Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 568: Số Liệu Quá Thấp

Bên ngoài màn hình, kể từ khi tấm ảnh “cô bé mặc váy hồng” của Trực Thục bị đưa ra ánh sáng, thì mấy cô gái trong phòng ngủ của Dương Đào đã bắt đầu bật cười thành tiếng.
Cốt truyện thực nhẹ nhàng, tình tiết cũng được đẩy nhanh.
Cho dù đó là danh sách 50 người được vinh danh trên bảng vàng hay mẹ của Trực Thụ đến đưa bữa khuya, tất cả những cảnh này đều khiến mọi người nhớ lại sự nghiệp trung học của họ trong giây lát.
Hai diễn viên chính trong bộ phim đã phục dựng hoàn hảo các nhân vật trong truyện tranh.
Tương Cầm tràn đầy năng lượng và Trực Thụ kiêu cao ngạo biệt nữu, hình tượng sống động như thật, không cần dùng quá nhiều lực.
Diễn xuất của Hứa Trăn thì không cần phải nói, trước sau như một, diễn cái gì thì chính là cái đó, cho dù trên người không có nửa điểm trùng với hình tượng nhân vật, nhưng khán giả có thể thấy rõ ràng, hắn đã hoàn toàn khác với Truyền Võ của hai tháng trước.
Về phần Lâm Gia, cô đã mang đến cho mọi người một bất ngờ lớn trong bộ phim này: vai diễn vô cùng phù hợp và nắm bắt nhịp điệu chính xác, đây quả thức là đỉnh cao để đời của diễn xuất.
Hai người trẻ tuổi mới ngoài 20 vào vai học sinh cấp 3, cử chỉ trong sáng, tự nhiên, hầu như không có nửa chữ"diễn".
Hơi thở của thanh xuân giống như làn gió ban mai đầu xuân ấm áp phả vào mặt khiến người nhìn rất dễ chịu.
“Leng keng……”
Dương Đào đang ngây ngẩn nhìn về màn hình phía trước, thì điện thoại của cô đột nhiên vang lên.
Cô cầm lấy và mở thông báo ra, quả nhiên là khuê mật hồi cao trung tag tên cô vào đoạn chat: “Phim mới của Hứa Trăn nhà cậu thật sự không tồi nha! Bên cạnh tôi còn có bạn học đang xem, nhìn vẻ mặt thì có lẽ đều thấy thú vị!”
Dương Đào nhìn thấy dòng chữ này, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, vừa định trả lời thì đã thấy người khác trong nhóm trả lời trước: "Cậu đang nói về “Nụ Hôn Đính Ước” sao?”
“Đúng là không tồi, vai diễn tốt, hơn nữa tiết tấu rất đúng chỗ, tôi đã chấm 85 điểm cho tập mở đầu.”
Dương Đào mừng rỡ không khép miệng được, nhanh chóng đánh chữ nói: “Mau xem phim, quay lại xem hết phim rồi nói tiếp!”
Ngay lập tức, cô chuyển chể độ điện thoại sang trạng thái im lặng, tiếp tục theo dõi những tình tiết tiếp theo.
……
Câu chuyện tiến triển rất nhanh, đêm hôm đó, Trực Thụ liền bắt đầu thực hiện lời hứa của mình—— mở lớp phụ đạo cho Tương Cầm.
Hai người đặt một chiếc bàn thấp trên tấm thảm trong phòng, và ngồi đối diện nhau.
“Nói trước,” Trực Thụ ngồi thẳng lưng bên cạnh bàn, biểu tình nghiêm túc, nói: “Nếu để tôi dạy cậu, vậy thì phải đúng theo những gì tôi nói.”
“Nếu như cậu không chịu học, thì cho dù là thần tiên cũng không dạy được cậu đâu!”
Tương Cầm ngoan ngoãn gật gật đầu, đáp ứng đến thập phần nghiêm túc.
Trực Thụ nhìn lướt qua đống tài liệu mà Tương Cầm chất đống bên cạnh, thuận tay lôi ra một quyển sách màu tím, nói: “Vậy thì bắt đầu từ môn toán đi.”
"Phạm vi của kỳ thi cuối kỳ này là hình học giải tích, hình học không gian cùng xác suất thống kê.”
“Hôm nay chúng ta sẽ học hình học giải tích.”
