Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 999: Mời Người Làm Mối? Chuyện Này Đáng Tin Sao?

Những lời mắng của cha khiến cho tâm tư của Cát Kiếm Minh có chút dao động, lúc trước hắn chỉ muốn cưới Mikami về làm vợ, cũng đã nghĩ qua vấn đề sinh con, nhưng chưa nghĩ tới chuyện sau khi đứa nhỏ lớn lên sẽ xem mấy video nhạy cảm kia.

Bây giờ bị cha nhắc tới, Cát Kiếm Minh ngẫm lại nếu như xuất hiện loại khả năng này thì con trai của hắn có lẽ thật sự sẽ sụp đổ. Dù sao cùng bạn tốt hoặc là bạn học cùng nhau xem mẹ của bản thân…

Trừ khi là tâm lý biến thái, nếu không sẽ có mấy người gánh vác được loại hình tượng này đây?

Về việc ngăn cản con trai xem mấy loại phim kia đó căn bản là chuyện không thể nào. Vào thời đại tin tức phát triển như bây giờ, có mấy đàn ông thế hệ mới mà chưa từng xem thể loại phim đó chứ?

Dựa vào đâu con của hắn có thể ngoại lệ?

Nghĩ tới đây, Cát Kiếm Minh cảm thấy như bị một chậu nước lạnh dội từ đầu đến chân, cả người cũng nhịn không được mà run rẩy.

Cát phụ nhìn phản ứng của con trai liền hiểu rõ con của hắn chưa từng cân nhắc qua loại vấn đề này. Hắn tức thì tức, nhưng mà tỏ ra là đã hiểu. Dù sao tuổi của con trai còn nhỏ, vẫn còn là học sinh, cân nhắc vấn đề không được chu toàn là chuyện bình thường.

Thế là, giọng điệu Cát phụ có chút hòa hoãn lại: "Chuyện cũng đã xảy ra rồi, đừng nhiều lời vô ích nữa. Chuyện con bây giờ cần phải làm là tranh thủ thời gian chia tay với cô ấy, sau đó nói với bên ngoài là không biết thân phận của cô ấy. Mặc kệ người khác tin hay không, đây cũng là một tấm màn che."

Lý trí còn sót lại nói cho Cát Kiếm Minh biết, lựa chọn chia tay là kết quả tốt nhất. Dù sao cưỡng ép ở cùng một chỗ với Mikami sẽ đưa tới hậu quả quá nghiêm trọng.

Nhưng nghĩ tới lúc hắn ở cùng Mikami, hưởng thụ loại cảm giác vô cùng vui vẻ kia, Cát Kiếm Minh lại cảm thấy vô cùng không muốn.

"Cha, về việc có chia tay hay không, cha cho con chút thời gian suy tính một chút đi, chờ trong lòng con có đáp án sẽ nói cho cha biết, dù sao con cũng sẽ không kết hôn sớm như vậy." Cát Kiếm Minh sử dụng chiến lược kéo dài.

Cát phụ trừng mắt liếc hắn một cái: "Cát Kiếm Minh, cha đều đã nói rõ ràng với con như thế rồi, con còn có cái gì cần suy tính?"

Cát Kiếm Minh nói: "Cha, thân phận của Mikami đúng là một vấn đề lớn tại quốc gia chúng ta, nhưng ở bên phía Nhật Bản thì không có gì là đáng xấu hổ cả. Sau khi con tốt nghiệp đại học còn không xác định được là ở lại Nhật Bản công tác hay là về nước công tác, cho nên chờ sau khi con tốt nghiệp lại cân nhắc đến chuyện có chia tay hay không cũng được mà đúng chứ?"

Cát phụ nghe rõ, trong lòng tiểu tử này vẫn là không nỡ chia tay với Mikami kia, thậm chí dự định sau khi tốt nghiệp sẽ ở lại Nhật Bản công tác, như này sẽ có thể cưới nàng làm vợ mà không hề cố kỵ gì.

Giờ phút này, Cát phụ đã hối hận, lúc trước tại sao phải đưa tiểu tử thối này đến Nhật Bản du học chứ?

Hiện tại thì hay rồi, tiểu tử thối này vì một lão sư Nhật Bản…

Cát phụ mệt mỏi nói: "Cát Kiếm Minh, cha biết rõ trong lòng con đang có chủ ý gì, nhưng mà bây giờ mẹ con còn nằm ở trên giường bệnh. Nếu để cho nàng biết con còn tiếp tục ở chung một chỗ với Mikami lão sư, con không sợ sẽ khiến cho mẹ mình tức đến mức nguy hiểm tính mạng hay sao?"

Cát Kiếm Minh nghĩ đến tính tình của mẹ, nếu như hắn kiên trì muốn cưới Mikami thì có lẽ thực sẽ khiến cho mẹ hắn tức chết. Hắn không khỏi thở dài một tiếng, có chút mất mát mà nói: "Được rồi, con nghe các người, lập tức chia tay với cô ấy là được rồi đúng không?"

Cát phụ nói: "Con trai à, không phải là cha mẹ muốn can thiệp vào hôn nhân của con, thật sự là lựa chọn này của con quá bất hợp lí. Nhà chúng ta cũng coi như là gia đình có mặt mũi. Nếu như thật sự để con cưới Mikami kia về thì sau nhà chúng ta thật sự sẽ không có cách nào làm người, con hiểu không?"

Tâm trạng của Cát Kiếm Minh có chút sa sút, nói: "Con biết rồi, cha trở về phòng bệnh chăm sóc mẹ đi, con sẽ không đi gặp để tránh bà ấy bị kích thích."

Cát phụ gật đầu nói: "Vậy cha sẽ đi trước, con cẩn thận xử lý chuyện của Mikami lão sư đi, trong nhà đã không thích hợp cho nàng ở. Con thuê một căn phòng bên ngoài cho nàng ở một đêm, ngày mai đưa nàng về Nhật Bản đi!"

Cát Kiếm Minh ừm một tiếng, liền quay người đi về phía bãi đỗ xe.

Cát phụ thấy thế thì ngầm thở dài, cũng trở về phòng bệnh thăm bạn già.



Mấy phút sau.

Sắc mặt Cát Kiếm Minh nặng nề trở lại trong xe.

Rất nhanh…

Mikami âm u nói: "Cát-kun, có thể gặp được anh là may mắn lớn nhất đời này của em, chỉ tiếc chúng ta quen biết hơi chậm, em đã lựa chọn cái nghề này, kết quả cái nghề nghiệp này đã trở thành chướng ngại vật ngăn cách chúng ta."

Gia Kiếm Minh tiến vào thời gian hiền giả, đầu óc thanh tỉnh không ít, hắn khởi động xe, nhìn bạn gái đang sửa sang quần áo, nói: "Mikami, đây đều là mệnh, nếu như em không lựa chọn cái nghề đó thì anh cũng không có cơ hội nhận biết em, chỉ trách văn hóa hai nước chúng ta khác biệt, cho nên chuyện chúng ta ở cùng một chỗ mới trở nên khó khăn trùng điệp."

Mikami hỏi: "Cát-kun, vậy anh bây giờ là muốn chia tay với em sao?"

Cát Kiếm Minh lắc đầu nói: "Không chia tay."

Mikami nói: "Vậy anh định bàn giao với bác trai bác gái thế nào?"

Cát Kiếm Minh vừa lái xe rời khỏi bệnh viện vừa nói: "Trước cứ giấu diếm bọn họ đã, anh còn phải hoàn thành việc học tại Nhật Bản, thời gian một năm có thể xảy ra rất nhiều chuyện, nói không chừng đến lúc đó anh đã thuyết phục được cha mẹ đồng ý cho chúng ta ở cùng một chỗ!"

Mikami không được lạc quan như hắn, dù sao cô đã tận mắt nhìn thấy mẹ của bạn trai tức đến ngất đi sau khi biết thân phận của mình.

Nhưng mà, Mikami cũng không muốn nói ra mấy chuyện mấy hứng này, mà là cười phụ họa: "Cát-kun nói đúng, Trung Quốc các người có câu 'Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng', nói không chừng ngày nào đó bác trai bác gái nghĩ thông suốt thì sao!"

Cát Kiếm Minh gật đầu nói: "Chính là cái đạo lý này, nhưng mà hôm nay xảy ra chuyện như vậy, lại ở trong nhà có chút không thích hợp. Anh đưa em đến khách sạn trước, rồi lại quay về nhà lấy hành lý qua cho em."

"Cát-kun, gây thêm phiền toái cho anh rồi!"

"Đừng nói như vậy, là anh không trấn an được cha mẹ, khiến em phải chịu ủy khuất!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận