Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 161: Hy Vọng Anh Ấy Sẽ Không Làm Con Thất Vọng

Huyện Châu Quan.

Trấn Xương Bình.

Phòng khách Hầu gia.

Hầu phụ và Hầu Lan Hinh nghe Giang Phong nói xong thì không khỏi trầm mặc.

Trong lòng Hầu Lan Hinh ngũ vị tạp trần, đây là lần đầu tiên trong 3 năm qua cô nghe thấy tin này, kết quả có chút nằm ngoài dự đoán của cô, Vương Giai lập nghiệp rất thành công, ba năm đã kiếm được cả tỷ.

Ba năm trước, sự nghiệp của Vương Giai cũng đã thăng tiến, lúc đó cô lại không muốn từ bỏ công việc của mình, cho nên muốn Vương Giai từ bỏ việc lập nghiệp, hoặc nói Vương Giai đến trấn của cô để lập nghiệp, như thế thì hai người mới có thể ở chung với nhau được.

Nhưng mà lúc đó Vương Giai từ chối, nói rằng sự nghiệp của hắn đã bắt đầu đi vào quỹ đạo rồi, không bao lâu nữa sẽ kiếm được tiền.

Khi đó, Hầu Lan Hinh nghe xong chỉ cảm thấy cực kỳ tức giận.

Bởi vì đây không phải là lần đầu tiên hắn lập nghiệp, hắn đã xây dựng sự nghiệp bốn năm rồi, cô cũng chờ hắn bốn năm, nhưng mà cái gọi là sự nghiệp của hắn vẫn không hề khởi sắc, lần nào hắn cũng nói sắp rồi, sắp có thể kiếm được tiền rồi!

Nhưng mà cùng một câu nói, nói quá nhiều lần, độ đáng tin cũng dần biến mất.

Thế nhưng, cô hoàn toàn không ngờ rằng, sau khi chia tay hắn, chỉ 3 năm thôi mà hắn đã thật sự kiếm được hơn cả tỷ rồi, hơn nữa còn trực tiếp mời bà mối giúp hắn làm mai mối, sự thay đổi này làm cô trở tay không kịp.

Nhưng mà, vấn đề giữa hai người vẫn tồn tại ở đó.

Mặc dù vị bà mối Giang này nói có chút đúng, nhưng mà cũng không hoàn toàn đúng, tiền lương đúng là như hắn nói, dù cho có nhận cả đời, cũng chỉ mới được hai, ba tỷ thôi.

Nhưng mà công việc này của cô, ngoại trừ việc được nhận tiền lương, nó còn là một công việc khi nói ra rất có thể diện, ít nhất thì khi cha mẹ cô nói với người khác về công việc của cô, bọn họ đều tự hào nói rằng cô đi làm cho chính phủ, người khác sau khi nghe xong cũng coi trọng hơn mấy phần.

Cả một đời người, sau khi giải quyết được vấn đề ấm no, thật ra đều sống vì một cái gọi là thể diện.

Muốn Hầu Lan Hinh chiều theo ý hắn, từ bỏ công việc này, trong thời gian ngắn cô thật sự không quyết định được.

Ngay cả Hầu phụ, ông cũng không hy vọng con gái của mình sẽ vì chiều đối phương mà từ bỏ công việc này.

Đối với bọn họ mà nói, việc làm ăn có lỗ có lãi, may mắn có thể kiếm được mấy chục ngàn tỷ, xui thì có khả năng còn phá sản.

Nhưng mà công việc của con gái bọn họ, thì có thể đảm bảo thu nhập, vì lấy chồng mà từ bỏ một công việc tốt như thế, thì ngay cả Hầu phụ còn chẳng muốn, nói chi tới Hầu mẫu - người luôn xem thường Vương Giai.

Thông qua chuyện này, Giang Phong liền biết tuy rằng lời nói khi nãy có chút tác dụng, nhưng muốn để cho Hầu Lan Hinh nghe theo Vương Giai mà từ chức, thì hiện tại đây là chuyện không thể.

Giang Phong cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho chuyện này rồi, nếu như đối phương có thể dễ dàng bị thuyết phục như thế, thì ba năm trước, cô và Vương Giai cũng không đến mức phải chia tay.

Kể từ đó, mối nhân duyên này liền đi vào ngõ cụt!

Giang Phong phân tích một chút tâm trạng của Hầu Lan Hinh, cảm thấy chuyện này là do cô không đủ tin tưởng vào sự nghiệp của Vương Giai, cũng không có lòng tin quá lớn vào mối hôn sự của bọn họ, cô sợ sẽ rơi vào cảnh hai bàn tay trắng.

Điều làm cô có tâm trạng như này là do điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại của bọn họ không cao, nếu như điểm tình cảm vợ chồng của bọn họ đạt điểm tối đa, thì ngay cả mạng còn có thể vì đối phương mà không cần, đừng nói chi tới việc từ chức.

Bởi vậy, Giang Phong không tiếp tục dây dưa với đề tài công việc này nữa, hắn thay đổi sang một góc độ khác để nói:

"Chị Hinh, chuyện làm ăn thì có thể để từ từ rồi nói, chị cũng không cần nhất quyết phải nghe theo ông chủ Vương mà từ chức, nếu như chị tiếp tục kiên trì với công việc của mình, vậy thì tôi sẽ thử khuyên ông chủ Vương nghe theo chị.

Bây giờ, vấn đề quan trọng là tình cảm của chị đối với ông chủ Vương là như thế nào, chị có nguyện ý cùng anh ấy nối lại tiền duyên hay không?"

"Chuyện này..."

Hầu Lan Hinh nhìn cha mình.

Hầu phụ bày tỏ thái độ:

"Chỉ cần hai đứa có thể giải quyết được vấn đề kia thì cha sẽ không phản đối!"

Hầu Lan Hinh nhìn Giang Phong, nói:

"Bà mối Giang, vấn đề giữa tôi và anh ấy quanh đi quẩn lại cũng chỉ là thực tế, nếu như không giải quyết được vấn đề đó, thì không thể nào tiếp tục được nữa."

Giang Phong hỏi:

"Chị Hinh, có phải chỉ cần ông chủ Vương nghe theo chị, từ bỏ phát triển sự nghiệp của anh ấy ở huyện thành, qua bên chỗ này phát triển, thì chị sẽ nguyện ý gả cho anh ấy đúng không?"

Hầu Lan Hinh không quá do dự, trực tiếp gật đầu, nói:

"Đúng thế, chỉ cần anh ấy chịu qua đây phát triển, thì tôi nguyện ý gả cho anh ấy."

Giang Phong gật đầu, nói:

"Tôi hiểu ý của chị Hinh rồi, vậy tôi không quấy rầy mọi người nữa. Tôi sẽ cố gắng thuyết phục ông chủ Vương qua bên này phát triển, có thể thành hay không thì tôi không chắc, chỉ mong hai người có thể hạnh phúc!"

"Cảm ơn bà mối Giang, cậu cực khổ rồi!"

"Không cực, đây là công việc của tôi. Tạm biệt chú Hầu, chị Hinh, tôi về trước, hẹn gặp lại!"

"Bà mối Giang đi thong thả, hẹn gặp lại!"

Sau khi Giang Phong rời đi, hai cha con nhìn nhau.

Hầu phụ hỏi:

"Lan Hinh, nếu như Vương Giai thật sự chiều theo ý con, từ bỏ sự nghiệp, con sẽ gả cho nó thiệt à?"

Hầu Lan Hinh nói:

"Con chỉ muốn thăm dò anh ấy một chút mà thôi, xem thử xem trong lòng anh ấy con quan trọng tới như thế nào, nếu như anh ấy thật sự nguyện ý chiều theo con, từ bỏ sự nghiệp, thì còn có lẽ sẽ chiều theo anh ấy, từ chức."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận