Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 737: Chị Gái Kết Hôn. (2)

Lấy tư cách người tôn quý nhất trong sảnh tiệc, ông bà nội Khúc gia cùng với ông ngoại bà ngoại bốn vị trọng lượng cấp lão nhân bồi tiếp, cũng coi như là rất coi trọng rồi.

Rất nhanh, hôn lễ liền bắt đầu.

Sau lời dạo đầu của người chủ trì, sau đó là đọc diễn văn của phụ huynh.

Cha Khúc chính là chủ tịch chi nhánh ngân hàng, mẹ Khúc là hiệu trưởng trường trung học, đều là làm lãnh đạo, phát biểu nói chuyện đối với bọn họ mà nói chỉ là chuyện vặt, nói đến phi thường "Cao lớn", đưa tới một tràng pháo tay của sảnh tiệc.

Mà bài phát biểu của cha mẹ một chút cũng không thua kém, bài phát biểu của bọn họ do chính con trai út Giang Phong tự mình cầm đao, Nhị lão một năm qua cũng thấy không ít cảnh tượng hoành tráng, làm mai mối luyện ra được miệng lưỡi, bọn họ đọc diễn văn tự nhiên cũng đưa một tràng pháo tay của sảnh tiệc.

Cha mẹ hai bên phát biểu xong, thì đến lượt cô dâu chú rể phát biểu.

"Các vị khách quý, các nữ sĩ, các tiên sinh, xin chào tất cả mọi người!"

Chú rể Khúc Văn Hoa cầm Microphone, phát biểu: "Hôm nay tôi với Giang Tuyết tổ chức hôn lễ ở đây, cảm ơn các vị trưởng bối, thân thích, bạn bè thân thiết bận trăm công ngàn việc dành thời gian để tham dự, mang lại niềm vui, hạnh phúc, và lời chúc phúc chân thành cho chúng tôi."

Khúc Văn Hoa làm một luật sư có tiếng, luận miệng lưỡi cũng là gạch thẳng tích, bài phát biểu của hắn rất hài hước khôi hài, trong đó một đoạn càng làm cho khách mời ở đây cười phá lên.

Chỉ nghe hắn nói: "Thời buổi này, ai có tiền thì nghe người đó, mà tài chính của vợ tôi cách tôi mười mấy con phố, trước mặt tất cả họ hàng và bạn bè, tôi xin hướng về vợ tôi bảo đảm sẽ làm được tam tòng tứ đức với bát vinh bát nhục."

Những vị khách nghe đến đoạn này đều cười phá lên, cái gọi là "Tam tòng tứ đức với bát vinh bát nhục" trong thời đại mới chỉ là trò cười, bất quá là tiết mục ngắn tay này rất vui, không ít người trẻ tuổi đều từng thấy.

Nhưng nhìn thấy và nói trước mặt mọi người, hiệu quả vẫn là không giống nhau.

Cho dù chỉ là nói đùa, nếu như không phải chú rể cực kỳ coi trọng cô dâu, cũng sẽ không nói ra được lời như vậy.

Thế là, nghe đến đó, những người bạn trẻ liền bắt đầu huýt sáo, ồn ào, khung cảnh trở nên rất náo nhiệt.

Mà gia đình, người thân và bạn bè nhà gái nghe xong đều bật cười, thái độ của chú rể khiến bọn họ rất hài lòng.

Người nhà trai người cũng bật cười, đừng nói đây chỉ là nói đùa, cho dù là thật sự, vậy cũng là chuyện tốt, dù sao cô dâu có điều kiện tốt như vậy, đó đốt đèn lồng cũng không tìm được.

Rất nhanh, đến phiên cô dâu phát biểu, Giang Tuyết phía trước phát biểu có thể nói là trung quy trung củ, thẳng đến mặt sau mới đáp lại bài phát biểu của chú rể trước đó, cô đùa giỡn nói: "Chú rể vừa nãy nói đến tam tòng tứ đức bát vinh bát nhục, cô dâu này có tội tất phạt có công tất thưởng, nếu chú rể đã có thành ý như vậy, vậy tôi cũng thông báo một tin tốt.

Công ty mai mối của chúng tôi sẽ sớm mở chi nhánh thứ hai tại thành phố Kim Quý này, thời gian cụ thể còn chưa xác định, nhưng chúng tôi có thể chắc chắn là trước tết nguyên đán, cũng mời những bạn bè thân thiết có nhu cầu mai mối quan tâm tới."

Lời nói của Giang Tuyết, trong nháy mắt lại dấy lên cuộc thảo luận giữa các khách mời, vốn dĩ có không ít khách mời còn chưa biết đến nghề nghiệp của cô dâu, cho tới giờ khắc này bọn họ mới hiểu được, cô dâu thực sự đang điều hành một công ty mai mối.

Mà điều ngạc nhiên nhất nhưng là người Khúc gia.

Vốn dĩ bọn họ cho rằng, sau khi Khúc Văn Hoa với Giang Tuyết kết hôn, tám chín phần mười sẽ chuyển tới thành phố Quảng Tây bên kia sinh sống, dù sao công ty mai mối của Giang gia cũng là mở ở bên kia, căn nhà ở trong đồ cưới của Giang gia cũng ở bên kia, Khúc Văn Hoa đi theo qua bên kia sống cũng là chuyện rất bình thường.

Dù sao ở thời đại bây giờ giao thông thuận tiện, đừng nói đi máy bay, liền ngay cả đi đường sắt cao tốc cũng có thể đến trong ngày, mà công việc luật sư của Khúc Văn Hoa cũng không cần thiết phải cổ định ở thành phố Kim Quý, chuyển qua Quảng Tây bên kia cũng giống vậy.

Nói chung, cả nhà bọn họ đều đã chuẩn bị xong tư tưởng.

Nhưng ai có thể ngờ được rằng, Giang Tuyết vậy mà lại chủ động nhắc tới mở chi nhánh thứ hai cho công ty mai mối ở thành phố Kim Quý, ý tứ trong lời nói này đó là lại rõ ràng, về sau vợ chồng bọn họ sẽ ở thành phố Kim Quý định cư.

Ông bà nội Khúc gia, ông bà ngoại, cha mẹ Khúc, từng người một, đều lộ ra nụ cười cực kỳ mừng rỡ.

Ngay cả chú rể Khúc Văn Hoa, nghe vậy cũng là cảm động không thôi.

Mặc dù thời đại này chỉ cần có tiền, không cần để ý sống ở thành phố nào, nhưng mỗi người đều sẽ có vòng xã giao thuộc về mình, vòng xã giao của Khúc Văn Hoa đều tập trung ở thành phố Kim Quý, hắn cũng có bạn bè ở khắp nơi trong thành phố này.

Mà đúng lá sau khi tới Quảng Tây một người bạn cũng không có, tất cả đều phải bắt đầu lại từ đầu, cho nên sự khác biệt giữa hai nơi rất là rõ ràng.

Vợ hắn có thể nhân nhượng hắn, đem công ty mai mối đến thành phố Kim Qúy, Khúc Văn Hoa sao có thể không cảm động chứ.

Cô dâu chú rể phát biểu xong, tiệc rượu liền chính thức bắt đầu, mười mấy nhân viên phục vụ mặc đồng phục cùng bưng món ăn lên, rượu và thức ăn phong phú tất nhiên là không cần nhiều lời.

Đợi đến lúc phân đoạn bắt đầu chúc rượu, Giang Phong bưng chén rượu lên, vỗ vai Khúc Văn Hoa, nói: "Anh rể, anh phải chăm sóc tốt cho chị em, không được để chị em chịu ủy khuất gì hết."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận