thì chắc chắn đây là một sự tồn tại được coi là khách quý và đáng được quét chiếu đón chào.
Trâu Khánh Xuân không dám chậm trễ, vội vàng sửa sang lại kiểu tóc cùng cổ áo của mình, sau đó nói với trợ lý: “Chuẩn bị hai phần hợp đồng cho Tạ Quân Ngân, một bản cho “Lang Gia Bảng” và một bản ký kết hợp đồng nghệ sĩ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận