Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1174: Cô Mikami, Lúc Tôi Còn Nhỏ, Màn Biểu Diễn Nghệ Thuật Của Cô Thật Sự Đã Giúp Tôi Mở Rộng Tầm Mắt

Khoảng 11 giờ sáng, cô Mikami ngồi trên máy bay cất cánh đến Trung Quốc, lúc đi tới tỉnh thành Quế tỉnh thì đã là gần mười giờ đêm.

Đây là lần thứ hai cô Mikami tới Trung Quốc trong năm nay.

Điểm khác biệt là lần trước có bạn trai người Trung Quốc Cát Kiếm Minh cùng đi, ở quốc gia lạ lẫm này cũng không cần phải nhọc lòng chuyện gì, cứ nghe theo sắp xếp của bạn trai là được.

Bây giờ chỉ có một mình cô Mikami bay đến Trung Quốc, tất cả đều phải tự cô lo liệu, nhất định sẽ có rất nhiều chỗ không tiện.

Ví dụ như rào cản ngôn ngữ chính là chuyện cực kì phiền toái, cô Mikami chỉ am hiểu hai loại ngôn ngữ, đó chính là tiếng Nhật và tiếng Anh, mà tài xế taxi Trung Quốc lại không có mấy người biết tiếng Nhật hay tiếng Anh.

Bởi vậy, lúc cô Mikami ở sân bay đón xe đi tới khách sạn thật sự là tốn không ít công sức.

Chờ tới lúc chạy được tới khách sạn dọn vào phòng thì đã là hơn mười một giờ khuya rồi.

Trước đó cô mới chỉ ăn có bữa ăn nhẹ ở trên máy bay cho nên bây giờ bụng có chút đói, muốn đi ra ngoài ăn chút gì đó, nhưng giày vò nửa ngày qua, giờ cũng đã mệt mỏi, cô cũng lười đi ra ngoài.

Dù sao ban đêm nhịn đói một chút cũng không có việc gì, coi như giảm cân vậy!

Một đêm trôi qua bình yên.

Hôm sau, trời vừa sáng, cô Mikami đã rời giường, gội đầu, tắm rửa, sấy khô tóc, lại làm tóc thật gọn gàng, trang điểm cẩn thận tinh tế, sau đó lấy quần áo trong vali ra cẩn thận lựa chọn, phối đồ…

Khoảng hai giờ sau, cô Mikami đã xuất hiện ở sảnh buffet của khách sạn, mặc một chiếc áo sơ mi cắt kiểu màu xám nhạt hài hoà, thể hiện vẻ ôn nhu và ưu nhã đặc trưng của phụ nữ Nhật. Kiểu dáng cổ áo hình chữ V hơi để lộ xương quai xanh của cô, tạo nên cảm giác hơi gợi cảm.

Để tăng thêm khí chất tổng thể, cô còn phối với một chiếc áo vest mỏng dáng dài vừa phải.

Áo khoác có màu đen kinh điển, thể hiện ra vẻ tự tin của cô, đồng thời toát lên cảm giác sang trọng.

Độ bó nhẹ của quần áo để lộ rõ dáng người của cô, tua rua trang trí trên áo thì lại tăng thêm một tia độc đáo và cảm giác thời thường cho bộ trang phục.

Về trang sức, cô đeo một chiếc dây chuyền bạc mỏng, tinh xảo, vừa đơn giản lại vừa không mất đi sự tinh tế.

Trên cổ tay cô đeo một chiếc đồng hồ nhỏ tinh tế, thể hiện rõ ràng tính cách tỉ mỉ và coi trọng thời gian của cô.

Cô còn thắt một chiếc khăn lụa ở tay cầm túi xách, màu sắc nhu hoà của khăn lụa lại càng tăng thêm độ hài hoà cho bộ trang phục.

Phối cùng với quần áo, cô lựa chọn một đôi giày cao gót nhỏ màu đen, thể hiện sự nữ tính và quyến rũ của mình, lại không mất đi sự ưu nhã và hài hoà cho bộ quần áo.

Kiểu tóc của cô chỉnh tề, thanh lịch mà dịu dàng, mái tóc dài hơi xoăn lại, lộ ra chiếc cổ thon dài, khiến ngũ quan cô nhìn càng thêm xuất chúng.

Cách trang điểm của cô tinh tế mà tự nhiên, kiểu trang điểm thanh nhã thể hiện ra khí chất tinh xảo của cô.

Nhìn tổng thể, đây chính là một mỹ nữ trưởng thành mà ưu nhã, có thể nói là cô đã cực kì chu đáo trong việc ăn mặc.

Cân nhắc tới độ nổi tiếng tại Trung Quốc của mình, cô Mikami không muốn ngay cả bữa sáng cũng không được ăn cho an ổn, cho nên cô còn đặc biệt đeo thêm một chiếc khẩu trang màu đen.

Bữa sáng buffet của khách sạn này cung cấp rất nhiều loại món ăn khác nhau, còn có đủ loại ghế dài, cô Mikami chọn vài món mình thích ăn, ngồi xuống một hàng ghế ít người chú ý, khiêm tốn ăn xong bữa sáng của mình.

Sau đó, cô Mikami lại trở lại phòng khách, mang theo tâm trạng có chút kích động và mong đợi gọi điện thoại cho Giang đại sư.

Điện thoại kết nối, một giọng nam dễ nghe vang lên: “Alo, xin chào, tôi là Giang Phong.”

Đáng tiếc, cô Mikami nghe không hiểu tiếng Trung, chỉ ẩn ẩn cảm thấy đối phương là đang chào hỏi với mình, cô vội vàng dùng tiếng anh nói: “Xin chào, cho ngài có phải là Giang đại sư?”

Sau đó, đối phương vậy mà cũng dùng tiếng Anh đáp lại cô: “Tôi là Giang Phong, xin hỏi cô là ai vậy?”

Cô Mikami liền nói: “Giang đại sư, tôi là Tam Thượng Du, tới từ Nhật Bản, là bạn gái cũ của vị khách trước đó của ngài, Cát Kiếm Minh, là anh ấy giới thiệu tôi đến mời ngài làm mai mối, tôi đã tới thành phố của ngài rồi, xin hỏi ngài bây giờ có đang ở công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc không?”

Giang Phong bừng tỉnh đại ngộ, đáp: “Hoá ra là cô Mikami sao, bây giờ tôi đang ở công ty, cô cứ đưa tôi vị trí của mình, tôi sẽ cho xe đến đón cô.”

Đối với cô Mikami này, mặc dù Giang Phong và cô chưa từng gặp mặt, nhưng lúc nhìn tài liệu xứng đôi của Cát Kiếm Minh, hắn cũng đã tiện thể nhìn luôn của cô.

Hơn nữa, kể cả lúc đó hắn Giang Phong không nhìn thông tin của cô, thì hắn cũng không hề lạ lẫm gì với người này, dù sao cô Mikami cũng có thể coi như một trong những “cô giáo vỡ lòng” của hắn.

Cô Mikami có chút ngượng ngùng: “Giang đại sư, vậy tôi cũng khách khí đâu, tôi chưa quen cuộc sống ở nơi đây, ngôn ngữ cũng không biết, muốn tìm tới công ty của ngài thật sự là có chút khó khăn.”

Giang Phong cười nói: “Cô Mikami không cần phải khách khí, cô cứ nói tên khách sạn mình đang ở, tôi sẽ cho xe tới đón cô, chờ cô đến rồi chúng ta lại nói chuyện kỹ càng sau.”

“Ừm, được, hiện tại tôi đang ở khách sạn xx.”

“OK, tôi sẽ cho xe tới ngay đây, đại khái khoảng mười phút nữa sẽ tới nơi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận