Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 513: Đậu Má, Lợi Hại Như Vậy Sao? (3)

Trần Mộ Sơn suy nghĩ một chút, hỏi: “Giang đại sư, cô ấy ưu tú như vậy, vì sao lại ly hôn với chồng trước của mình?”

Giang Phong đáp: “Chồng trước của cô ấy cũng là một trong những đại lão trong vòng tài chính, sau khi hai người kết hôn đã cùng nhau sáng lập ra một quỹ ngân sách đầu tư cá nhân nào đó, trở thành một đôi cang lệ trong vòng tài chính, vợ chồng song kiếm hợp bích mang lại phong quang vài năm.

Tới năm 2016, thị trường quỹ ngân sách bị khủng hoảng, quỹ ngân sách tư nhân của hai vợ chồng cũng bị tổn thất rất nhiều, cộng thêm quan niệm đầu tư của hai người xung đột, chồng trước của chị ấy cho rằng sách lược đề nghị của chị ấy không phù hợp với thị trường lúc đó, cho rằng nguyên do quỹ ngân sách bị tổn thất chính là do chị ấy, mắng chị ấy là yêu tinh hại người, rằng mình hối hận khi đã quen biết chị ấy.

Đã tới bước này, hôn nhân của hai người không thể tránh khỏi đi vào đường cùng.

Sau khi ly hôn, chị ấy sáng lập ra một quỹ ngân sách tư nhân mới, vận dụng quan niệm đầu tư của chính mình khắc phục toàn bộ khó khăn, trong vòng có mấy năm ngắn ngủi đã đưa quỹ ngân sách vừa mới thành lập của mình lên tới quy mô chục tỷ, vả mặt chồng trước tới rung chuyển mặt đất.”

“Trâu bò!” Trần Mộ Sơn bội phục thốt lên.

Giang Phong lấy điện thoại ra, thuần thục mở ảnh chụp của Phương Vân và hai đứa con gái của cô ra, đưa tới nói: “Anh Trần, đây là ảnh chị ấy cùng với hai đứa con gái, anh xem một chút đi.”

Trần Mộ Sơn nhận lấy điện thoại, nhìn vào bức ảnh trong màn hình.

Trong tấm ảnh có ba chiếc ghế tựa đặt cạnh nhau, ngồi ở chính giữa là một mỹ nữ trưởng thành quyến rũ, chia tóc 3:7, một bên tóc tết rủ xuống trước ngực, trên tai đeo một đôi hoa tai nhỏ nhắn tinh xảo, mặc một chiếc áo len màu đỏ sậm cùng một chiếc váy ngắn màu xám trắng.

Hai chân của cô khép lại, chân vừa trắng vừa thẳng, thon gọn, Trần Mộ Sơn nhìn đến trong lòng nóng bỏng, không nói những cái khác, chỉ riêng cặp đùi xinh đẹp này thôi chỉ sợ đã đủ cho hắn chơi cả đời không ngán rồi.

Hai tay cô ấy để hai bên, nắm tay hai đứa con gái, hai tiểu mỹ nữ hai bên thoạt nhìn chưa tròn mười tuổi, vẻ ngoài giống mẹ, tuổi còn nhỏ đã là mỹ nữ như vậy, lớn lên chắc chắn cũng sẽ rất xinh đẹp.

Bức ảnh này, Trần Mộ Sơn nhìn trọn vẹn hai, ba phút mới lưu luyến không bỏ trả lại điện thoại cho Giang Phong, nói: “Giang đại sư, đối tượng cậu giới thiệu cho tôi này quả thật không thể chê được, điều kiện kinh tế bỏ xa tôi mấy con phố, những phương diện khác cũng cực kỳ ưu tú, dáng người tướng mạo cũng hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của tôi, thật sự không còn người nào có thể ưu tú hơn được nữa.”

Giang Phong nhận lấy điện thoại, cười tủm tỉm nói: “Anh Trần, điều kiện người ta tốt như vậy cũng không phải là không tìm được đối tượng, chị ấy cũng có yêu cầu rất cao với một nửa khác.

Trần Mộ Sơn nghe vậy thì hứng thú hỏi: “Giang đại sư, không biết là cô ấy có những yêu cầu gì?”

Giang Phong liền nói ra từng yêu cầu một của Phương Vân, giải thích một lượt, cuối cùng chốt lại: “Toàn bộ những yêu cầu trên, anh Trần thật sự là người phù hợp nhất với chị ấy, hai người ở cùng một chỗ chính là một đôi trời đất tạo thành.”

Trần Mộ Sơn vừa nghe vừa âm thầm gật đầu, khó trách đối phương ly hôn nhiều năm như vậy rồi cũng chưa từng tái hôn, chỉ riêng điều kiện chọn bạn trăm năm này thôi đã đủ để loại bỏ không biết bao nhiêu người rồi, mà kể cả có thỏa mãn toàn bộ điều kiện cũng chưa chắc đã phù hợp ở cùng một chỗ với cô, đây cũng có thể nói là duyên phận.

“Giang đại sư, cậu lại nói cho tôi biết thêm về cô ấy đi!”

“Được, không thành vấn đề.”

Tiếp theo, Giang Phong bắt đầu kể chi tiết về Phương Vân cho Trần Mộ Sơn, Trần Mộ Sơn nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng hỏi một hai câu.

Bất tri bất giác đã hơn nửa tiếng trôi qua.

Mãi tới khi nói xong toàn bộ những gì nên nói, không nên nói, Giang Phong mới kết lời: “Thông tin của chị ấy chỉ có những thứ này, nếu như anh Trần hài lòng, buổi chiều em sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt.”

Trần Mộ Sơn nghe tới kích động, liên tục gật đầu: “Hài lòng, đối tượng có điều kiện tốt như vậy mà tôi còn chướng mắt thì còn kết hôn cái gì nữa chứ!”

“Ha ha, anh Trần hài lòng là được rồi, vậy trước chúng ta nói đến đây thôi, tiếp theo đây em sẽ gọi điện thuyết phục chị ấy, sau đó lại gọi điện thoại cho anh thương lượng thời gian và địa điểm gặp mặt sau nhé.”

“Được, vậy làm phiền Giang đại sư rồi!”

“Anh Trần không cần khách khí, đây là công việc của em, lại nói, dù sao em cũng là độc giả của anh, có thể giúp anh giải quyết chuyện chung thân đại sự là vinh hạnh lớn của em.”

Tiếp đó, hai người trao đổi phương thức liên lạc, sau đó đường ai nấy đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận