Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 717: Của Hồi Môn Của Giang Tuyết (3)

Nhắc đến vấn đề này, Cố Giai Kỳ bắt đầu xúc động, chất vấn: "Tại sao lại không có khả năng quay lại? Sau khi ba ly hôn cũng không cưới ai, mẹ cũng không tái giá, tại sao lại không thể tái hôn? Giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì?"

Đối mặt với chất vấn của con gái, Cố Thanh Bình thở dài, bình tĩnh nói: "Kỳ Kỳ, con bây giờ còn nhỏ, nói ra con cũng không hiểu. Cuộc hôn nhân này cũng không đơn giản như con tưởng tượng. Tính cách của ba với mẹ con không hợp nhau, miễn cưỡng ở cùng một chỗ sẽ rất mệt mỏi, còn không bằng tách ra, đối với cô ấy, đối với ba, đều tốt."

Giọng điệu của Cố Giai Kỳ có chút kích động, nói: "Đúng, con không hiểu, hai người hiểu được rồi, nhưng mà hai người có nghĩ tới con hay không? Con cũng là một thành viên trong gia đình, hai người ly hôn cũng không thèm trưng cầu ý kiến của con một chút sao? Hai người lúc trước đã lựa chọn sinh con ra, tại sao lại không thể cho con một gia đình hoàn chỉnh?"

Cố Thanh Bình im lặng lần nữa.

Cố Giai Kỳ thấy cha mình không lên tiếng thì trong lòng cảm thấy thất vọng, sau đó lạnh mặt nói: "Tóm lại, con cũng nói thẳng ra đây luôn, nếu ba và mẹ không tái hôn thì cũng đừng nhắc tới chuyện đi học với con nữa, con sau này biến thành cái dạng gì, đều không cần hai người quản."

Nói xong, Cố Giai Kỳ liền cầm lấy điện thoại di động trên bàn, trực tiếp đi về phòng của nàng.

Cố Thanh Bình thấy thế thì thầm thở dài, con gái đang trong thời kỳ phản nghịch, cộng với trong lòng của hắn luôn tồn tại một chút áy náy đối với con gái của mình, khiến cho hắn không thể nào đối xử nghiêm khắc với nàng.

Nhưng mà, Cố Thanh Bình cũng không biết rốt cuộc nên giải quyết việc này như thế nào, chỉ có thể yên lặng than thở.



Sáng ngày hôm sau.

Trong văn phòng, một nữ giáo sư làm việc chung với hắn hơn mười năm quan tâm hỏi thăm: "Giáo sư Cố, tôi thấy anh có vẻ như có tâm sự nặng nề, là đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Giáo sư Cố, chúng ta đã làm việc chung nhiều năm, nếu gặp phải vấn đề nan giải gì thì anh cũng đừng giấu ở trong lòng, nói ra xem chúng tôi có thể giúp được một tay hay không." Người nói chuyện là Lưu Ức Tài, hắn cũng là một giáo sư trong văn phòng này.

Cố Thanh Bình đầu tiên là nói tiếng cám ơn, sau đó mới thở dài nói: "Mỗi gia đình đều có chuyện khó xử riêng, Cố Thanh Bình tôi dạy học trồng người hơn hai mươi năm, dạng học sinh gì cũng từng dạy, lại dạy không tốt đứa con gái duy nhất của mình, thật sự là quá thất bại."

Nữ giáo sư hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Thành tích của đứa nhỏ không tốt?"

Cố Thanh Bình cười khổ nói: "Thành tích không tốt thì cũng thôi đi, mấu chốt là mới tốt nghiệp trung học, nó đã quyết định muốn thôi học, hơn nữa còn đang ở trong thời kỳ phản nghịch, đánh không được chửi không được, khiến cho tôi đau đầu chết rồi."

Lưu Ức Tài nói: "Giáo sư Cố, trong thời đại bây giờ, cũng chỉ có nông thôn mới có không ít học sinh học xong cấp hai liền bỏ học, tại thành thị là vô cùng hiếm thấy, đừng nói đến là bên phía Đế Đô, cháu gái vì sao lại có ý định thôi học?"

Cố Thanh Bình thở dài, nói: "Nguyên vẫn là nằm trên người tôi, từ sau khi tôi và mẹ nó ly hôn, nó liền buông thả trong chuyện học tập. Hôm qua nó còn nói với tôi rằng, nếu như tôi và mẹ nó không tái hôn thì không cần nhắc đến chuyện đi học với nó nữa. Thật ra, mẹ của nó đã tái hôn từ sớm, chỉ là chúng tôi vẫn luôn giấu diếm nó, không nói cho nó. Không nghĩ tới bây giờ lại mua dây buộc mình, tôi muốn nói cho nó lại sợ nó không tiếp thu nổi, thật sự là không biết nên làm thế nào mới tốt."

Cùng nhau làm việc hơn qua mười năm, nữ giáo sư và Lưu Ức Tài đương nhiên biết chuyện Cố Thanh Bình ly hôn.

Nữ giáo sư nói: "Xem ra đứa nhỏ đang muốn dùng việc học để ép hai người tái hôn. Đây có lẽ là một chiêu có lực sát thương lớn nhất mà nàng có thể nghĩ ra, đáng tiếc nàng không tìm hiểu tình huống, chắc chắn là sẽ thất bại."

Cố Thanh Bình nói: "Giáo sư Mai, cô cảm thấy tôi có nên nói rõ chân tướng cho nó hay không?"

Giáo sư Mai (nữ) lắc đầu, nói: "Tôi không dám đưa ra ý kiến lung tung trong chuyện này. Hay là anh tìm giáo sư Chu bên ngành tâm lý học hỏi một chút xem thế nào. Hắn vô cùng có tiếng nó trong ngành tâm lý học, có lẽ có thể cho một chút ý kiến chính xác."

Lưu Ức Tài nhịn không được mà nói xen vào: "Nói đến đây, tôi thật ra có biết một đại sư tính toán nhân duyên vô cùng lợi hại, cũng là người lợi hại trong chuyện hòa giải hôn nhân. Người này không chỉ có thể thấy rõ nhân tính mà còn có thể nhìn thấu lòng người. Nếu như giáo sư Cố tin tưởng, tôi có thể giới thiệu vị Giang đại sư này cho anh, một mặt có thể giải quyết vấn đề hiện tại của anh, mặt khác giáo sư Cố vẫn chưa tới 50 tuổi, đời người còn phải sống mấy chục năm rất dài nữa, có thể nhờ Giang đại sư tìm kiếm cho anh một đối tượng, đảm bảo sẽ khiến anh hài lòng."

Cố Thanh Bình kinh ngạc nói: "Giáo sư Lưu, anh nói thật?"

Giáo sư Mai nói với vẻ mặt quái dị: "Đều nói điểm cuối của toán học là thần học, giáo sư Lưu đang bắt đầu nghiên cứu thần học sao?"

Lưu Ức Tài cười nói: "Đương nhiên là thật rồi, hôn nhân của tôi chính là được Giang đại sư này tác hợp, sau đó tôi có tìm hiểu kỹ càng một phen mới biết được Giang đại sư này rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại. Giáo sư Cố, giáo sư Mai, chúng ta đã là đồng nghiệp tầm mười năm, các người cũng hiểu rõ tính tình của tôi, xưa nay đều không nói lời mà mình không nắm chắc. Hai người các người chỉ cần hơi chú ý hotsearch trên mạng một chút thì sẽ không thể không biết vị Giang đại sư này."

Cố Thanh Bình và giáo sư Mai không khỏi liếc nhau một cái, đều nhìn thấy sự kinh ngạc ở trong mắt đối phương.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận