Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1126: Trưởng Trấn Rung Động. (3)

Mặc dù Quan Ngọc Mai ở trong mắt người bình thường đã rất trâu bò hổ báo rồi, dù sao cũng là quan chức quản lý gần 100.000 người, nhưng cô cũng tự mình biết mình, gia thế bối cảnh như cô, muốn gả cho tỷ phú chục tỷ, cũng đúng là muôn vàn khó khăn, thậm chí xác suất cũng cực kỳ thấp.

Nhưng Giang đại sư là ai chứ?

Đó là bậc thầy mai mối nổi tiếng toàn quốc, nếu như hắn đã mở miệng muốn giới thiệu đối tượng, vậy chứng minh cô với hắn nhất định là có duyên phận.

Sau khi cô hiểu ra điều này, Quan Ngọc Mai mới lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Quan Ngọc Mai không nhịn được hỏi: "Giang đại sư, đây là tình huống như thế nào? Với gia cảnh và điều kiện cá của đối phương, làm sao có khả năng để ý đến người có xuất thân như tôi chứ?"

Giang Phong giải thích: "Cái này đương nhiên là có nguyên nhân, đầu tiên tôi phải nói cho cô biết chính là hắn đã từng có một đoạn hôn nhân. Cuộc hôn nhân đầu tiên của hắn chính là hôn nhân thương mại, hắn với vợ cũ không có cơ sở tình cảm với nhau, nhưng cuộc hôn nhân là cha mẹ hai bên sắp xếp, cũng đã mất mấy năm."

Hóa ra là một người đàn ông đã từng kết hôn, Quan Ngọc Mai khẽ nhíu mày, đối với những người chưa từng kết hôn, nghe thấy đối phương đã từng kết hôn, đều sẽ theo bản năng có phần bài xích, đây là phản ứng bản năng của con người.

Cha mẹ Quan liếc mắt nhìn nhau, sau đó sắc bén hỏi: "Giang đại sư, không biết đối phương có con không? Đứa nhỏ là ai nuôi?"

Giang Phong nói: "Yên tâm, đối phương mặc dù đã từng kết hôn, nhưng bởi vì hai vợ chồng quả thực không có tình cảm, hai người cơ bản cũng chỉ là duy trì danh phận vợ chồng mà thôi, căn bản không có dự định sinh con."

Lời này vừa nói ra, ba người nhà họ Quan âm thầm thờ phào nhẹ nhõm, chỉ cần đối phương không có con, vậy thì đã từng kết hôn cũng không có gì lớn, có thể tiếp nhận được.

Quan Ngọc Mai trầm ngâm nói: "Giang đại sư, đối phương đã từng kết hôn một lần nhưng không có con, nhưng với điều kiện của hắn muốn dạng phụ nữ gì mà không có? Người như tôi, người ta để ý sao?"

Giang Phong cười cho nói: "Quan trưởng trấn cô cũng không cần tự ti, vóc người với tướng mạo của cô đều là trên tiêu chuẩn, dựa vào nổ lực của bạn thân, mới 28 tuổi liền trở thành cấp lãnh đạo, có thể nói là tiền đồ vô lượng, cho dù là xuất thân từ nông thôn, cũng xứng với đối phương.

Huống chi, hắn cũng từng trải qua một cuộc hôn nhân thương mại hỏng bét, hắn đối với hôn nhân môn đăng hộ đối đã là kính sợ tránh xa rồi, chỉ cần là người hắn thích, bất kể là xuất thân từ gia đình gì, hắn cũng sẽ không để ý."

Quan Ngọc Mai lại hỏi: "Hắn không ngại, vậy cha mẹ hắn thì sao?"

Giang Phong nói: "Cha mẹ hắn cũng không cần lo lắng, năm đó cha mẹ hắn sở dĩ không quan tâm sự phản đối của hắn mà sắp xếp hôn nhân thương mại cho hắn, một mặt là xuất phát từ phương diện buôn bán cân nhắc, ngay lúc đó hai bên thông gia cũng mang lại lợi ích cho nhau cực lớn.

Mặt khác, trong quan niệm hôn nhân của cha mẹ hắn, môn đăng hộ đối chính là nhân duyên tốt nhất, hơn nữa tình cảm có thể chậm rãi bồi dưỡng, cha mẹ hắn tin rằng sau khi hắn kết hôn mấy năm, là hắn có thể chậm rãi cảm nhận được sự khổ tâm của cha mẹ.

Kết quả, khiến cha mẹ hắn không có nghĩ tới là, thời gian mấy năm đi qua, hắn với vợ cũ vẫn là giống như người xa lạ vậy ...

Bây giờ, cha mẹ hắn đồng ý cho hắn ly hôn và tìm một người khác, lại có tôi bảo đảm, cha mẹ hắn tuyệt đối sẽ không để ý đến xuất thân của cô, điểm ấy cô hoàn toàn có thể yên tâm."

Những lời Giang Phong đã nói đã đánh động được Quan Ngọc Mai.

Cô sinh ra trong một gia đình nông thôn, nhưng dựa vào sự cố gắng của mình cô mới có được địa vị như ngày hôm nay, sự tự tin này không phải người bình thường nào cũng có thể có được. Chỉ là điều kiện nhà trai tốt như vậy khiến cô không ngờ tới, cho nên cô mới nhiều lần xác nhận thái độ của đối phương với cha mẹ hắn.

Nếu Giang đại sư cảm thấy cô với hắn có duyên phận, vậy cô cũng không cần lo lắng gì nữa.

Thế là, Quan Ngọc Mai liền tỏ rõ thái độ nói: "Giang đại sư, năng lực thôi toán nhân duyên của ngài có bao nhiêu thần kỳ có thể nói là toàn quốc đều biết, nếu ngài cảm thấy tôi với hắn có duyên phận, vậy tôi tin tưởng vào phán đoán của ngài."

Giang Phong cười nói: "Cảm ơn Quan trưởng trấn đã tín nhiệm, không biết cô chừng nào thì rảnh rỗi để tôi sắp xếp cho hai người các cô gặp mặt nói chuyện!"

Quan Ngọc Mai suy nghĩ sắp xếp công việc, nói: "Buổi tối ngày mai tôi rảnh."

Giang Phong nói: "Được, vậy thì sắp xếp cho hai người buổi tối ngày mai gặp, địa điểm gặp mặt Quan trưởng trấn có yêu cầu gì không?"

Quan Ngọc Mai suy nghĩ một chút, nói: "Giang đại sư, nếu như thuận tiện, vậy thì sắp xếp gặp mặt ở thị trấn chúng tôi đi."

Giang Phong gật đầu nói: "Không thành vấn đề, thời gian cụ thể cũng có thể cho cô quyết định."

Quan Ngọc Mai nói: "Vậy thì tám giờ tối!"

Giang Phong ân một tiếng, nói: "OK, vậy thì tám giờ tối mai tôi sẽ sắp xếp cho các cô gặp mặt nói chuyện, địa điểm cụ thể quay về tôi sẽ thông báo với Quan trưởng trấn sau."

"Được, vậy thì làm phiền Giang đại sư rồi!"

"Không cần khách khí, đây là việc tôi nên làm."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận