Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 713: 1.88 Triệu Tiền Sính Lễ (2)

Chuyện liên quan tới đưa sính lễ, từng địa phương khác nhau sẽ có phong tục khác nhau, rất nhiều nơi đều đưa sính lễ vào ngày đính hôn, nhưng mà cũng có rất nhiều nơi không có phong tục đính hôn này.

Ví dụ như trấn Thanh Hà, không có tập tục đính hôn.

Nhà trai muốn đưa sính lễ chỉ cần chọn ngày tốt lành đưa tới là được.

Buổi trưa ngày này, Giang gia giết gà làm thịt vịt, thu xếp đồ ăn chiêu đãi thông gia sắp đến.

Ba anh em Giang Phong và chị dâu đều trở về trong thôn vào hôm qua. Người trong gia đình bọn họ đều là người bận rộn, bây giờ đột nhiên đều gấp gáp trở về đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của hàng xóm, hỏi thăm một chút mới biết được là đối tượng của Giang Tuyết chuẩn bị đưa sính lễ tới.

Kết quả là, chỉ một buổi tối ngắn ngủi, toàn thôn đều biết tin tức này.

Các thôn dân đều muốn biết rõ, đối tượng của Giang Tuyết là người như thế nào, nhà trai sẽ cho bao nhiêu sính lễ?

Sáng sớm, sau khi các thôn dân ăn sáng xong, liền tụ tập dưới cây vải trước nhà lão Tôn, đây là nhà hàng xóm cách nhà Giang Phong không đến năm mươi mét.

"Nghe nói đối tượng của Tiểu Tuyết là người bên ngoài?"

"Là người bên ngoài, nghe nói là người đến từ tỉnh Tô Châu."

"Xa thế, ít nhất cũng phải một hai ngàn cây số?"

"Chắc là khoảng tầm đó đấy, tìm một đối tượng xa như vậy, chắc là điều kiện gia đình đối phương phải rất khá?"

"Tôi nghe thím Giang nói, nhà trai là một luật sư, hình như còn rất thật lợi hại, cha hắn là chủ tịch ngân hàng thành phố, mẹ là phó hiệu trưởng một trường trung học nào đó, bà nội còn mở một nhà máy, gia cảnh rất tốt!"

"Nếu như gia cảnh nhà trai không tốt, sao Tiểu Tuyết có thể để ý đến người ta được. Bà cũng không nhìn xem hiện tại ba anh em Tiểu Tuyết lái xe gì, Tiểu Phong mở văn phòng môi giới hôn nhân tại tỉnh thành, đã sớm kiếm được nhiều tiền rồi."

"Nói đến đây vẫn là Tiểu Phong lợi hại, một người kéo cả nhà lên."

"Các người có biết nhà trai sẽ cho Giang gia bao nhiêu sính lễ không?"

"Chuyện này thật đúng là không biết, tôi tối hôm qua có hỏi thím Giang, thím Giang nói nàng không hỏi chuyện sính lễ, trực tiếp thông qua Tiểu Tuyết bảo nhà trai cứ nhìn xem mà cho là được."

"Lấy điều kiện của nhà trai, sính lễ chắc là sẽ không ít, dù sao người ta cũng cần mặt mũi."

“Cụ thể là bao nhiêu, chờ chút chẳng phải sẽ biết hay sao."

"…"

Trong tiếng thảo luận của các thôn dân, thời gian bất tri bất giác đã tới mười giờ, một chiếc xe Benz lái qua cây cầu, chậm rãi chạy về phía Giang gia.

Trên vẻ mặt bát quái của các thôn dân đều hiện lên vẻ mừng rỡ, ai nấy đều rướn cổ nhìn về phía Giang gia.

Chỉ thấy xe con dừng ở trước sân Giang gia, năm người bước xuống từ trên xe, một thanh niên đẹp trai, không cần đoán cũng biết đây chính là đối tượng của Tiểu Tuyết. Hai người trung niên rất có khí chất, chắc là cha mẹ của thanh niên đẹp trai kia. Còn có hai ông bà lão khỏe mạnh, chắc là ông nội bà nội của hắn.

Một nhà năm người không ngại xa xôi chạy tới đưa sính lễ, có thể nhìn ra được nhà trai coi trọng mối hôn sự này như nào.

Mấy người Giang gia cùng nhau ra đón.

Sau khi hai bên chào hỏi lẫn nhau, các loại quà tặng được chuyển từ phía sau xe vào Giang gia.

Thôn dân không nhìn thấy rõ các loại quà tặng, chỉ biết ngoại trừ rượu, thuốc lá, trà, bánh kẹo, bánh bích quy,... đều có đủ; mãi cho đến khi nhà trai thận trọng nhấc một chiếc giỏ lớn màu xanh xuống, các thôn dân đều không khỏi bị chấn động.

Chỉ thấy phía trên chiếc giỏ màu xanh được dán đầy tiền mặt với đủ loại mọi màu sắc, trong đó lấy tờ trăm tệ màu đỏ làm chủ, tiền màu sắc khác cực ít, chỉ dùng để tô điểm mà thôi. Số tiền mặt kia tạo thành một hàng bát tự, phía trên còn có một chữ hỷ và hoa giấy tô điểm, nhìn tổng thể vô cùng đẹp mắt.

Nếu như không phải trường hợp không đúng, các thôn dân cũng nhịn không được mà muốn tiến lên vây xem.

Chờ Giang gia đem chiếc giỏ màu xanh kia vào bên trong cất kỹ, các thôn dân lại không nhịn được mà nghị luận ầm ĩ.

"Ông trời ơi, tôi không nhìn lầm, phía trên chiếc giỏ xanh vừa rồi đều là tiền?"

"Nhất định là tiền, mặc dù cách hơn bốn mươi mét, nhưng giỏ tiền kia quá chói mắt, liếc mắt đã có thể nhận ra."

"Tôi lớn từng này rồi, vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy nhiều tiền như vậy, tầm này chắc cũng phải được một triệu?"

"Nếu như bên trong đều là tờ một trăm tệ thì chắc chắn là hơn triệu, cũng không biết cụ thể là bao nhiêu."

"Đúng là một khoản lớn, nếu như sính lễ cao có thể trực tiếp đổi mới lịch sử sính lễ của trấn Thanh Hà chúng ta, cũng không biết nhìn khắp huyện Bách Lương, có thể xếp số một hay không."

"Có thể tìm được thông gia như này đúng là khiến cho người ta phải ao ước."

"…"

Trong tiếng nghị luận của các thôn dân, một nhà Giang Phong đón người Khúc gia đến phòng khách lớn tầng ba uống trà. Sau khi chào hỏi, Giang mẫu liền xuống bếp làm đồ ăn, mà anh trai chị dâu cũng xuống làm trợ thủ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận