Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1066: Lừa Được Nhất Thời Không Lừa Được Một Đời (3)

Trong một căn phòng khách ấm áp, Lệ Tiểu Vũ ngồi ở trên ghế sô pha, ôm một bản vẽ, con gái bốn tuổi Tiểu Lâm ngồi ở bên cạnh nàng.

Tiểu Lâm tò mò chỉ vào hình ảnh trên sách, hỏi: "Mẹ, đây là cái gì?"

Lệ Tiểu Vũ vừa cười vừa nói: "Đây là một bản vẽ liên quan tới động vật, con yêu à, con muốn nghe mẹ kể về một câu chuyện xưa không?"

Tiểu Lâm gật đầu, nói: "Mẹ, con thích nghe kể chuyện về động vật nhỏ, mẹ kể cho con một câu chuyện liên quan tới động vật nhỏ đi!"

Lệ Tiểu Vũ mỉm cười lật sách ra, bắt đầu kể chuyện xưa cho con gái: "Lúc trước, có một bé thỏ con tên là Tiểu Bạch. Một ngày, Tiểu Bạch quyết định ra ngoài thám hiểm, thế là nó đeo khăn quàng cổ màu đỏ mà nó thích nhất, đội cái mũ bằng cỏ, sau đói bắt đầu hành trình thám hiểm của mình."

Tiểu Lâm nghe vô cùng chuyên chú, hỏi: "Sau đó thì sao?"

Lệ Tiểu Vũ tiếp tục giảng: "Tiểu Bạch gặp được rất nhiều bạn bè ở bên trong rừng rậm, có sóc con, nai con, chim nhỏ… Bọn chúng cùng nhau chơi đùa ở bên trong rừng rậm, đuổi theo những con bươm bướm, tiếng cười không ngừng vang lên."

Vẻ mặt Tiểu Lâm chứa đầy sự khát vọng, nói: "Mẹ, con cũng muốn đến rừng rậm chơi đùa!"

Lệ Tiểu Vũ cười xoa đầu của Tiểu Lâm, nói: "Chờ thời tiết tốt lên, mẹ sẽ dẫn con đi công viên rừng rậm chơi, có được không?"

Tiểu Lâm liền vội vàng gật đầu nói: "Được nha, con muốn xem sóc con và nai con."

Lệ Tiểu Vũ nói: "Ừm, vậy có muốn tiếp tục nghe kể chuyện nữa không?"

Tiểu Lâm nói: "Con còn muốn nghe, mẹ tiếp tục kể đi."

Lệ Tiểu Vũ cười nói: "Sau này, Tiểu Bạch và các người bạn cùng nhau xây một căn nhà nhỏ bằng gỗ ở bên trong rừng rậm. Bọn chúng cùng nhau sinh sống vô cùng vui vẻ. Mỗi sáng sớm, Tiểu Bạch sẽ đi thu thập trái cây cùng với sóc con, sau đó mọi người cùng nhau chuẩn bị bữa sáng mỹ vị."

Tiểu Lâm đáng yêu nói: "Con cũng làm bạn bè với đám thú nhỏ ở trong rừng rậm bên trong."

Lệ Tiểu Vũ ôn nhu cười nói: "Có lẽ có một ngày, chúng ta có thể cùng đi cắm trại, cùng trở thành bạn bè với đám thú nhỏ trong thiên nhiên rộng lớn nha."

Tiểu Lâm nhảy cẫng lên, nói: "Vâng, con sẽ chờ ngày đó."

Lệ Tiểu Vũ nhẹ nhàng ôm lấy nàng, ôn nhu nói: "Mẹ cũng mong chờ ngày đó, bây giờ có phải là nên đi ngủ rồi hay không?"

Tiểu Lâm gật gật đầu: "Vâng, con mệt rồi, chúc mẹ ngủ ngon!"

"Ngủ ngon, con yêu."

Lệ Tiểu Vũ chỉnh lại chăn giúp con mình, sau đó nhẹ nhàng hát khúc hát ru, dỗ nàng chìm vào giấc ngủ.

Con mắt Tiểu Lâm dần dần nhắm lại, tiến vào mộng đẹp.

Lệ Tiểu Vũ lẳng lặng mà nhìn Tiểu Lâm chìm vào giấc ngủ, sau đó nhẹ nhàng ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Trong lòng nàng tràn đầy sự thương yêu và quan tâm đối với con gái, cũng tràn đầy chờ mong và hi vọng đối với tương lai.

Lệ Tiểu Vũ là một bà mẹ đơn thân, nàng và chồng trước trong mắt mọi người là một cặp vợ chồng vô cùng xứng đôi. Lúc mới kết hôn, nàng và chồng trước có rất nhiều điểm giống nhau. Bọn họ đều thích vận động ngoài trời, du lịch và hoạt động xã giao, cũng rất kỳ vọng đối với cuộc sống gia đình.

Bọn họ từng trải qua cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, cũng đạt được thành tựu trong sự nghiệp, cùng theo đuổi giấc mộng của bọn họ.

Nhưng mà, theo thời gian dần trôi, hai người dần dần phát hiện sự yêu thích của bọn họ trong cuộc sống và giá trị quan tồn tại sự khác biệt.

Lệ Tiểu Vũ càng ngày càng coi trọng cuộc sống gia đình, hi vọng có thể bầu bạn con gái trưởng thành nhiều hơn, mà chồng trước lại càng chú trọng sự nghiệp và hoạt động xã giao, thường xuyên ra ngoài xã giao.

Tiết tấu cuộc sống của hai người và cách sống bắt đầu trở nên không hài hòa, dẫn đến sự xa cách về mặt tình cảm.

Cho dù hai người đã từng thử ngồi lại nói chuyện và thỏa hiệp, nhưng từ những sự khác sâu sắc, bọn họ càng ngày càng khó tìm được điểm giống nhau và phương thức giải quyết vấn đề cũng dần khác nhau.

Cuối cùng, sau khi suy tính kỹ, dưới tình huống không có cãi lộn hay mâu thuẫn gì, bọn họ chọn yên tình kết thúc cuộc hôn nhân này, theo đuổi cuộc sống và giá trị quan phù hợp với mình.

Bây giờ, nàng và chồng trước đã ly hôn hơn một năm, Lệ Tiểu Vũ trừ công việc ra thì thời gian còn lại đều ở cùng con gái của mình, nhìn xem con gái trưởng thành từng ngày, trong lòng nàng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.

Đương nhiên, lúc trời tối người yên, Lệ Tiểu Vũ khó tránh khỏi có chút tịch mịch. Nàng từng nghĩ tới chuyện tái hôn, nhưng vẫn luôn không gặp được người khiến nàng rung động và yên tâm.

Nàng cũng không gấp chuyện này, chờ duyên phận đến rồi lại nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận