Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 186: Một Ngày Thu Được Đấu Vàng (2)

Nhưng Lam Chí Huy vẫn chải chuốt tóc mình cẩn thận, quần áo cũng sạch sẽ gọn gàng, cả người nhẹ nhàng khoan khoái.

Lần xem mắt này, có thể nói là lần xem mắt mà Lam Chí Huy coi trọng nhất!

Vì trên mặt có vết sẹo, nên dù có ăn mặc đẹp thế nào cũng không khá hơn bao nhiêu, nhưng Lam Chí Huy vẫn chải chuốt tóc mình cẩn thận, quần áo cũng sạch sẽ gọn gàng, cả người nhẹ nhàng khoan khoái.

Sau đó, nửa tiếng trước giờ hẹn, hắn đã đi tới địa điểm hẹn.

Đợi đại khái khoảng mười phút tại địa điểm hẹn, bà mối Giang Phong cũng đã chạy tới.

“Lam tiên sinh, xin chào!”

“Giang đại sư, xin chào!”

Hai người chào hỏi nhau một câu, sau đó Giang Phong nói: “Để anh chờ lâu rồi, vừa rồi tôi đã gọi điện thoại cho nhà gái, cô ấy và cha mẹ cô ấy đã trên đường tới rồi, đại khái khoảng mười phút nữa sẽ đến nơi.”

Lam Chí Huy cười nói: “Là tôi tới sớm!”

Giang Phong lại nói: “Lam tiên sinh trước tìm chỗ ngồi đi, tôi đi gọi hai cốc trà sữa.”

Lam Chí Huy lập tức ngăn cản: “Như vậy sao được, Giang đại sư ngồi trước đi, để tôi đi gọi trà sữa!”

Giang Phong mỉm cười nói: “Lam tiên sinh không cần phải khách khí, trước anh cứ ngồi đi, tôi sẽ lập tức tới ngay!”

Nói xong, không đợi đối phương đáp lời, hắn đã quay người tới cửa hàng trà sữa.

Lam Chí Huy cảm động nhìn một màn này, mặc dù hai cốc trà sữa không đáng bao nhiêu tiền, nhưng hắn thế nhưng đã trải qua ba mươi mấy lần xem mắt, đối với quy củ xem mắt hiểu rõ hơn rất nhiều so với người bình thường.

Chính vì hiểu, cho nên hắn mới đặc biệt cảm động.

Ba phút sau, Giang Phong đã cầm theo hai cốc trà sữa đi ra, đưa một cốc cho Lam Chí Huy, hỏi: “Không biết Lam tiên sinh có dự định thay đổi công việc không?”

Lam Chí Huy cười khổ nói: “Giang đại sư, với tướng mạo này của tôi, công việc có thể làm được cũng không nhiều, muốn tìm việc cũng không dễ.”

Giang Phong nói: “Lam tiên sinh, phòng môi giới chúng tôi chỉ mới mở, vẫn còn cần nhân viên, nếu như anh không chê, có thể đến phòng môi giới của tôi để làm việc, tiền công năm ngàn một tháng, có bảo hiểm, bao cơm trưa, không biết anh có đồng ý hay không?”

Hắn đây cũng là tâm huyết dâng trào, nhìn thấy người chính trực lẫm liệt như Lam Chí Huy lâm vào tình cảnh như thế, hắn liền không nhìn được muốn đưa tay giúp đỡ, dù sao thì chờ tới khi hắn công khai sự tích anh hùng của mình rồi, thanh danh của phòng môi giới cũng sẽ được tăng lên.

Loại chuyện lợi mình lợi người này, đối với hắn mà nói càng tốt hơn.

Lam Chí Huy nghe vậy thì trợn mắt há mồm, chuyện tốt này thật sự là tới quá đột ngột, còn chưa tham gia xem mắt, kết quả bà mối của hắn đã muốn chiêu mộ hắn làm nhân viên rồi?

Hơn nữa, tiền công đãi ngộ này đối với hắn mà nói thật sự là quá tốt!”

“Giang đại sư, công việc tốt như vậy, có hàng đống người muốn tranh nhau làm, vì sao anh lại chọn tôi?”

Giang Phong cắm ống hút vào, nhấp một ngụm trà sữa, sau đó mới lên tiếng: “Nguyên nhân cụ thể tôi không tiện giải thích, dù sao cũng chỉ cần Lam tiên sinh đồng ý, cửa lớn phòng môi giới chúng tôi sẽ luôn rộng mở.”

Lam Chí Huy nghe vậy thì thật sự không hiểu ra sao, rất muốn biết rõ rốt cuộc là có chuyện gì, có điều Giang đại sư đã nói là không tiện giải thích, hắn cũng không tiếp tục truy hỏi nữa.

Trở lại vấn đề ban đầu, không hề nghi ngờ gì, đây chính là một công việc cực kỳ hấp dẫn, thậm chí là công việc mà Lam Chí Huy không cách nào từ chối được, hắn nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Ông chủ đã để mắt tới tôi, vậy tôi cũng nguyện ý tới phòng môi giới làm việc!”

Giang Phong nghe vậy thì cười nói: “Rất tốt, hoan nghênh anh gia nhập đại gia đình phòng môi giới hôn nhân “Hạnh Phúc”, công việc cụ thể sau đây chúng ta sẽ nói tiếp sau, nhiệm vụ chủ yếu tối nay vẫn là giúp anh tìm được một người vợ vừa lòng đẹp ý.”

Lam Chí Huy nở ra nụ cười nhàn nhạt, chân thành nói: “Biết ông chủ đây thật sự là vận may của tôi, cái này nhất định phải cảm tạ đại minh tinh Tiêu Mẫn đã đề cử, nếu không có lời đề cử này trên weibo, tôi đã không có cơ hội quen biết ông chủ rồi.”

Giang Phong vừa định đáp lời, liếc mắt đã thấy ba người Doãn gia đi tới, lập tức đứng lên nói: “Anh Huy, cô gái xem mắt với anh đã đến rồi!”

Lam Chí Huy nghe vậy thì giật mình một cái, vội vàng đứng dậy theo, sau đó nhìn theo ánh mắt của Giang Phong, nhìn thấy Doãn Giai Lỵ mặc áo sơ mi trắng và quần tím đi tới.

Chỉ thấy góc áo Doãn Giai Lỵ thắt thành hình nơ bướm, lộ ra bờ eo thon xinh đẹp của cô, mái tóc đen dài thả suông, dưới chân đi một đôi giày thể thao màu trắng, cả người nhìn cực kỳ trẻ trung xinh đẹp.

Quan trọng nhất là, Lam Chí Huy ẩn ẩn cảm thấy cô gái này nhìn có chút quen mắt, giống như đã từng thấy ở nơi nào rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận