Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 891: Khá Lắm Chàng Trai, Chẳng Lẽ Lại Thẳng Thắn Như Vậy Sao, Vừa Gặp Mặt Liền Nói Về Duyên Phận Rồi?

Tại quán bún ở một tỉnh nào đó.

Sau khi xác nhận danh tính của Giang đại sư, tâm trí Mai mẫu liền trở nên hoạt bát, con gái bà năm nay cũng đã 24 tuổi, đã đến lúc để tìm một đối tượng rồi.

Kể từ khi nhìn thấy tin tức về Giang đại sư trên bảng tin vào năm ngoái, Mai mẫu cũng đã suy nghĩ về điều này, nhưng mà công việc kinh doanh của cửa hàng bún nhà bà đã quá tốt rồi, lúc đó con gái bà cũng chưa tốt nghiệp sư phạm, vì vậy bà ấy đã tạm gác vấn đề đó sang một bên, dù sao thì con gái bà cũng còn trẻ, nên cô không vội tìm bạn đời.

Nhưng bây giờ vừa hay gặp được Giang đại sư đến nhà bà ăn bún, lại còn chủ động nhắc đến việc muốn giúp con gái mình tìm một người bạn đời, vì vậy Mai mẫu tất nhiên sẽ nghĩ về điều đó.

Thế là, Mai mẫu liền chủ động nói: “Giang đại sư, con gái tôi vẫn chưa có đối tượng, nếu cậu có đối tượng nào phù hợp với con bé thì giúp nó làm mai nhé.”

Nếu mẹ nói điều này trước mặt những người mai mối khác, thì Mai Oanh Oanh chắc chắn sẽ từ chối ngay lập tức, cô ấy còn trẻ và cũng đâu có xấu, vậy mà còn sợ không tìm được bạn đời sao? Đâu có cần nhờ vào việc đi coi mắt chứ?

Tuy nhiên, khi đứng trước mặt một bậc thầy về mai mối như Giang đại sư, Mai Oanh Oanh không hề lên tiếng, ngầm tán thành với yêu cầu của mẹ cô rằng Giang đại sư sẽ giới thiệu cô với một người nào đó.

Trên mặt Giang Phong hiện lên một nụ cười nói: “Bà chủ, bà khỏi cần nói, ở chỗ tôi vừa hay có một đối tượng cực kỳ phù hợp với con gái bà.”

Mai mẫu nghe vậy hai mắt sáng lên, ba lần liên tiếp hỏi ngay những câu kinh điển: “Giang đại sư, không biết đàng trai là người ở đâu? Bao nhiêu tuổi rồi? Làm nghề gì?

Mai Oanh Oanh cũng lắng tai để chuẩn bị nghe Giang đại sư giới thiệu.

Giang Phong không vội giới thiệu gia cảnh đàng trai, mà nhìn sang Mai Oanh Oanh nói: “Cô chủ nhỏ, cô ăn bún của cô đi, nếu không thì một hồi nó nguội thì sẽ không ngon nữa.”

Mai Oanh Oanh mỉm cười khi nghe những lời đó, cũng không ngần ngại mà cầm đũa lên ăn bún.

Sau đó Giang Phong mới giới thiệu: “Anh ta là người thành phố Úc Lâm, tỉnh Quảng Tây chúng tôi, năm nay 29 tuổi, chiều cao 1 mét 77, có bằng cử nhân, anh ấy vừa nghỉ việc cách đây không lâu để chuẩn bị tự kinh doanh, có một căn nhà ở thành phố Úc Lâm, có một chiếc ô tô trị giá hơn 10.000 nhân dân tệ, vẻ bề ngoài cũng không tệ.”

Nói đến đây, Giang Phong lấy điện thoại di động từ trong túi ra, khéo léo mở ảnh của Trần Ngạn Nhậm đưa cho Mai mẫu xem và nói: “Đây là ảnh của anh ấy, bà chủ hãy xem trước đi."

Mai mẫu cầm lấy điện thoại và nhìn.

Mai Oanh Oanh không nhịn được mà ghé đầu sang nhìn.

Trong ảnh là một nam thanh niên mặc áo thun có hoa văn và quần jean, đầu để kiểu tóc thời thượng, ngũ quan không đủ nói lên đẹp trai đến đâu nhưng nhìn tổng thể thì khá dễ nhìn.

Đôi mắt anh ta khá có thần, và trông không giống một kẻ gian dối.

Nhìn chung mà nói, các bức ảnh mang lại ấn tượng tốt cho người khác.

Ngay lúc mẹ con nhà họ Mai đang thầm đánh giá người đàn ông trong ảnh, Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Gia cảnh của anh ấy cũng tốt, cha mẹ anh ấy có một quầy bán thịt lợn ở thành phố Phật Sơn, tỉnh Quảng Đông, công việc kinh doanh rất tốt, họ có thể bán hơn mười con lợn mỗi ngày, tiền lời hàng tháng hơn 100 ngàn nhân dân tệ."

Nghe điều này, trong mắt trái của Mai mẫu hiện lên chữ “ Hài”, mắt phải hiện lên chữ “Lòng”.

Mặc dù công việc kinh doanh quán bún của bà cũng rất tốt, nhưng cả nhà ba người làm việc cật lực trong một tháng, lãi ròng chỉ được mấy chục nghìn tệ thì đã là một khoản thu nhập rất khá rồi.

Hơn nữa cha mẹ của đàng trai có thu nhập hàng tháng hơn 100 ngàn nhân dân tệ, đối với gia đình của bà có thể nói là dư dả.

Mai Oanh Oanh cũng rất hài lòng, cô không còn là học sinh trong tháp ngà nữa, cô đã ra ngoài xã hội hơn một năm gần hai năm, cô đã nhận ra tầm quan trọng của vật chất.

Khi cô ấy tìm bạn đời, cô ấy không yêu cầu gia cảnh phải tốt như thế nào, nhưng ít nhất không thể tệ hơn cô ấy.

Bây giờ, đối tượng do Giang đại sư giới thiệu đáp ứng được yêu cầu tìm đối tượng của cô nên cô đương nhiên hài lòng.

“Giang đại sư, cậu ta có anh chị em gì không?”

"Anh ấy có một em gái và một em trai."

Trong lòng Mai mẫu có chút tiếc nuối, nếu đối phương là con một thì tốt biết mấy! Tuy nhiên, trên đời này không có gì là hoàn hảo, và người được Giang đại sư giới thiệu chính là một nửa hoàn hảo cho con gái bà.

Nghĩ đến đây, Mai mẫu đưa ra quyết định cuối cùng: “Giang đại sư, đối tượng mà cậu giới thiệu là người thực sự ưu tú, cậu xem khi nào thuận tiện thì có thể sắp xếp để hai đứa nó gặp nhau."

Giang Phong cười nói: “Bà chủ à, vừa hay mấy ngày này anh ta đang ở tỉnh này lo liệu chuyện lập nghiệp, các người bên này nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ sắp xếp cho hai người bọn họ gặp mặt vào buổi tối."

Mai mẫu gật đầu nói: “Buổi tối gặp mặt cũng được, Giang đại sư xin nói cho tôi biết thời gian và địa điểm cụ thể, con gái tôi bảo đảm sẽ đến đúng giờ."

Mai Oanh Oanh vùi đầu vào bữa ăn và bằng lòng với sự sắp đặt của mẹ cô.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận