Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 309: Nam Chơi Đêm Và Nữ Sa Chân (2)

Sau khi sắp xếp thời gian gặp mặt cho đôi này xong, Giang Phong chuẩn bị ra tay tác hợp cho vị nữ sa chân và nam chơi đêm kia.

Từ khi bước vào nghề làm mai mối này tới giờ, Giang Phong vẫn luôn kiên trì với việc ăn ngay nói thật, không giấu giếm khuyết điểm của hai bên, nhưng mà khi xứng đôi cho vị nữ sa chân và nam chơi đêm này, hắn có hơi do dự về việc có nên nói thật giống như trước đây hay không.

Đây cũng là lý do tại sao tối qua hắn đã tới thành phố 'B' tỉnh Quảng Tây rồi nhưng vẫn chưa liên hệ với nam chơi đêm kia.

Nếu như lựa chọn giấu giếm thì sẽ vi phạm phong cách làm mai mối mà hắn vẫn luôn kiên trì từ trước tới giờ, nhưng mà nếu như lựa chọn nói thật thì hắn lại cảm thấy không quá cần thiết.

Dù sao thì nữ sa chân kia cũng đã thật sự cải tà quy chính, không còn làm nghề kia nữa, nếu như lôi lịch sử đen tối này của người ta ra, ngoại trừ việc làm cho người khác cảm thấy khó chịu, thì còn có tác dụng gì nữa chứ?

Nhưng mà nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, nếu như không nói rõ ràng chuyện quan trọng như này trước khi kết hôn, sau khi cưới mới cho đối phương biết, thì chắc chắn sẽ nhấc lên sóng to gió lớn cho mối hôn nhân này, thậm chí còn có thể vì thế mà ly hôn.

Bởi vậy, Giang Phong nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn quyết định kiên trì phong cách làm mai mối của bản thân, lựa chọn ăn ngay nói thật, còn về việc sau khi làm như thế có thể tác hợp thành công nữa hay không, thì phải xem bọn họ có duyên phận với nhau hay không.

Nghĩ tới đây, Giang Phong trực tiếp gọi điện thoại cho nam chơi đêm.

...

Cùng lúc đó.

Ở một tiệm bún ốc nào đó, Bao Phú Quý cũng đang ăn bún ốc, một bát bún ốc chua cay ngon miệng vào trong bụng làm cho anh vô cùng thỏa mãn.

Vừa lau miệng xong, điện thoại di động của anh liền vang lên.

Bao Phú Quý lấy điện thoại ra xem, là số lạ, anh không do dự mà cúp máy.

Trong thời đại này thật sự có rất nhiều cuộc điện thoại rác.

Kết quả, anh vừa mới cúp máy, điện thoại lại vang lên, vẫn là số điện thoại kia.

Tất cả mọi người đều biết, nếu là cuộc điện thoại quấy rối, thì sau khi cúp máy, chắc chắn số đó sẽ không gọi là lần thứ hai, nếu như gọi lại lần thứ hai, vậy thì phần lớn chắc chắn không phải là số điện thoại quấy rối.

Thế nên Bao Phú Quý lựa chọn bắt máy.

Vừa nối máy, anh liền nghe được một giọng nam:

"Xin hỏi có phải là anh Bao Phú Quý không ạ?"

Bao Phú Quý lời ít ý nhiều nói:

"Đúng vậy."

"Xin chào anh Bao, tôi là Giang Phong, người của nơi hẹn hò Hạnh Phúc, cũng chính là vị Giang đại sư ở trên Weibo, lần này tôi gọi cho anh là vì muốn giới thiệu cho anh một đối tượng, không biết anh có hứng thú về việc này không?"

Bao Phú Quý kinh ngạc, nói:

"Cậu là vị Giang đại sư đã làm mai mối cho Tiêu Mẫn?"

Giang Phong cười, nói:

"Thì ra anh Bao biết tôi, vậy thì quá tốt rồi, bây giờ tôi đang ở Liễu Thị, không biết anh Bao có rảnh để gặp mặt tôi một lần hay không?"

Bao Phú Quý vội vàng nói:

"Đương nhiên là rảnh, Giang đại sư đang ở đâu? Tôi chạy qua tìm cậu."

Giang Phong không khách khí, trực tiếp báo vị trí cho anh, sau đó nói cho anh biết bảng số xe, nói:

"Anh Bao, vậy thì tôi sẽ ngồi trên xe đợi anh."

Bao Phú Quý nói:

"Được, tôi sẽ tới đó trong vòng 20 phút nữa."

"Được, một lát gặp!"

"Một lát gặp Giang đại sư!"

Sau khi cúp điện thoại, Giang Phong bắt đầu suy nghĩ cách tác hợp cho mối hôn sự này, làm sao để nói thân phận của nữ sa chân mà không làm nam chơi đêm quá phản cảm?

18 phút sau.

Một chiếc xe từ từ dừng lại bên cạnh chiếc xe của Giang Phong.

Cửa sổ xe được hạ xuống, Bao Phú Quý mỉm cười, chào hỏi:

"Giang đại sư!"

Giang Phong gật đầu, cười, nói"

"Anh Bao tới rồi!"

Bao Phú Quý hỏi:

"Giang đại sư đã ăn cơm trưa chưa?"

Giang Phong nói:

"Đã ăn bún ốc rồi, đã tới Liễu Thị thì không thể không ăn món đặc sản này rồi!"

Bao Phú Quý cười ha ha, nói:

"Thật là trùng hợp, tôi cũng mới ăn bún ốc xong, đây không phải là nơi để nói chuyện, Giang đại sư đi theo tôi, chúng ta tìm một nơi để uống trà tâm sự."

Giang Phong nói:

"Được, làm phiền anh Bao dẫn đường!"

Bao Phú Quý khách khí một câu, sau đó chạy xe tới một quán trà nào đó, Giang Phong cũng theo sát sau đó.

Nửa phút sau.

Hai người đi tới một quán trà được trang trí theo phong cách thiền.

Bao Phú Quý hình như là khách quen của nơi này, cực kỳ thuần thục thuê một căn phòng riêng, sau khi hỏi thăm Giang Phong, anh gọi một bình trà Phổ Nhị và vài món điểm tâm.

Hai người uống vài chén trà, ăn mấy khối điểm tâm xong mới bắt đầu nói tới chủ đề chính.

Bao Phú Quý hỏi:

"Giang đại sư, cậu nói muốn giới thiệu cho tôi một đối tượng, không biết cô ấy là người ở đâu? Mấy tuổi? Làm nghề gì?"

Giang Phong trả lời:

"Cô ấy là người huyện Hoài An, mấy năm trước nơi đó cũng đã trở thành một khu vực trong tỉnh thành, cho nên cũng có thể nói là người cùng tỉnh thành với anh, năm nay cô ấy 28 tuổi, hiện tại đang làm trong một KTV quy mô lớn, công việc chủ yếu là tiếp khách uống rượu, sau đó trích hoa hồng từ việc bán rượu, thu nhập khá ổn."

Bao Phú Quý nghe xong thì sắc mặt hơi thay đổi, anh là một tài xế già, đương nhiên biết rõ làm công việc đó trong KTV chắc chắn sẽ không ít lần bị mấy bàn tay heo kia đụng chạm, dù sao thì anh cũng đã từng như thế.

"Giang đại sư, nghề nghiệp của cô ấy có hơi!"

Giang Phong nói:

"Nếu như anh Bao cảm thấy công việc này của cô ấy không được tốt cho lắm, thì sau khi kết hôn, anh có thể bảo cô ấy đổi việc, những chuyện này đều có thể thương lượng được."

Bao Phú Quý gật nhẹ đầu:

"Vậy thì Giang đại sư nói rõ một chút tình huống của cô ấy cho tôi nghe đi!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận