Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 986: 681 Tiếng Chết Tiệt (3)

Vào buổi tối, khi nằm trên giường, Giang Phong nói với vợ về yêu cầu kết hôn của cô Cảnh, sau đó xúc động nói: “phụ nữ bây giờ thật khó lường, đến công ty mai mối để đưa ra yêu cầu, ngay cả yêu cầu riêng tư như vậy mà cũng dám nói ra, thật là không thể không phục.”

Hoàng Linh Vi nói: “Chiều cao, tiền tiết kiệm, nhà và xe hơi có thể coi là những yêu cầu tương đối bình thường, nhưng thêm hai yêu cầu về chuyện riêng tư đó thì hơi kỳ, cô khách hàng này đâu ra vậy chứ?”

Giang Phong nói: "Cha mẹ cô ấy làm trong ngành thẩm mỹ y tế, và gia cảnh của họ không tệ, có thể là do môi trường sống của cô ấy đã khiến cô ấy có tính cách tương đối cởi mở!"

Hoàng Linh Vi hỏi: “Chồng à, thế thì anh định làm thế nào? Anh thực sự định dựa theo tiêu chuẩn của cô ấy mà tìm một đối tượng cho cô ấy sao?"

Giang Phong cười nói: "Anh không cần quan tâm tiêu chuẩn gì cả, chỉ cần tính toán chuyện hôn sự cho cô ấy, sau đó tìm ra chân mệnh thiên tử cho cô ấy là được rồi.”

Hoàng Linh Vi gật đầu và nói: “Cũng đúng, nếu đã là chân mệnh thiên tử, chắc chắn chính là người mà cô ấy thích, thế thì mọi phương diện có lẽ đều sẽ đáp ứng yêu cầu của cô ấy.”

"Đừng nói đến cô ấy nữa, hôm nay em thấy thế nào? Có gì không thoải mái không?"

“Em ăn được ngủ được, cơn ốm nghén hành hạ phụ nữ nhiều nhất cũng không tìm đến em, xem ra đứa nhỏ trong bụng cũng rất thương mẹ nó.”

"Ừm, sau này nhất định sẽ là một người con có hiếu..."

Hai vợ chồng nằm trên giường nói chuyện thân mật, mãi cho đến hơn chín giờ đêm mới ôm nhau mà ngủ.



Chớp mắt đã đến tháng 7 rồi.

Trong ký túc xá nữ của một trường đại học nào đó ở tỉnh Sơn Đông, một nữ sinh nhỏ nhắn đang nằm trên giường, nhìn chằm chằm vào con muỗi trên màn với đôi mắt mê hồn, không biết đầu óc đã đi đâu rồi.

Nữ sinh tên là Sở Sở, là sinh viên năm cuối sắp tốt nghiệp.

Sở Sở tính cách hướng nội, luôn cúi đầu, là một người sợ hãi xã hội, bởi vì không thích nói chuyện, bốn năm đại học cô giống như một người vô hình trong lớp, cảm giác tồn tại rất thấp.

Chỉ khi cùng các chị em trong ký túc xá thì Sở Sở có trò chuyện nhiều hơn một chút.

Khi Sở Sở mới học đại học, có không ít nam sinh không biết tính cách của cô nên đã theo đuổi cô, dù sao thì ngoại hình của Sở Sở vẫn có thể chấp nhận được, dáng người nhỏ nhắn và thanh tú của cô ấy cũng khá dễ nhìn, có con trai thích là chuyện bình thường.

Tuy nhiên, khi đối mặt với Sở Sở, người bị đánh ba gậy cũng không phát ra tiếng động thì những nam sinh đó đều đã rút lui.

Trong suốt bốn năm đại học, các chị em trong ký túc xá đều lần lượt thoát khỏi cảnh độc thân, chỉ có Sở Sở là vẫn còn một mình, một số chị em khác cũng giúp mai mối, nhưng đáng tiếc là Sở Sở không thích người ta, sau khi các chàng trai chịu vài lần tiếp đón lạnh lùng, cuối cùng họ cũng bỏ cuộc.

Giờ đây, khi thấy cuộc sống đại học của mình sắp kết thúc, Sở Sở lại có tâm sự gì đó.

Không ai biết rằng cô ấy đã thực sự yêu một bạn nam từ lâu, nhưng cô ấy nhát gan không dám thổ lộ, thậm chí không để người khác biết mình thích cậu ấy mà lại thầm yêu cậu ấy.

Yêu thầm thì yêu thầm thôi, cô ấy nghĩ cứ âm thầm thích đối phương như vậy cũng tốt, đặc biệt là đối phương trong bốn năm đại học cũng chưa từng có người yêu giống như cô ấy, nên cô ấy cũng rất vui.

Nhưng mà cô sắp tốt nghiệp rồi, từ đó hai nơi cách xa nhau, muốn gặp lại cũng phải chờ bạn học tụ họp, vừa nghĩ đến đây trong lòng Sở Sở cảm thấy rất khó chịu.

Cô biết rằng một khi cô rời khỏi khuôn viên trường, cô thực sự không thể ở bên cậu ta nữa.

Cô ấy đã vô số lần muốn lấy hết can đảm để tỏ tình với cậu ta, nhưng mỗi lần soạn xong tin nhắn tỏ tình, thì cô lại không có can đảm gửi đi.

Cô ghét sự hèn nhát của mình, nhưng cô không thể thay đổi.

Chẳng mấy chốc mọi người đều phải đường ai nấy đi, các chị em trong ký túc xá đều ra ngoài theo bạn trai, Sở Sở nhìn chằm chằm con muỗi mập hồi lâu, trong lòng giằng vặt một hồi mới lấy điện thoại di động ra lần nữa, mở ra Wechat của người mà cô thầm yêu.

.....

Sở Sở nhắn tin Wechat cho đối tượng thầm mến, Wechat của đối phương không có sử dụng nickname, mà là trực tiếp dùng tên thật, cái tên rất đơn giản, chỉ hai chữ: Giang Vũ.

Sở Sở vẫn luôn chỉnh sửa văn bản, xóa bớt, mất gần nửa tiếng mới biên tập ra vài câu biểu đạt yêu thương, nhưng kết quả vật lộn của nửa ngày, cô vẫn không có dũng khí đem mấy câu nói này gửi đi.

Cuối cùng, Sở Sở vẫn đem đoạn tin nhắn này xóa đi, sau đó nằm ở trên giường yên lặng rơi lệ, cô rất tức giận vì sự hèn nhát của mình.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận