Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 174: Chuẩn Bị Cho Kỳ Thi Nghệ Thuật

Ôn lão tam nghe xong những lời này, liền giống như được đại xá, vội vàng bỏ lại khuê nữ vừa mới cứu mạng mình, xoay người bỏ chạy.
Ôn Nghi vì tâm tình dao động quá mức, cho nên chân tay mềm nhũn, ngã quỵ xuống dưới đất.
Hạ Tuyết Tghi thấy thế, thì vội vàng tiến lên đỡ cô.
Nhưng mà giây tiếp theo, Ông Nghi nhìn về phía sau lưng hắn, Ôn lão tam đã trở lại, trên khuôn mặt hung hãn tràn đầy sát khí.
Cô hoảng sợ kêu lên: “Cẩn thận!”
Hạ Tuyết Nghi nghe thấy tiếng cảnh báo liền muốn né tránh nhưng đã quá muộn, gậy của Ôn lão tam đã nặng nề đập vào lưng hắn. Vẻ mặt Hạ Tuyết Nghi đanh lại, hắn xoay người kẹp lấy cây gậy, nhấc chân đạp bay Ôn lão tam ra phía xa.
Chiêu đánh lén từ phía sau của mình đã bị người ta đập tan, trong lòng cũng biết tiếp theo sẽ là cái chết đang chờ đợi. Ông ta nằm trên mặt đất thậm chí còn không có dũng khí phản kháng. Nhưng ông ta đợi rất lâu, mà Hạ Tuyết Nghi cũng không có ý định ra tay.
Ôn lão tam trộm mở to mắt, lại phát hiện đối phương đã đứng cách mình không xa, phất tay áo thở dài: “Ngươi đi mau, miễn cho ta thay đổi chủ ý!”
Ôn lão tam lảo đảo từ trên mặt đất bò lên, cũng không quay đầu lại mà liền xoay người liền chạy.
Thẳng đến thấy thân ảnh hoàn toàn biến mất, Hạ Tuyết Nghi mới rốt cuộc không thể nhẫn nhịn được nữa, hắn lắc lư thân thể, phun ra một ngụm máu tươi.
Ôn Nghi hoảng sợ đỡ lấy hắn, mặt đầy lo lắng: “Huynh, huynh bị thương nặng sao?”
Lời còn chưa dứt, người đã vội vàng khóc lên.
Hạ Tuyết Nghi chậm rãi ngồi xuống, nhìn thấy Ôn Nghi sốt ruột như vậy, dáng vẻ tuy mệt mỏi, nhưng trên mặt lại mang theo ý cười, hắn hỏi: “Muội khóc cái gì?”
Nhìn vẻ mặt này của hắn, Ôn Nghi càng khóc hung hơn: “Ta lo lắng cho huynh!”
Hạ Tuyết Nghi nhìn cô nương đang khóc thút thít trước mặt, trong lòng vô cùng ấm áp, hắn cười nhưng lại có chút buồn buồn: "Từ khi cả nhà ta mất, không có ai quan tâm đến ta cả, muội chính là người đầu tiên.”
Dứt lời, hắn chậm rãi cúi đầu xuống, thần sắc dần dần ảm đạm.
Giọng của Hạ Tuyết Nghi có chút hụt hơi vì vết thương, hắn thấp giọng nói tiếp: “Ta đã giết hơn 40 người trong gia đình muội, thậm chí phải giết đủ 50 người.
“Nhưng hôm nay, xem ra ta không thể tiếp tục nữa, có lẽ đã đến lúc ngừng tay.”
Nghe được những lời này, Ôn Nghi thoáng ngừng khóc.
Hạ Tuyết Nghi nở một nụ cười dịu dàng chưa từng có trước đây.
Hắn duỗi tay sờ sờ đầu tóc Ôn Nghi, thấp giọng nói: “Chờ vết thương của ta tốt lên, ta sẽ đưa muội về nhà.”
“Cắt!”
Đạo diễn ra lệnh một tiếng, cảnh quay kết thúc.
Theo trình tự của cốt truyện, sau câu chuyện này, Ôn Nghi sẽ trở lại Ôn gia. Mặc dù bản thân cô trong sạch, nhưng chính vì cô đã sống với Hạ Tuyết Nghi một khoản thời gian dài như vậy, cho nên người nhà Ôn gia vẫn vô cùng xem thường cô.
Mà bên phía Hạ Tuyết Nghi, thì càng ngày càng nhớ nhung cô nương ấy.
Cuối cùng vào một ngày nọ, hắn trèo qua tường, trong đêm lẻn vào Ôn gia để tìm gặp Ôn Nghi. Hai người gặp lại nhau sau một thời gian dài, cầm lòng không đậu, từ đây liền có Ôn Thanh Thanh.
Chẳng qua cảnh này về cơ bản đã được quay từ trước, do đó, cảnh quay của Hà Tĩnh cũng chính thức đóng máy tại đây.
Trước khi đi, Hà Tĩnh đã cho Hứa Trăn một cái ôm thật chặt và nói với một nụ cười, "Tôi hy vọng chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác trong tương lai.
“Chẳng qua, đóng vai người yêu của nhau thì có chút miễn cưỡng. Hy vọng về sau có cơ hội, thì để tôi diễn vai trưởng bối của cậu, ít nhất là chị dâu cũng không có vấn đề gì.”
Hứa Trăn cười nói: “Tĩnh tỷ, ý chỉ nói là Tôn Đại Thánh cùng Thiết Phiến công chúa sao?
Mọi người nhịn không được mà cười vang một trận.
…..
Sau khi Hà Tĩnh kết thúc và rời đoàn, Hứa Trăn tiếp tục ở lại quay một số cốt truyện như Ngũ Độc giáo và các phân cảnh khác trong kịch bản, đến đầu tháng 12 mới xem như chính thức kết thúc.
Tại thời điểm này, các nhiệm vụ quay phim của hắn trong năm nay, toàn bộ đã kết thúc.
Trong thời gian tới, Hứa Trăn rảnh rỗi sẽ đến Võ quán Cầu Tháp để tham gia tổng duyệt chương trình Gala lễ hội mùa xuân, sau đó sẽ chuẩn bị cho kỳ thi nghệ thuật vào đầu tháng Giêng.
Sau đó, là kỳ nghỉ đông.
“Thiên Hạ Đệ Nhất Đao” cũng chuẩn bị khởi chiếu.
Cuộc cạnh tranh ngôi vị quán quân rating của nhiều bộ phim truyền hình lớn đầu năm sắp sửa diễn ra!
Vào tháng 12, sau buổi tổng duyệt đầu tiên của chương trình Gala Lễ hội mùa xuân và tiết mục “Giang sơn như họa”, Hứa Trăn đã nghênh đón một khoảng thời gian rảnh rỗi hiếm hoi.
Đương nhiên, cái gọi là “Nhàn rỗi” không phải là không có việc gì để làm, mà là không có kịch bản quay phim.
Sau tất cả, hai ngọn núi là kỳ thi nghệ thuật và kỳ thi tuyển sinh đại học vẫn đang chờ đợi hắn phía trước.
May mắn thay, hộ khẩu của Hứa Trăn là ở Cam Châu, mà kỳ thi tuyển sinh nghệ thuật ở Cam Châu không lấy môn "biểu diễn" làm môn thi, vì vậy, hắn thi ít hơn thí sinh ở hầu hết các tỉnh một môn.
Điều này, dù tốt hơn hay tệ hơn, thì ít nhất cũng tiết kiệm được một ít thời gian.
Sau khi quay xong Máu Đào Kiếm, Kiều Phong đã thuê một gia sư dạy Hứa Trăn những kiến thức liên quan đến bài thi nghệ thuật
Lão sư này nghe nói là “sếp lớn” trong nghề, công ty phải qua mấy lớp quan hệ mới có thể mời được ông ta.
Người này cũng không quá già, ăn mặc lịch sự, mắt đeo kính, trên đầu trơn bóng, một cọng tóc cũng không có, vừa nhìn liền thấy bộ dáng cường tráng.
Đối mặt với “Sếp lớn”, thái độ của Hứa Trăn rất đúng mực, hắn hoàn toàn không coi thường kiến thức cơ bản chỉ vì bản thân đã vào nghề.
Sự thật chứng minh, vị lão sư này quả là một người tài đức vẹn toàn dưới danh tiếng của ông ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận