Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 531: Không Hỏi Quá Khứ, Chỉ Nhìn Tương Lai (3)

Nửa tiếng sau.

Trước một cửa hàng trà sữa, Giang Phong ngồi đối diện với Lý Giai Mỹ.

Giang Phong không thích vòng vo giày vò nhau chít chít cả tiếng, lập tức đi thẳng vào vấn đề: “Cô Lý, tôi đã tìm được đối tượng thích hợp với cô rồi, đối tượng này thật sự rất có duyên phận với cô.”

Lý Giai Mỹ từ năm ngoái đã nhấn quan tâm trên Microblog của Giang Phong, cũng chưa từng hoài nghi về năng lực làm mai mối của Giang Phong, nghe vậy thì mặt đầy mong đợi hỏi: “Giang đại sư mau nói cho tôi biết về đối tượng này đi?”

“Đối tượng tôi tìm được giúp cô cũng giống như cô, có một quá khứ nghĩ lại mà kinh.”

Nói tới đây, Giang Phong cũng không lấp lửng mập mờ nữa, nói thẳng: “Cô Lý, ông chủ quán ăn Huyết Heo nhỏ, cô hẳn là có ấn tượng đi?”

Lý Giai Mỹ hoảng sợ thốt lên: “Vậy mà lại là anh ấy!!!”

Giang Phong cười nói: “Không sai, đúng là anh ấy, tôi đã suy tính giúp hai người rồi, anh ấy chính là chân mệnh thiên tử của cô.”

Giờ phút này, Lý Giai Mỹ vẫn đang trong sự kinh ngạc, cô ấy ngày hôm qua và hôm nay đã tới đó ăn Huyết Heo hai lần, đối với ông chủ quán ăn nhỏ này có ấn tượng không tệ chút nào.

Người nhìn chất phác trung thực, thân thể cường tráng, năng lực kiếm tiền cũng không kém, hôm nay cô đã thử tính sơ qua sổ sách cho hắn, một tháng ít nhất có thể kiếm được trên ba vạn, là một đối tượng kết hôn cực kỳ lý tưởng.

Cũng không biết anh ấy có thể tiếp nhận quá khứ của cô hay không?

Nghĩ tới đây, Lý Giai Mỹ không chờ nổi nữa, hỏi: “Giang đại sư, anh có nói tình huống của tôi cho đối phương biết không?”

Giang Phong gật đầu: “Đã nói!”

“Vậy anh ấy...”

Nói tới đây, Lý Giai Mỹ đã kịp phản ứng lại, có chút vui vẻ cười nói: “Tôi suýt đã hỏi chuyện thừa rồi, nếu như anh ấy không tiếp nhận được quá khứ của tôi, vậy Giang đại sư cũng sẽ không đề cập đến anh ấy với tôi.”

Giang Phong uống một ngụm trà sữa, cười ha hả: “Cô Lý quả là thông minh, trước khi gặp cô tôi đã tới gặp anh ấy rồi, anh ấy quả thực không để ý tới quá khứ của cô. Nếu như cô cũng có thể không để ý tới quá khứ của anh ấy, vậy ngày mai tôi có thể sắp xếp cho hai người gặp mặt!”

Lý Giai Mỹ nghe tới đây thì nhảy dựng trong lòng: “Quá khứ của anh ấy?”

Giang Phong gật đầu: “Ai cũng có quá khứ, có vài người có quá khứ tốt đẹp, có vài người lại có quá khứ bất hạnh, anh ấy cũng giống như cô, đều có một quá khứ bất hạnh.”

Lý Giai Mỹ bật thốt lên: “Giang đại sư, không phải anh ấy từng làm vịt rồi đấy chứ?”

“Phụt!”

Giang Phong suýt chút nữa đã phun cả trà sữa trong miệng ra, khó khăn lắm mới nhịn được cười, đáp: “Cô Lý, mạch não này của cô đúng là vận động rất nhanh đấy, có điều cô đoán sai rồi, anh ấy chưa làm vịt bao giờ, nhưng đã từng ngồi tù bảy năm.”

Lý Giai Mỹ nghe vậy thì biến sắc: “Giang đại sư, tôi không nghe lầm chứ, anh nói anh ấy từng ngồi tù bảy năm?”

Cô ấy mặc dù không quá hiểu biết về pháp luật, nhưng vì công việc cũ cũng là công việc bị cấm trong pháp luật, cô tự nhiên sẽ có ý thức đi tìm hiểu những pháp luật liên quan, đại khái có thể hiểu được đã bị phán án bảy năm, tội đối phương phạm phải chắc chắn là không hề nhỏ.

Giang Phong nghiêm túc nói: “Cô không nghe lầm, anh ấy đúng là từng ngồi tù bảy năm.”

Lý Giai Mỹ trầm mặc một lát, sau đó hỏi: “Anh ấy phạm tội gì?”

“Ngộ sát!”

Hai chứ này vừa ra khỏi miệng Giang Phong đã khiến sắc mặt Lý Giai Mỹ đại biến, vào thời đại hòa bình này mà dính vào hai chữ giết người, người bình thường nghe thấy đều không thể bình tĩnh nổi.

Là một người bình thường, ai muốn ăn chung sống chung với một người tay dính mạng người, dù chỉ là vô tình, chứ?

Lý Giai Mỹ vốn có ấn tượng rất tốt với đối phương, nhưng chút ấn tượng tốt này giờ đã biến mất không chút tung tích, thay vào đó là sự sợ hãi từ đáy lòng.

Giang Phong thấy sắc mặt cô thay đổi, vội vàng lên tiếng an ủi: “Cô Lý, chuyện không phải như cô tưởng tượng đâu, cô đừng để hai chữ kia hù dọa, nghe kỹ lời tiếp theo tôi nói đây.”

Lý Giai Mỹ nghe vậy cũng ý thức được suy nghĩ của bản thân quá cực đoan, liền nhấp một ngụm trà sữa lấy lại bình tĩnh, sau đó mới lên tiếng: “Ừm, tôi nghe đây, Giang đại sư hãy nói kĩ cho tôi biết xem chuyện rốt cuộc là như thế nào.”

“Chuyện là như thế này, vào một buổi chiều bảy năm trước, anh ấy đi đón bạn gái ăn cơm, vô tình nhìn thấy bạn gái mình dây dưa với bạn trai cũ, bởi vì cách khá xa nên anh ấy cũng không nghe rõ hai người đang nói gì, chỉ thấy cảm xúc bạn gái có chút kích động, mà bạn trai cũ của cô ấy trước đó lại cứ lôi lôi kéo kéo người ta.”

Nói tới đây, Giang Phong dừng lại, nhìn Lý Giai Mỹ hỏi: “Cô Lý, cô nói xem đàn ông bình thường gặp phải tình huống này sẽ xử lý như thế nào?”

Lý Giai Mỹ trong lòng hơi hơi hiểu ra, trả lời: “Nếu như là đàn ông trưởng thành trên ba mươi tuổi, gặp phải chuyện như vậy có thể sẽ bình tĩnh tỉnh táo xử lý được, nhưng nếu như là thanh niên trẻ tuổi mười mấy tới hai mấy tuổi, vậy tám chín phần mười là sẽ lao vào đánh nhau!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận