Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 956: Duyên Phận Của Cô, Thật Sự Tới Rồi Sao? (3)

Hạ Phi Long nói: “Một quốc gia chắc chắn sẽ có chỗ sung túc, cũng sẽ có chỗ nghèo khó, kể cả nước lớn như nước Mỹ cũng không ngoại lệ, chúng ta chỉ cần sống cuộc sống của mình thật tốt là được, sự phát triển của thành phố đã có quốc gia quy hoạch, không tới phiên chúng ta phải nhọc lòng.”

Dương mẫu cười nói: “Hạ tổng nói đúng, chính cuộc sống của mình chúng ta còn lo chưa xong, lấy đâu ra tư cách đi nhọc lòng chuyện sự phát triển của quê quán chứ!”

Khi hai bên đã dần nói chuyện tự nhiên hơn, Giang Phong chỉ ngẫu nhiên nói một câu, giao lại sân khấu cho Hạ Phi Long, để hắn thể hiện ra hết kiến thức và kĩ năng có được từ việc đi du học.

Một bữa cơm trôi qua, Hạ Phi Long đã thành công chiếm được thiện cảm của hai mẹ con Dương gia.

Lúc Hạ Phi Long đi tính tiền, Giang Phong nói với hai mẹ con Dương gia: “Dì, Chị Dương, tình huống của Hạ tổng thế nào hai người cũng đã biết rõ rồi, đối tượng có điều kiện tốt như vậy thật sự không dễ tìm, bây giờ trong lòng Chị Dương đã có đáp án chưa?”

Dương Thanh Liên liếc nhìn mẹ một cái, trầm ngâm nói: “Ông mối Giang, cho tới bây giờ, tôi đối với Hạ tổng rất hài lòng, có điều đây cũng mới chỉ là lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt, tôi cũng không thể vội vàng đưa ra quyết định được, hi vọng cậu có thể hiểu cho.”

Giang Phong đáp: “Tôi hiểu, đây dù sao cũng là chuyện chung thân đại sư, thận trọng hơn nữa cũng không quá đáng, chỉ cần Chị Dương có tâm muốn tiếp tục tìm hiểu là được, tôi và Hạ tổng đều không yêu cầu chị phải lập tức đi lên lễ đường.”

Lần này, Dương Thanh Liên không hề do dự, gật đầu nói: “Cũng giống như lời ông mối Giang đã nói, đối tượng có điều kiện tốt như vậy thật sự không dễ tìm, tôi đương nhiên cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.”

“Có câu nói này của Chị Dương thì tôi an tâm rồi, vậy tiếp sau đây chị và Hạ tổng cứ từ từ nói chuyện tiếp, có chuyện gì cần tôi ra mặt thì cứ gọi điện cho tôi.”

“Cảm ơn ông mối Giang.”

Rất nhanh sau đó, Hạ Phi Long đã trở lại, trên tay còn cầm ba cái hồng bao, đưa cho hai mẹ con Dương gia và Giang Phong.

Hai mẹ con Dương gia từ chối mãi, cuối cùng mới nhận lấy.

Ra khỏi phòng ăn, Giang Phong nói: “Hạ tổng, bên này tôi có việc phải đi trước, anh phải chịu trách nhiệm đưa dì và Chị Dương về nhà đấy, có việc gì thì chúng ta liên lạc qua điện thoại sau.”

Dương mẫu khách khí từ chối: “Tự hai mẹ con tôi về là được, không cần làm phiền tới Hạ tổng.”

Hạ Phi Long liếc mắt nhìn Dương Thanh Liên, cực kì tích cực tỏ thái độ, nói: “Không hề phiền phức chút nào, dì cũng phải cho cháu một cơ hội để thể hiện chứ!”

Dương Thanh Liên nghe vậy, sắc mặt hơi đỏ lên, Dương mẫu thấy thế suýt chút nữa đã định kiếm cớ để tự mình trở về, sau đó để Hạ Phi Long đưa con gái mình đi hẹn hò.

Có điều, hôm nay dù sao cũng là lần đầu tiên hai bên gặp mặt, Dương mẫu mới đè xuống chút tâm tư nhỏ kia của mình, đồng ý để Hạ Phi Long đưa hai mẹ con về nhà.

...

Giang Phong rời khỏi nhà hàng, lái xe đi tới nhà cô hắn.

Đã đến thành phố Thâm Quyến, nhất định phải tới thăm cô một chút.

Chiếc xe Giang Phong đang lái hiện tại là xe của cha vợ hắn, từ sau khi hắn kết hôn với Hoàng Linh Vi, mỗi khi đến thành phố Thâm Quyến, Giang Phong sẽ không lái xe tới nữa mà trực tiếp đi máy bay hoặc đi đường sắt cao tốc tới, cần dùng xe thì tới nhà cha vợ mượn xe, rất tiện.

Lúc hắn tới nhà cô đã là chín rưỡi tối rồi.

Thấy đứa cháu trai nhà mẹ đẻ Giang Phong này tới, cả nhà bà đều rất vui vẻ, trước kia, chồng bà vẫn luôn để ý tới thân thích bên này của bà, nhưng từ sau khi Giang Phong phát triển mạnh mẽ, thái độ của chồng bà cũng thay đổi.

Nhất là sau khi chứng kiến mạng lưới quan hệ rộng lại mạnh của Giang Phong, chồng bà cũng đã sớm coi Giang Phong thành khách quý trong nhà rồi.

Rót cho đứa cháu trai nhà mẹ đẻ chén trà, cô của Giang Phong hỏi: “Tiểu Phong, lần này cháu tới thành phố Thâm Quyến là tới thăm cha vợ hay là tới giúp khách làm mai mối vậy?”

Giang Phong đáp: “Từ sau khi vợ cháu mang thai, cha mẹ vợ cháu đã trực tiếp chuyển tới chỗ cháu ở rồi, lần này cháu tới là để giúp khách làm mai mối.”

Cô của Giang Phong cười, nói: “Cha mẹ vợ của cháu đúng là thương con gái, vừa mới nhận được tin con gái mang thai đã vội chạy tới chăm sóc rồi.”

Anh họ Thôi Viễn nói tiếp: “Cha mẹ vợ của Tiểu Phong cũng chỉ có một đứa con gái như vậy mà thôi, đương nhiên là đau lòng con gái rồi.”

Sau đó, hai cô chú cùng hỏi thăm tình hình hiện tại của Hoàng Linh Vi.

Chờ nói cũng kha khá xong, anh họ Thôi Viễn liền quàng lấy bả vai Giang Phong, nói: “Tiểu Phong, đi, hai anh em mình cùng ra ngoài uống hai chén.”

“Được, cũng đã một thời gian không uống rượu cùng anh họ đây rồi, cô, chú, hai người có đi cùng không?”

“Hai ông bà già chúng ta không đi được, hai anh em cứ đi uống đi!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận