Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 873: Cậu Còn Sống? ?

Nhân vật mà Tần Thiếu Trạch thủ vai tên là Tiết Quân Sơn, là anh rể của Hồ Tương Tương.
Nhân vật này mặc dù là nam số hai, phần diễn rất nhiều, nhưng lại không thể sống đến tập cuối.
« Chiến Trường Sa » dự tính sẽ đóng máy vào đầu tháng mười, mà phần diễn của Tần Thiếu Trạch thì sẽ được quay xong vào khoảng giữa đến cuối tháng 9.
"Cái chết của anh rể" này là là một trong những cảnh diễn cảm xúc quan trọng nhất trong toàn bộ bộ phim, vì cảnh này, hắn đã bắt đầu đối diễn với Tần Thiếu Trạch trước nhiều ngày, vừa xác nhận từng chi tiết biểu cảm trong cảnh này, cố gắng để được mức hoàn hảo nhất có thể.
Ngày 16 tháng 9, cảnh diễn cuối cùng của Tiết Quân Sơn sắp bắt đầu, đoàn làm phim « Chiến Trường Sa » đã sớm chuẩn bị đầy đủ.
Mà cùng lúc đó, « Sấm Quan Đông 2 » cũng cố ý phái người sản xuất lại đây, ý đồ theo dõi sát sao Tần Thiếu Trạch, để sau khi gã chết thì đừng có chạy mất.
—— Lão tử chịu thua thiệt lớn với nhóm diễn viên quần chúng, nhất định phải bù lại trên người cậu ta!
Người sản xuất tên là Trần Đông, vóc dáng cao, đeo kính đen, vuốt tóc sáng bóng, mặc áo sơ mi cộc tay và quần âu, trông rất không hòa hợp với bầu không khí xám xịt của một bộ phim truyền hình chiến tranh..
Trần Đông kỳ thật không có cảm giác gì với Tần Thiếu Trạch, nhưng anh ta thực yêu thích diễn viên Hứa Trăn.
Anh ta đã xem « Sấm Quan Đông », cũng đã xem « Lang Gia Bảng », trong hai năm qua « Dương Gia Tướng », « Tú Xuân Đao », « Thập Nguyệt Vi Thành » đều tự mình đi xem ở rạp chiếu phim, không biết khóc bao nhiêu lần.
"A, cảnh hôm nay cần quay là cảnh tiểu Tần hi sinh..."
Trần Đông lúc này đứng bên cạnh màn hình, vô cùng thích thú lật xem nhìn bảng kế hoạch quay phim, vừa lật, vừa hỏi Hứa Trăn: "Tiểu Hứa, khi nào cậu chết?"
"Trước khi chết nhớ báo trước tôi một tiếng, tôi thuận đường sang đây xem thử."
Hứa Trăn: "..."
"Chuyện đó, " Hắn trầm mặc chốc lát, rốt cuộc vẫn ngại ngùng nói, "Xin lỗi Trần ca, trong phim này tôi không có chết."
Nghe vậy, Trần Đông ngạc nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt vừa kinh ngạc vừa hoài nghi, buột miệng nói: "Ai u mẹ nó, cậu thế mà có thể sống đến cuối phim sao?"
Hứa Trăn: "..."
Cám ơn ca đã khen tặng, tôi ngẫu nhiên vẫn có thể may mắn còn sống.
Tần Thiếu Trạch bên cạnh nghe thấy thế, cũng vui mừng khôn xiết, cười to nói: "Đúng đúng đúng, tôi vừa mới nhận được kịch bản cũng nghĩ như vậy đó!"
"Hứa Trăn không chết, không có linh hồn a ha ha ha ha ha!"
Nói rồi, Tần Thiếu Trạch rất nhiệt tình giới thiệu cho Trần Đông: "Nhưng mà, cảnh mở màn của « Chiến Trường Sa » là bà lão Hồ Tương Tương hơn 70 tuổi nhớ lại câu chuyện của mình hồi còn trẻ, khi đó chồng của bà ấy cũng đã sớm qua đời."
"Nhưng ít nhất Cố Thanh Minh không chết xuyên suốt nội dung chính của phim, đúng không?"
Nhìn thấy hai người Tần Thiếu Trạch và Trần Đông anh một lời tôi một câu trêu chọc mình, Hứa Trăn chỉ xấu hổ cười cười, không nói thêm gì.
Kỳ thật biên kịch đã từng đề nghị, có nên để Cố Thanh Minh chết hay không.
Nhưng, toàn bộ nhân vật có tên có họ trong phim cơ bản đều sẽ chết, cuối cùng cũng chỉ còn lại hai người Cố Thanh Minh và Hồ Tương Tương, có cần phải tiếp tục chết không?
Để Trường Sa thành giữ lại một chút ôn nhu cuối cùng, không được sao?
...
Được hay không không quan trọng, dù sao Cố Thanh Minh vẫn may mắn sống sót.
Ngược lại, vai diễn Tiết Quân Sơn của Tần Thiếu Trạch thì chết cực thảm.
Trong trận chiến đẫm máu tại Kim Bồn Lĩnh, quân trú phòng ở đây gần như cạn kiệt đạn dược và lương thực, toàn quân bị tiêu diệt, vạn bất đắc dĩ, sư đoàn trưởng đành phải ra lệnh bao trùm toàn bộ Kim Bồn Lĩnh bằng hỏa lực pháo binh, ném bom khắp nơi, chẳng phân biệt địch ta mà nổ tung toàn bộ trận địa.
Khi Cố Thanh Minh dẫn theo nhân viên hậu cần đến đây nhặt xác, hắn ngoài ý muốn phát hiện Tiết Quân Sơn trốn trên một ngọn đồi nhỏ gần chiến hào, tránh thoát một kiếp này.
Đang lúc vui mừng, Kim Bồn Lĩnh lại gặp phải một đợt tấn công mới của quân Nhật, Cố Thanh Minh trơ mắt nhìn Tiết Quân Sơn trúng liền mấy phát súng, ngã vào vũng máu.
Buổi sáng nay, cảnh quay đầu tiên là của Tiết Quân Sơn.
Gã dẫn theo hơn hai mươi tàn binh may mắn sống sót từ trận địa Kim Bồn Lĩnh, đối phó với một nhóm nhỏ quỷ tử trên ngọn đồi, cuối cùng thuận lợi tiêu diệt bọn chúng.
Khắp nơi trên sườn đồi đều có mìn, khói lửa tràn ngập, ngọn lửa chiến tranh thiêu đốt mọi người, Tiết Quân Sơn và những tàn binh khác đều chật vật không chịu nổi, trên mặt, trên người toàn là bụi đất.
Vừa mới tiêu diệt nhóm ba quỷ tử, vẻ mặt của Tiết Quân Sơn vốn đang căng thẳng đã thả lỏng hơn rất nhiều.
Gã cầm khẩu đại liên trong tay, tiêu hủy đồ quân nhu khắp nơi không cách nào mang đi của quân Nhật.
Mà lúc này, gã bỗng nhiên nhìn thấy trong sương mù cách đó không xa, lờ mờ xuất hiện bóng dáng của một đám người.
Tiết Quân Sơn lập tức lách mình trốn phía sau một pháo đài, nhắm họng súng về hướng đám người.
"Tiết đại ca?"
Một giây sau, một tiếng gọi vang lên từ trong sương mù.
Tiết Quân Sơn kinh ngạc, giương mắt lên nhìn, thấy đám người này cũng mặc quân phục của sư đoàn 10 giống mình, người đi đầu cao lớn, thẳng tắp như tùng, chính là Hứa Trăn diễn vai Cố Thanh Minh.
"Tiết đại ca, tôi biết ngay là anh sẽ không chết mà!"
Cố Thanh Minh lộ vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng, bước nhanh qua nghênh đón Tiết Quân Sơn.
Tiết Quân Sơn nhếch miệng cười, dửng dưng đứng dậy phía sau pháo đài, đắc thắng nói: "Anh rể của cậu là ai chứ? Anh sẽ dễ chết như vậy sao?"
Trong lúc nói chuyện, gã giang hai cánh tay, ra vẻ muốn ôm Cố Thanh Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận