Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 685: Giang Đại Sư, Ngài Cứ Việc Sắp Xếp, Chị Em Chúng Tôi Đều Nghe Ngài Sắp Xếp (3)

Giang Phong đáp: "Tôi cũng không rõ chuyện bọn họ kiếm được bao nhiêu tiền. Tôi chỉ biết nhà bọn họ có ba căn nhà tại huyện thành, hai chiếc xe mấy trăm ngàn còn có khoảng tầm 10 triệu tiền tiết kiệm."

Lời này vừa dứt, Đặng Đại và ba đứa con gái của hắn lập tức kinh hãi, trong mắt bốn cha con đều lộ ra vẻ chấn động.

Trước đó, bốn cha con bọn họ đã từng suy đoán, nhưng cho dù là người suy đoán to gan nhất như Đặng Cửu Lục, cũng chỉ dám đoán tài sản nhà trai không kém 3 triệu. Đây còn là tình huống bao gồm cả bất động sản.

Kết quả, tiền tiết kiệm của người ta đã hơn chục triệu. Chuyện này thật sự đã làm cho bọn hắn bị chấn động.

"Giang đại sư, gia cảnh người ta tốt như vậy, thật sự để ý đến hai đứa nhóc nhà tôi sao?" Đặng Đại nhịn không được mà hỏi.

Đặng Cửu Lục và Đặng Linh Linh đều khẩn trương nhìn về phía Giang đại sư. Bọn họ thật sự không có tư cách chọn đối tượng như này, quyền chủ động hoàn toàn nằm ở trong tay người ta.

Giang Phong hiểu rõ tâm tình của gia đình này, an ủi: "Đặng lão tiên sinh, xin cứ thoải mái tinh thần, tôi làm mai đến nay còn chưa có trường hợp thất bại. Căn cứ theo tính toán của tôi, hai anh em họ và hai đứa con gái của ông vô cùng có duyên vợ chồng, không dám chắc mối hôn sự này có thể thành công 100%, nhưng tỷ lệ thành công nhất định vượt qua 90%."

Nghe Giang đại sư nói vậy, bốn cha con đều thầm thả lỏng.

Mà hai người trong cuộc là Đặng Cửu Lục và Đặng Linh Linh đã bắt đầu mơ mộng về tương lai tốt đẹp rồi.



5:08 chiều, Giang Phong mang theo người nhà họ Đặng đi tới quán lẩu Long Hổ.

Nhìn bảng hiệu quán lẩu ở bên ngoài cũng không có cảm giác lớn bao nhiêu, cho đến khi vào bên trong quán lẩu, người nhà họ Đặng mới giật mình. Quán lẩu này đúng là rất lớn, ít nhất cũng phải bốn năm trăm mét vuông.

Bởi vì đã gọi điện thoại từ trước, cho nên lúc đám người Giang Phong đến, Tưởng Tam mang theo hai đứa con trai và em gái của hắn cùng nhau nghênh đón, mời đám người Giang Phong vào phòng riêng.

Quán lẩu nhà bọn họ đương nhiên là có phòng riêng, chỉ là số lượng không nhiều, chỉ có ba bốn phòng mà thôi.

Giang Phong là người làm mối, hắn lập tức giới thiệu làm quen cho hai bên.

Sau khi hai bên chào hỏi lẫn nhau, mới ngồi xuống dưới sự sắp xếp của Giang Phong.

Trong phòng bao, nồi lẩu đã được chuẩn bị kỹ càng, thịt dê cuốn, thịt bò cuốn, sách bò, đậu phụ lá, tiết vịt, ruột vịt…, các món ăn mặn chất đầy bàn. Không những thế, thức ăn chay cũng được bày ra đầy đủ.

Giang Phong sắp xếp chỗ ngồi lò có ý riêng, căn bản là phục vụ một đối một. Tưởng Tam phụ trách tiếp đãi Đặng Đại, em gái của hắn phụ trách tiếp đãi Đặng Cửu Ngũ, Tưởng Phi Long phụ trách tiếp đãi Đặng Cửu Lục, Tưởng Phi Hổ phụ trách tiếp đãi Đặng Linh Linh.

Lúc này, Tưởng Phi Long dùng đũa chung nhúng cho Đặng Cửu Lục mấy cuốn thịt dê. Kỹ năng nhúng thịt của hắn đã được luyện từ nhỏ, có thể nói là vô cùng thuần thục, canh mức lửa vô cùng chuẩn xác. Thịt dê ăn vào cảm giác thơm mềm, dư vị vô tận, khiến cho Đặng Cửu Lục khen không dứt miệng.

Mà em trai của hắn - Tưởng Phi Hổ cũng không kém, cũng luyện được kỹ thuật này từ nhỏ, thời gian nhúng các loại món ăn mặn đều vừa đúng, Đặng Linh Linh ăn ngon đến nỗi suýt nuốt cả đầu lưỡi.

Đám người vừa ăn vừa nói chuyện, trò chuyện các chủ đề.

Chẳng hạn như chuyện Tưởng Tam biết Đặng Đại từng xuôi đến Quảng Đông làm công mười mấy năm trong những năm 70, 80 của thế kỷ trước từ chỗ của Giang Phong, vì vậy hắn chọn luôn chủ đề của niên đại đó đề nói chuyện với Đặng Đại.

Bởi vì nói về những thứ mà bản thân mình cảm thấy quen thuộc, Đặng Đại vốn không nói nhiều lại nói đến nhiều đến mức không dừng lại được.

Em gái Tưởng Tam biết người chị cả Đặng Cửu Ngũ này đã lấy chồng sinh con, liền chuyển chủ đề xoay quanh đứa nhỏ. Hai người phụ nữ có kinh nghiệm nuôi trẻ trò chuyện với nhau tương đối ăn ý.

Tưởng Phi Long ngoại trừ chiếu cố Đặng Cửu Lục ăn uống, còn hỏi thăm tình hình công việc của cô tại bệnh viện, sau đó nới rộng ra thực trạng chữa bệnh hiện nay, chủ đề này có thể xem là nói mãi không hết chuyện.

Đại họ của Tưởng Phi Hổ nằm ở tỉnh Quảng Đông, mà Đặng Linh Linh cũng làm việc ở tỉnh Quảng Đông mấy năm, tùy tiện đều có chủ đề để trò chuyện.

Giang Phong nhìn hai bên trò chuyện rất high, căn bản không cần hắn dẫn dắt chủ đề. Hắn thường xuyên nhìn thấy trường hợp như vậy lúc đi làm mai. Hắn cũng không cảm thấy kinh ngạc gì cả, chuyển sự chú ý vào việc ăn uống, tận hưởng mỹ thực trước mắt.

Một bữa lẩu này, hai nhà ăn hơn hai giờ mới xong.

Trước khi đi, Tưởng Tam còn lấy hồng bao đã chuẩn bị từ sớm ra, phát cho Giang Phong và bốn người Đặng gia.

Người nhà họ Đặng từ chối một phen, mới nhận lấy hồng bao.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận