Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1184: Hi Vọng Tổ Quốc Sẽ Càng Ngày Càng Lớn Mạnh, Cuộc Sống Của Nhân Dân Sẽ Càng Ngày Càng Hạnh Phúc (2)

Sau khi dàn xếp xong đồ đạc ở khách sạn, vừa vặn tới lúc ăn cơm tối, thế là cô Mikami liền dẫn ba người Giang Phong tới một nhà hàng tên là “Sushisumire”.

Bốn người vừa tiến vào nhà hàng, một mùi gỗ ấm áp dễ chịu đã xông vào mũi.

Không gian ăn uống của nhà hàng này rất đáng tán thưởng, ánh đèn trong nhà hàng nhu hoà ấm áp, chiếu rọi những vật trang trí cao quý trang nhã. Mỗi một chỗ ngồi đều được thiết kế thoải mái, dễ chịu mà riêng tư, cung cấp cho khách hàng một không gian ăn uống phù hợp.

Trên quầy sushi, các đầu bếp sushi bằng động tác điêu luyện xử lý nguyên liệu một cách thuần thục, cho người ta một loại cảm giác đặc biệt thân mật.

Sau khi mấy người Giang Phong ngồi xuống, cô Mikami liền dùng tiếng Nhật nói chuyện với nhân viên phục vụ.

Không bao lâu sau, cô Mikami đã quay lại bàn, ngồi xuống, khẽ cười với Giang Phong, nói: “Giang đại sư, thật sự cảm ơn ngài đã không ngại xa ngàn dặm chạy tới nơi này làm mai mối giúp tôi, hôm nay tôi có chuẩn bị một bữa thịnh yến Nhật Bản chính tông mời ngài, hi vọng sẽ không khiến ngài thất vọng!”

Giang Phong cười nói: “Cô Mikami khách khí rồi, ẩm thực đất nước Nhật Bản cũng nổi danh thế giới, tôi rất chờ mong được nếm thử mỹ thực ở đây.”

Hai người Quách Băng Băng và Bách Lý Ngô Đồng cực kì tận tâm với trách nhiệm, trong tình huống như này, cả hai đều cố gắng giảm cảm giác tồn tại của chính mình, cơ bản chỉ ngồi nghe Giang Phong và cô Mikami tán gẫu.

Rất nhanh sau đó, nhân viên phục vụ đã bắt đầu mang thức ăn lên, sau đó, cô Mikami liền tận tâm tận trách bắt đầu giới thiệu món ăn: “Giang đại sư, ngài trước tiên hãy nếm thử món sashimi này trước, đây chính là một trong những món ăn đặc trưa của quán Sushisumire này.

Giang đại sư, ngài nhìn xem, đây chính là bạch tuộc tươi, chất thịt non mịn nhiều nước, cho vào miệng là có thể cảm nhận được hương vị biển cả thanh mát. Món cá hồi thái lát này, phần mỡ phần bố rất đều, cảm giác trơn nhẵn. Cả món cá tráp đỏ này nữa, màu đỏ của thịt cá tươi ngon mà tinh tế.”

Giang Phong ăn vài miếng, lập tức tán dương: “Quả thật không tệ, nguyên liệu nấu ăn cảm giác đều tương đối tươi mới.”

Cô Mikami cười nói: “Những hải sản này đều được vận chuyển tới từ cảng cá gần vịnh Tokyo bằng máy bay trong ngày, đảm bảo độ tươi ngon, chất lượng tốt.”

Giang Phong nhẹ gật đầu, hắn thật ra không quá thích ăn sashimi, chỉ ăn vài miếng đã nhìn sang các món ăn khác.

Cô Mikami trong phương diện nhìn mặt nói chuyện này cũng không hề tầm thường, thấy vậy, cô lập tức giới thiệu một món ăn khác: “Giang đại sư, ngài nếm thử món lươn nướng này xem, món ăn này sử dụng lươn đã được chế biển tỉ mỉ rồi nhúng vào một loại nước tương đặc biệt, sau đó dùng lửa than nướng chậm mà thành. Thịt lươn rất mềm, cảm giác tươi non, rất nhiều nước, dư vị lâu. Ở Nhật Bản, lươn nướng là một món ăn kinh điển truyền thống, tôi tin ngài sẽ có ấn tượng khắc sâu với món ăn này.”

Giang Phong nhìn món lươn nướng kia, nói: “Cái này nghe xong quả thật rất muốn ăn.”

Cô Mikami cười nói: “Đây là một trong những món ăn đặc trưng của nhà hàng mà tôi nhất định phải gọi mỗi lần đến đây, con lươn này chất thịt cực kì non mềm, quá trình nướng chậm trên lửa than cũng cho nó một hương vị cực kỳ thơm ngon. Nước tương này được điều chế bằng công thức bí mật của nhà hàng, phối với lươn cực kì hoàn mỹ, để lại dư vị vô tận trong miệng người ăn.”

Giang Phong nếm thử một miếng xong cũng không nhịn được khen: “Đây là lần đầu tiên tôi ăn lươn nướng đấy, hương vị đúng là quá tuyệt, chất thịt non mềm nhiều nước, đặc biệt là sốt tương này, như dệt hoa trên gấm vậy, khó trách đây lại là một trong những món ăn truyền thống đặc trưng của Nhật Bản.”

Thấy Giang Phong có vẻ thích thú, cô Mikami thoả mãn cười cười, tiếp tục giới thiệu món ăn: “Cuối cùng là một phần sushi, các đầu bếp sushi sẽ dựa theo mùa vụ và loại hải sản tốt nhất trên thị trường để làm thủ công ra một đĩa sushi tổng hợp như này. Thưởng thức các loại cá tươi mới và hạt cơm mềm dẻo đậm vị kết hợp với nhau sẽ mang lại cho ngài cảm giác hưởng thụ không gì sánh được, tôi tin sẽ không khiến cho ngài thất vọng đâu.”

Những thứ khác không nói, nhưng sushi thì đúng là một món ăn cực kì kinh điển của Nhật Bản, lúc còn ở trong nước, Giang Phong cũng đã từng nếm qua mấy lần, cảm giác hương vị cũng không tệ.

Hiện tại tới lãnh địa Nhật bản, Giang Phong lại càng mong đợi hơn về món ăn này, hắn cầm đũa, cẩn thận gắp một miếng lên nếm thử, phát hiện hương vị hải sản tươi ngon kết hợp cùng hạt cơm mềm dẻo thật sự rất hoàn mỹ, so với sushi hắn ăn khi còn ở trong nước còn ngon hơn nhiều, hắn lại không nhịn được khen ngợi.

Mặc dù Giang Phong không có ấn tượng quá tốt về quốc gia này, nguyên nhân thì mọi người đều đã biết, không cần nói nhiều, nhưng nếu như bỏ qua mối quốc thù thì mỹ thực ở đây đích thực là có chỗ đáng ca ngợi.

Một bữa ăn Nhật này, Giang Phong ăn đến coi như là thoả mãn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận