Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 159: Đây Là Cái Thao Tác Tao Gì Vậy?

Giang Phong trả lời: “Nói đến mới thấy thật trùng hợp, cô ấy cũng là người huyện Bách Lương chúng ta, là con gái đầu của một quan lớn trong huyện, năm nay 26 tuổi, giá trị nhan sắc đảm bảo rất tốt, cô ấy ở huyện thành có mở một phòng thiết kế, là một mỹ nữ rất có khí chất nghệ thuật.”

Sử Anh Hào nói: “Nghe khá ổn, Giang đại sư, cậu đã tính qua xem cô ấy có thật sự thích hợp với tôi hay không chưa?”

Giang Phong ừ một tiếng: “Tôi đã giúp hai người tính qua rồi, phát hiện hai người thật sự là một đôi trời sinh, không chỉ có tình cảm vợ chồng cực sâu, mà quan hệ hai bên gia đình còn vô cùng tốt, chắc chắn là một nàng dâu vượng phu điển hình.”

Sử Anh Hào nghe vậy thì mừng rỡ, cười ha ha nói: “Có lời nói này của Giang đại sư, sự mong chờ của tôi đối với hôn sự này đã phá trần rồi, cậu xem lúc nào thì sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt? Tôi đã có chút không đợi nổi nữa rồi!”

Giang Phong cười nói: “Sắp xếp cho hai người gặp mặt là chuyện rất đơn giản, có điều tôi cảm thấy trước tiên anh nên gọi điện cho cha mẹ mình đã, đợi sau khi anh xác nhận phía gia đình không có vấn đề gì rồi, tôi đi sắp xếp thời gian gặp mặt cho hai người cũng không muộn.”

Sử Anh Hào gật đầu nói: “Có lý, vậy bây giờ tôi sẽ lập tức đi thương lượng với cha mẹ chuyện này, xong việc sẽ gọi điện thoại lại cho cậu.”

Giang Phong nói: “Được, tôi chờ điện thoại của anh!”

“Ừm, vậy trước tiên cứ như vậy, hẹn gặp lại Giang đại sư!”

“Hẹn gặp lại!”

Cúp điện thoại xong, Giang Phong lại ngựa không ngừng vó lái xe tới chỗ Hầu Lan Hinh đang ở, khoảng thời gian này chạy ngược chạy xuôi đã đủ mệt người, hắn dự định giải quyết cuộc hôn nhân này xong sẽ tạm nghỉ tám đến mười ngày, dưỡng tốt sức khỏe tinh thần xong lại tiếp tục bôn tẩu giật dây giúp khách sau.

...

Huyện Châu Quan.

Trấn Xương Bình.

Hầu phụ nhìn con gái đang yên lặng ăn cơm, giọng nói nghiêm túc lạ thường, nói: “Lan Hinh, từ sau khi con chia tay với Vương Giai kia, cha vẫn không hề thúc giục con chuyện kết hôn. Nhưng bây giờ đã qua ba năm rồi, con cũng đã 30 tuổi, vấn đề này con phải suy nghĩ thật kĩ, nếu không, tiếp tục như này nữa, con sẽ thật sự trở thành một bà cô già đấy!”

Hầu Lan Hinh đặt đũa xuống, nhìn cha mình, nói: “Cha, hiện tại con không muốn cân nhắc tới vấn đề này!”

Hầu phụ lại hỏi: “Con vẫn chưa quên được Vương Giai kia sao?”

Hầu Lan Hinh không trả lời.

Không nói gì, thật ra tức là đã ngầm chấp nhận!

Hầu phụ thấy vậy thì không khỏi thở dài: “Lan Hinh, nghe cha khuyên câu này, các con không có khả năng ở chung với nhau. Hai đứa không ở cùng một thành phố, công việc của con cơ bản đã ổn định ở thị trấn chúng ta này, việc chuyển công tác đến nơi khác đã không còn liên quan gì tới nhà mình nữa.

Mà việc buôn bán của hắn cũng đã mọc rễ ở huyện thành quê hắn rồi.

Con không chiều theo thằng nhóc kia được, hắn cũng lại không chiều theo con được, cho nên các con chú định là không có duyên phận rồi!”

Hầu Lan Hinh trầm mặc một lát, nói: “Cha, con biết rõ con và anh ấy không thể nào đến với nhau, mà con cũng đã ba năm rồi không liên lạc với anh ấy, anh ấy giờ có lẽ đã kết hôn sinh con luôn rồi!”

Hầu phụ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói: “Con đã biết không có khả năng, vậy thì không cần phải đắm chìm trong đoạn tình cảm này làm gì nữa, mau chóng thoát ra mà đối mặt với hiện thực đi, nếu không vấn đề hôn nhân của con sẽ mãi là vấn đề lớn!”

Hầu Lan Hinh lắc đầu nói: “Con không hề đắm chìm trong đoạn tình cảm kia, chỉ là tạm thời con chưa muốn kết hôn mà thôi!”

Hầu phụ nghe vậy thì lại thở dài: “Lan Hinh, con đã ba mươi tuổi rồi, không phải thiếu nữ mười mấy hai mươi tuổi nữa, nếu như lại chậm trễ thêm mấy năm, kể cả có tham gia xem mắt, sợ rằng cũng bị người ta chê. Đàn bà ba mươi tuổi là một đường ranh giới, con phải suy nghĩ thật kỹ mới được.”

Hầu Lan Hinh nói: “Cha, con đã không còn là trẻ con nữa, trong lòng con biết rõ!”

Hầu phụ thấy không khuyên nổi con gái, mất hết cả hứng, nói: “Đúng, đúng, con đã lớn rồi, cha muốn quản cũng không quản nổi nữa!”

Nói xong liền không nhiều lời nữa, cầm đũa lên chuyên tâm ăn cơm!

Thấy bộ dáng này của cha, trong lòng Hầu Lan Hinh có chút nghẹn lại, lúc trước khi cô và Vương Giai yêu đương, thật ra cha cũng rất ủng hộ cô.

Đáng tiếc, mẹ cô chướng mắt người ta, cộng thêm hai người yêu xa, đoạn tình cảm kia mới không thể tránh khỏi đi vào diệt vong.

Bây giờ cha muốn cô mau chóng tìm người kết hôn sinh con, nhưng trong lòng cô biết rõ, mặc dù đã qua ba năm, nhưng cô vẫn không thể nào đi ra khỏi được đoạn tình cảm kia.

Cộng thêm trong hai, ba năm này, cô không thể tìm được đối tượng khiến mình hài lòng, mới dẫn đến kết quả vẫn mãi độc thân đến tận hôm nay.

Xem ra, cô phải thật sự cố gắng thoát ra mới được.

Một bữa cơm, ăn đến ngột ngạt dị thường.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận