Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1077: Không Chỉ Hại Thận, Còn Muốn Trao Tâm (2)

Nhất là những “nhân viên phục vụ” nam này không chỉ có dáng dấp đẹp trai, mà giọng nói còn cực kì êm tai, quan trọng là năng lực nghiệp vụ của bọn họ cũng cực kì mạnh, khiến tất cả những phú bà từng trải nghiệm qua đều phải khen không thôi.

Thế là, Từ Tuyết Linh, không hề ngạc nhiên, trầm luân trong này!

Đoạn thời gian đó, Từ Tuyết Linh cũng giống như ma vậy, thường thường muốn vào hội sở Bạch Mã chơi, ở đây, cô cảm nhận được niềm vui thú khi là một người phụ nữ.

Có điều, Từ Tuyết Linh cũng biết, loại cuộc sống này tuy vậy nhưng không hề lành mạnh chút nào, cô cũng nghĩ tới việc quay trở lại cuộc sống bình thường, không muốn tiếp tục sa đọa ở nơi như thế này nữa.

Đáng tiếc, thử mấy lần, cô cuối cùng cũng vẫn không thể khống chế được dục vọng trong lòng.

Tận cho tới một ngày nào đó vào năm năm trước, một chị em phú bà vì muốn chúc mừng sinh nhật cho một Vịt vương 28 tuổi nào đó ở hội sở nên đã phách lối đưa tận 28 món quà sinh nhật cho vị Vịt vương kia.

Kết quả, không cẩn thận bị nhân viên công tác ở hội sở vạch trần, chuyện này có thể nói là đã oanh động toàn bộ vịt giới, đẩy hội sở vẫn luôn khiêm tốn kinh doanh ra đầu ngọn gió.

Một khi nơi này thu hút sự chú ý của toàn bộ mạng xã hội như vậy thì kết quả cũng đã định sẵn, không lâu sau, dưới danh tiếng to lớn của phú bà này, hội sở liền bị niêm phong.

Đoạn thời gian hội sở bị niêm phong đó, Từ Tuyết Linh cảm thấy trong lòng cực kì vắng vẻ.

Đương nhiên, hội sở bị niêm phong cũng cho cô một cơ hội “cải tà quy chính”, Từ Tuyết Linh bắt được cơ hội này, thành công thoát khỏi cuộc sống sa đọa kia.

Đảo mắt đã năm năm trôi qua, bây giờ Từ Tuyết Linh đã 31 tuổi, năm năm qua cô không còn quay lại hội sở kia nữa, mà là đường đường chính chính nuôi tiểu bạch kiểm, đáng tiếc, không có một tiểu bạch kiểm nào có thể chạm tới tâm cô.

Nửa năm trước, cô đã đuổi tên tiểu bạch kiểm cuối cùng kia, cô đã có chút chán ghét loại sinh hoạt hại thận này, hoặc là nói cô đã trở nên tham lam hơn nhiều so với trước kia, không chỉ muốn hại thận, mà còn muốn trao tâm.

Nhưng mà, thời đại này, muốn tìm được một đối tượng thật lòng cũng không phải chuyện dễ dàng, cô tìm nửa năm cũng không tìm được ai thích hợp.

Thế là, Từ Tuyết Linh liền chú ý tới đại sư mai mối thanh danh hiển hách, Giang đại sư, muốn mời người ta giúp mình giới thiệu đối tượng.

Có điều, Từ Tuyết Linh nghe nói Giang đại sư làm mai mối có nguyên tắc riêng, cô biết hắn sẽ không giúp một người đã kết hôn đi tìm đối tượng, loại chuyện phá hoại gia đình người khác này có cho nhiều tiền hơn nữa hắn cũng không làm.

Cho nên, muốn mời Giang đại sư ra tay, Từ Tuyết Linh trước tiên phải trở về làm người độc thân đã.

Nếu như cuộc hôn nhân giữa cô và chồng là cuộc hôn nhân bình thường thì Từ Tuyết Linh căn bản sẽ không cân nhắc gì, đã ly hôn từ sớm rồi.

Nhưng hai người họ là thông gia thương nghiệp, việc này liên quan tới rất nhiều lợi ích làm ăn, không nói nghĩ cách là có thể nghĩ cách được.

Đương nhiên, nếu như cô và chồng có thể đạt được nhận thức chung, hai người lại đi thuyết phục cha mẹ của mình, như vậy việc giải trừ mối quan hệ hôn nhân cũng không phải là không được.

Dù sao thì hai người kết hôn cũng đã nhiều năm rồi, mục đích của hai nhà thông gia cũng đã sớm đạt được, cho dù bây giờ bọn họ có ly hôn thì thật ra cũng không có ảnh hưởng quá lớn.

Nghĩ tới đây, Từ Tuyết Linh lại uống một ngụm rượu đỏ, quyết định tìm thời gian tìm tên chồng ăn tiện nghi kia của mình cố gắng nói chuyện, cô tin tưởng hắn cũng đã sớm nghĩ đến việc kết thúc cuộc hôn nhân này rồi.

Hạ quyết tâm xong, Từ Tuyết Linh lại nhìn ra cảnh đêm xinh đẹp ngoài cửa sổ, từ từ uống rượu đỏ trong ly, đợi cô uống đến gần hết chai rượu thì người chồng “thần long thấy đầu mà không thấy đuôi” kia lại bất ngờ trở về nhà.

“Về rồi à!”

“Ừ, một mình cô uống rượu à?”

“Nhàn rỗi nhàm chán, một mình uống một chút, tôi có việc muốn tâm sự với anh, tới cùng uống hai chén không?”

“Được, cô chờ một chút, tôi tắm rửa xong sẽ ra.”

“Ừm!”

Mười lăm phút sau, Tần Tư Vũ tóc ướt sũng mặc đồ ngủ đã ngồi trước mặt Từ Tuyết Linh.

Rượu, Từ Tuyết Linh đã chuẩn bị đầy đủ cho Tần Tư Vũ, hắn cầm ly rượu lên uống một ngụm, sau đó mới nhìn cô, hỏi: “Vừa rồi cô nói có việc muốn tâm sự với tôi?”

Từ Tuyết Linh nhẹ gật đầu, nói: “Tôi muốn tâm sự với anh chuyện hôn nhân của chúng ta.”

Tần Tư Vũ vẻ mặt khó hiểu nhìn cô một cái, hỏi: “Có phải cô uống hơi nhiều rồi không?”

Từ khi kết hôn tới giờ đã được năm, sáu năm rồi, hai người vẫn luôn không can thiệp vào chuyện của nhau, đều ra ngoài chơi bời đủ kiểu, loại thông gia thương nghiệp như này thì có cái gì hay ho mà nói chuyện?

Từ Tuyết Linh lắc đầu, nói: “Tôi không uống nhiều, là tôi thật sự muốn cẩn thận trò chuyện với anh về hôn nhân của chúng ta.”

Tần Tư Vũ không để ý nói: “Được, nếu cô đã muốn trò chuyện thì trò chuyện đi!”

Từ Tuyết Linh nói: “Hôn nhân của tôi và anh đã sớm chỉ còn trên danh nghĩa, những năm gần đây chúng ta đều ra ngoài chơi bời lung tung, nhưng kiểu sinh hoạt như này, tôi đã thật sự cảm thấy chán ghét rồi!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận