Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 786: Cậu Diễn Tỷ Phu, Tôi Diễn Nam Chính

Tần Thiếu Trạch nghe được lời này thì không khỏi nhướng mày, lập tức quay đầu nhìn về phía Hứa Trăn, cười nói: “Phải không? Đây đúng là nhận được cất nhắc.”
Về phép lịch sự, gã không trực tiếp cự tuyệt, mà là lật lật văn kiện trong tay, nói: “Tiết Quân Sơn? Là tỷ phu của nữ chính sao?”
Hứa Trăn gật đầu đáp: “Đúng vậy, chính là “tỷ phu” nhân vật này.”
Nói xong, hắn dùng thái độ rất thành khẩn: “Xin lỗi đường đột, Tiết Quân Sơn là vai phụ của bộ phim này, không phải nam 1.”
“Nhưng nam chủ của bộ phim này rất dễ diễn, lại chỉ có duy nhất một mình “Tiết Quân Sơn” là khó diễn, nhân vật này còn có mị lực hơn nam 1, một thân côn đồ nhưng rất coi trọng gia đình, là một nhân vật có thiện cảm nhất phim.”
“Ngoài trừ Tần tổng thì tôi thực sự không thể nghĩ ra bất kỳ diễn viên nào khác có năng lực vào vai này, rất mong anh suy xét.”
Sau khi Tần Thiếu Trạch nghe được lời này thì trong lòng lại có chút bực bội khó hiểu.
Đúng là gần hai năm nay gã phát triển không quá thuận lợi, lại lấy vị trí cùng thực lực của Hứa Trăn thì việc mình đi làm vai phụ cho hắn cũng không có gì bất ổn.
Nhưng Tần Thiếu Trạch chính là không muốn tiếp.
——Gã nuốt không trôi khẩu khí này.
Rõ ràng chỉ mới hai năm trước, đối phương vẫn còn trong vòng tân nhân, còn chính mình thì là diễn viên tuyến một, kết quả phong thuỷ thay phiên, bản thân lại lưu lạc thành vai phụ của Hứa Trăn, ngẫm lại liền cảm thấy bị đèn nén.
Tần Thiếu Trạch nghe Hứa Trăn nói, nhân vật này tuy là vai phụ nhưng so với vai chính thì càng xuất sắc hơn, khiến gã không khỏi âm thầm cười nhạo: “Nhân vật này rất khó tìm sao? Chắc không tới nỗi vậy đúng không? Nếu cậu nói tôi có thể diễn thì việc cậu diễn cũng đâu có vấn đề gì!”
Nói xong, gã cười một cách giễu cợt: “Nếu không cậu diễn tỷ phu, còn tôi đi diễn nam chính?”
Những lời này của gã vốn chỉ nói đùa, nhưng không ngờ vừa dứt lời thì Hứa Trăn lại nghiêm túc gật đầu, nói: “Đúng vậy, không sai, đổi chỗ hoàn toàn không có vấn đề.”
Nói xong, hắn trực tiếp đưa một phần hồ sơ đến trước mặt Tần Thiếu Trạch, nói: “Đây là hợp đồng nam chính của “Chiến Trường Sa” nếu Tần tổng nguyện ý, hiện tại chúng ta có thể ký hợp đồng.”
Lời này của hắn quá mức nghiêm túc, khiến cho Tần Thiếu Trạch ngốc trệ một hồi.
“Không phải, cậu đợi chút…”
Tần Thiếu Trạch không có tiếp phần hồ sơ này, mà vội vàng đưa tay ngăn cản động tác của hắn, nói: “Tôi chỉ nói đùa mà thôi.”
Hứa Trăn lập tức mỉm cười, đáp lại: “Tôi biết anh nói đùa, nhưng nếu thật thì cũng không thành vấn đề.”
Hắn nói với vẻ mặt chân thành: “Anh xem xong giả thiết với nhân vật Tiết Sơn Quân này rồi sẽ biết, đây là một vai diễn còn xuất sắc hơn nam chính.”
Giống như câu nói vô nghĩa của Tần Thiếu Trạch “Cậu diễn tỷ phu, tôi diễn nam chính”, thì việc Hứa Trăn thuận thế đồng ý đề nghị này cũng là lứa dối.
Tuy nhiên, hắn cũng không phải hoàn toàn là “Lứa dối”.
Lúc trước Hứa Trăn vừa mới xem dự án “Chiến Trường Sa” thì hắn đã đặc biệt yêu thích nhân vật Tiết Quân Sơn này.
Nhân vật này vô cùng lưu manh, ăn tạp, thủ đoạn lừa dối, tòa nhà là cường mua, tức phụ cũng là cường cưới, mặc kệ tính như thế nào thì cũng thể xem là một chính nhân quân tử.
Nhưng mà, tên lưu manh này lại trở thành trụ cột của gia đình, hắn thật lòng yêu thê tử của mình, đào tim đào phổi mà đối xử với từng thành viên trong gia đình thê tử.
Đối mặt với lửa lớn Trường Sa, đối mặt với chiến tranh, hắn gánh vác trách nhiệm của một quân nhân, chưa từng có nửa phân lùi bước.
Đây chỉ là một chút chuyện vụn vặt trong cuộc sống, nhưng không hề mất đi vẻ chính nghĩa, trên người vừa có phỉ khí, vừa có ôn nhu, sức dãn của nhân dân vô cùng lớn.
Nhưng thật đáng tiếc, nhân vật này xác thật không thích hợp với Hứa Trăn.
Giống Tần Thiếu Trạch, ngoài 30 tuổi, dáng người cao lớn, mày rậm mắt to mặt chữ điền, khí chất vừa chính trực vừa tà đạo ——Đây chính là bộ dáng mà “Tỷ phu” nên có.
Mà nhân vật phù hợp với Hứa Trăn dĩ nhiên là nam chính: Cố Thanh Minh, một sĩ quan trẻ tuổi xuất thân từ danh môn và vừa du học trở về.
Bản thân Tần Thiếu Trạch cũng rất đồng tình với chuyện này.
Nhưng bởi vì thái độ của Hứa Trăn quá chân thành, thậm chí hợp đồng cũng đã chuẩn bị tốt, cái này khiến lòng gã không khỏi có bồn chồn.
Nhưng không hiểu sao, gã lại có cảm giác thằng nhãi này muốn hố mình? ?
Mà cùng lúc đó, khi hai người đang trò chuyện thì Lâm Gia đang hí hoáy vẽ công chúa Bạch Tuyết trên giấy lại đột ngột ngẩng đầu lên.
Cô nhìn trái nhìn phải, ánh mắt có chút không rõ.
Mọi người đang nói gì vậy? ?
A Trăn muốn diễn tỷ phu của ta? ?
“A, cái kia, ngượng ngùng hỏi một câu…”
Dưới cơn kích động, Lâm Gia yếu ớt giơ tay lên, nhỏ giọng nói: “Hình như việc này hơi không thích hợp?”
Nói xong, cô quay đầu nhìn về Hứa Trăn ở cách đó không xa, nói tiếp: “Tôi cảm thấy, kinh nghiệm của Tần tổng tương đối phong phú, con đường diễn xuất cũng rất rộng mở, diễn Tiết Quân Sơn hay Cố Thanh Minh thì đều không có vấn đề gì.”
“Nhưng, A Trăn không thể diễn tỷ phu, nhân vật này có kinh nghiệm phong phú và tính cách đa dạng, tôi sợ cậu không thể nắm chắc.”
Hứa Trăn nghe được lời này thì có chút kinh ngạc mà nhìn về phía Lâm gia.
Tỷ ta quá lợi hại…
Lời khen ngợi khéo léo này thật sự lấy trọn điểm!
Mà Tần Thiếu Trạch ngồi phía đối diện lại không khỏi nao nao, trong lòng vừa vui sướng lại vừa chột dạ, đồng thời còn thoáng có chút ý thẹn thùng.
Chậc……So với Hứa Trăn, lại nói kinh nghiệm của ta phong phú, con đường diễn xuất rộng mở? ?
Đúng là quá khen, quá khen……
Bạn cần đăng nhập để bình luận