Hắn một bên lật sách, một bên tùy tay dùng bút chì ghi ra một vài câu hỏi.
Tương Cầm nhìn chằm chằm, tỏ vẻ rất tò mò cho nên vội hỏi: “Mấy câu này ở đâu ra thế?”
Trực Thụ cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Dạng câu hỏi có hạn. Nếu cậu hiểu kỹ những câu hỏi này, thì việc lấy được 80% điểm cũng không thành vấn đề.
Tương Cầm ghé vào trên bàn, nhìn sườn mặt chuyên chú của Trực Thụ, ánh đèn ấm áp tựa hồ chiếu một vầng hào quang trên gương mặt hắn.
Tương Cầm yên lặng quan sát, đầu gối lên cánh tay, khóe miệng vô tình nhếch lên một đường cong cong.
Ngày 3 tháng 11 lúc 9: 10 tối.
Tại tổng bộ của Thời Quang, người phụ trách Trì Tuyển Nhã đích thân theo dõi quá trình phát sóng của "Nụ Hôn Đích Ước" trong thời gian thực.
“Kẽo kẹt ——”
Cửa phòng họp bị đẩy ra, một nhân viên vội vã bước vào, phân phát tài liệu trong tay cho mấy vị giám đốc điều hành cấp cao trên bàn, nói: "Đây là số liệu phát lại trong 1 giờ vừa được tính toán, có thể không chính xác, chỉ tạm để tham khảo. "
Trì Tuyển Nhã và những người khác tiếp nhận bảng biểu và xem xét cẩn thận các mục dữ liệu trên đó.
Một lúc sau, một vị phó tổng của Thời Quang cau mày nói: "Dữ liệu này không ổn…Số lượng phát sóng trong một giờ chỉ mới 58 vạn, thậm chí còn chưa tới số lẻ của “Chiến Hỏa Thư Hương”, quá khó coi đi?”
Nghe được hắn nói như vậy, những người khác trong phòng hội nghị lập tức phụ hoạ theo đuôi.
“Chiến Hỏa Thư Hương mỗi giờ là 388 vạn, “Nước Mắt Tương Tư 2” một giờ 404 vạn, chênh lệch cũng quá lớn.”
"Mặc dù một số bộ phim truyền hình khác đều có phần trước làm bước đệm, nhưng tôi nghĩ “Nụ Hôn Đính Ước” ít nhất có thể đạt 100 vạn.”
"Mấu chốt là tỷ lệ thanh toán này, chỉ có 3%? Đây là không ai xem a……”
"Đúng vậy, nỗ lực quảng bá cấp S + và đây là kết quả? Hứa Trăn lần đầu tiên diễn chính, cho nên lực kêu gọi vẫn chưa đủ.”
“Quá đánh giá cao Hứa Trăn, từ trước đến nay hắn đều diễn vai phụ dệt hoa trên gấm còn được, nhưng khi diễn vai chính thì đây hoàn toàn là một khái niệm khác.”
“Ta nghĩ lễ trao giải Ngọc Lan có độc, diễn viên bắt được giải “Nữ phụ xuất sắc nhất” cũng không đạt được thành công khi nhận ai chính đầu tay…”
“……”
Mọi người mồm năm miệng mười mà nói nửa ngày, nhưng Trì Tuyển Nhã ngồi ở trong phòng hội nghị lại trước sau không nói một lời.
Thấy bà im lặng, vị phó tổng lúc nãy liền nhịn không được mà dò hỏi: "Trì tổng, ngài không nói vài câu sao?”
Lời này vừa ra, người chung quanh tức khắc an tĩnh xuống, đồng thời quay đầu nhìn về phía Trì Tuyển Nhã.
—— bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ?
Dữ liệu phát sóng trong một giờ quá kém, chúng ta có phải là ếch ngồi đáy giếng, cần thiết phải xem lại chất lượng của “Nụ Hôn Đính Ước” hay không?
Nên lựa chọn đánh cuộc một phen, tiếp tục tuyên truyền mạnh hoặc là kịp thời ngăn tổn hại?
Thấy những người khác đều đang nhìn mình, Trì Tuyển Nhã suy nghĩ một hồi, sau đó gật đầu nói: "Số liệu thực sự không lý tưởng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận