Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 173: Chủ Động Từ Bỏ

Giang Phong đợi một tuần ở tỉnh thành Chiết Giang, sau đó mới rời đi!

Trong một tuần này, Hoàng Linh Vi và hắn đi tham quan hết những nơi nổi tiếng ở tỉnh thành Lâm An, mặc dù hai người vẫn chưa làm rõ mối quan hệ, nhưng mà đã nắm tay rồi.

Lúc gần rời đi, hắn còn nhận được một cái ôm ấm áp của Hoàng Linh Vi.

Khi hắn tới có hơi vội vàng, ngoại trừ dừng lại ăn cơm, thời gian còn lại đều đang trên đường cao tốc, cho nên Giang Phong vẫn chưa kịp tìm kiếm đối tượng xứng đôi cho khách hàng.

Lần này quay về hắn có khá nhiều thời gian, cho nên hắn tìm kiếm từng thành thị một.

Kết quả, trong phạm vi ba ngàn dặm cả tình Hồ Nam này, hắn chỉ tìm được một đối tượng xứng đôi phù hợp với phú nhị đại Lê Thiên Nhu, còn những người khác thì vẫn chưa tìm được ai cả.

Đặc biệt là người con gái bách hợp của hàng xóm Tiêu mẫu, những đối tượng mà hắn nhìn thấy khi kết hợp điểm số xứng đôi với cô, hoặc là tất cả điểm số đều không cao, hoặc là điểm tình cảm vợ chồng thấp, hoặc là điểm quan hệ gia đình thấp.

Giang Phong không tin tà, hắn không về nhà mà tiếp tục lái xe tới tỉnh khác tìm kiếm.

Sau đó, Giang Phong dùng hơn nửa tháng để đi tìm kiếm đối tượng xứng đôi, hắn chạy hết năm, sáu cái tỉnh, tìm không biết bao nhiêu là thành phố, nhưng vẫn không thể tìm ra được đối tượng phù hợp với con gái bách hợp của dì Tinh.

Nhưng mà, hắn lại tìm ra được đối tượng thích hợp với hai người con ông cháu cha là Bạch Tử An và Lam Doanh Doanh.

Đến lúc này, Giang Phong không thể không lựa chọn từ bỏ, đây là vị khách hàng đầu tiên từ khi hắn làm mai mối đến nay, hắn chủ động từ bỏ.

Sau khi nối máy với dì Tinh, Giang Phong áy náy nói:

"Dì Tinh, thành thật xin lỗi, mặc dù cháu đã cố gắng tìm kiếm một đối tượng phù hợp với chị Phỉ, nhưng mà kết quả là vẫn không tìm được một người phù hợp với chị ấy, sự ủy thác này của dì, cháu không làm được rồi!"

Dì Tinh trầm mặc một chút, hỏi:

"Giang đại sư, trước đó cháu có nói rằng nhân duyên của Phỉ Phỉ nhà dì không tốt cho lắm, nhưng mà lúc đó cháu lại không chịu nói ra tình huống cụ thể cho dì biết, bây giờ cháu có thể nói cụ thể vì sao được không?"

Giang Phong trầm ngâm nói:

"Thật sự tình huống của chị Phỉ như thế nào thì trong lòng chị ấy cũng rõ rồi, cháu chỉ là người ngoài, không thích hợp để mở miệng nói cho dì nghe. Hay là dì tìm thời gian nào đó, tâm sự với chị Phỉ một chút đi, xem chị ấy có nguyện ý nói cho dì nghe hay không?"

Trong lòng dì Tinh vô cùng nghi hoặc, nhưng mà Giang Phong đã nói như vậy rồi, bà cũng không nên hỏi tiếp nữa. Nhưng mà qua lời của Giang Phong, bà cũng biết được rằng chuyện này xuất phát từ người con gái của bà, con gái bà cũng rất rõ chuyện đó. Sau khi về bà sẽ tìm cơ hội nói chuyện với nó, có lẽ sẽ biết được có chuyện gì đang diễn ra.

Dì Tinh nghĩ tới đó liền cảm ơn Giang Phong, sau đó cúp máy.

Sau đó bà lại gửi cho hắn một cái bao lì xì, dù người ta có giúp con mình tìm được đối tượng hay không, thì phí vất vả này bà vẫn phải nên gửi, chút EQ này bà vẫn có.

Nhưng mà, Giang Phong lại từ chối nhận, bảo bà thu hồi.

Tuy rằng hắn đã đi giúp con bà tìm đối tượng xứng đôi, chạy hơn mấy ngàn dặm, chỉ tiền xăng dầu thôi đã hơn con số này rồi, nhưng mà đây là đối tượng đầu tiên mà hắn lựa chọn từ bỏ, cho nên hắn không muốn nhận bao lì xì của người ta.

Sau khi hai bên từ chối một lúc, dì Tinh thấy thái độ của Giang Phong kiên quyết như thế cũng từ bỏ.

Thế nhưng, trong lòng bà càng thêm coi trọng Giang đại sư này, cảm thấy người ta quả không hổ danh là người có thể giúp đại minh tinh như Tiêu Mẫn làm quen với một người lợi hại như thế, người này hoàn toàn khác với mấy bà mối sống chết muốn tiền kia.

Sau khi về đến nhà, Giang Phong lại nhận được một cuộc điện thoại từ Tiêu Mẫn.

Sau khi nối máy, hai người khách khí vài câu, Tiêu Mẫn mới nói ra ý đồ của mình:

"Giang đại sư, tôi và Văn Kiệt đã đăng ký kết hôn rồi, sẽ công bố tin tức kết hôn trên Weibo, chúng tôi định sẽ giúp cậu hấp dẫn khách hàng, cậu có định mở một cửa tiệm giới thiệu hôn nhân không?"

Vốn dĩ Giang Phong đã có suy nghĩ này rồi, có điều trong khoảng thời gian này hắn quá bận, cho nên mới không đi làm, bây giờ có thời gian rảnh, lại còn có được cơ hội hút khách tốt như thế, hắn đương nhiên là sẽ không bỏ lỡ.

"Chúc mừng chị Mẫn, đúng lúc tôi cũng có ý định mở một nơi giới thiệu hôn nhân, chị có thể giúp tôi hút khách thì tốt quá, tôi lập tức đi làm việc đó ngay đây.

Khi nào làm xong tôi sẽ báo cho chị!"

Tiêu Mẫn cười, nói:

"Cậu định mở nơi giới thiệu hôn nhân này ở đâu?"

Giang Phong nói:

"Vẫn sẽ chọn mở nó trong tỉnh thành của chúng ta!"

Tiêu Mẫn nói:

"Đúng lúc ba năm trước tôi có mua một cửa tiệm ở gần nhà ga tỉnh thành, vị trí kia khá ổn, nếu như cậu muốn mở cửa tiệm giới thiệu hôn nhân thì tôi sẽ tặng cửa hàng đó cho cậu!"

Giang Phong vội vàng từ chối:

"Chị Mẫn, cửa hàng đó quá quý giá rồi, tôi không nhận được đâu!"

Tiêu Mẫn tỏ vẻ bất mãn, nói:

"Cái gì mà quý hay không quý chứ, nếu như không có sự tác hợp của cậu, thì cả đời này tôi chắc chắn sẽ không gả được vào Uông gia. Phần ân tình này của cậu tôi vẫn luôn ghi tạc ở trong lòng, cậu tuyệt đối không được từ chối cửa hàng này, nếu không thì tôi sẽ tức giận!"

"Vậy được rồi!"

Giang Phong thấy từ chối không được liền sảng khoái nhận lấy, dù sao thì Tiêu Mẫn cũng đã gả được vào Uông gia rồi, một cái cửa hàng ở khu này đối với cô mà nói, đúng là không đáng để vào mắt!

Tiêu Mẫn hài lòng, nói:

"Như thế mới phải chứ, nếu như cậu rảnh thì tới tỉnh thành làm thủ tục sang tên đi."

Giang Phong trả lời:

"Được, vậy ngày mai tôi sẽ tới đó!"

Sau đó, hai người lại hàn huyên vài câu mới cúp điện thoại.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận