Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 283: Nữ Giáo Quan Dũng Mãnh (2)

Nhìn thấy cảnh này, Khang Bất Bình cảm động đến run người. Đến nằm mơ anh ta cũng mơ mẹ và vợ mình hoà thuận. Bây giờ giấc mơ đã thành sự thật, anh ta cảm thấy khoản tiền một trăm ngàn này rất xứng đáng.

Diễn biến tiếp theo không cần nói cũng biết, mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu trước đây nhanh chóng được được hóa giải, trong vòng mười mấy phút, họ chuyển từ ghét cay ghét đắng nhau sang tình cảm thân thiết gắn bó.

Sỡ dĩ có sự thay đổi lớn giữa hai người là do Giang Phong sử dụng năng lực phá vỡ giới hạn, còn lại là nhờ buổi hoà giải của hắn khiến hai mẹ con phải tự mình ngẫm nghĩ lại.

Sau đó Khang Bất Bình vui vẻ trả tiền, cả nhà ba người cảm ơn Giang Phong rồi vui vẻ rời đi.

Giang Phong không có nhiều thời gian để cảm thán. Bây giờ hắn dồn hết buổi hoà giải hôn nhân vào hai ngày cuối tuần, còn hơn mười khách hàng đang đợi hắn hoà giải nữa.

Chủ nhật.

Mười một giờ rưỡi tối.

Trên một con phố cổ thưa thớt dân cư ở tỉnh thành, một chiếc ô tô đậu ven đường đang nhịp nhàng lắc lư, chỉ là rung lắc nhẹ, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không nhìn ra.

Sau mười mấy phút.

Chiếc xe dừng rung lắc.

Cách mấy phút, chiếc xe lại sáng đèn, Trương Dung Doanh nhéo Giang Phi một cái, xấu hổ nói: “Nhìn anh cũng thật thà lắm, ai ngờ xấu xa như vậy, dám ở chỗ như vậy ức hiếp em, lỡ bị người khác nhìn thấy thì sao?”

Giang Phi thoả mãn, cười he he nói: “Giờ này ngoài đường có ai đâu, mấy xe qua lại cũng không để ý mấy chuyện này đâu, hơn nữa chúng ta làm rất nhẹ nhàng nên chắc chắn không ai biết đâu.”

Trương Dung Doanh vẫn đỏ mặt nói: “Nếu bị phát hiện thì em biết giấu mặt vào đâu đây.”

Giang Phi động lòng, nhào tới hôn cô ấy một cái, anh ta cười híp mắt rồi nói: “Anh thấy em lúc nãy rất thích thú mà.”

“Nói bừa, ai thích thú chứ?”

Trương Dung Doanh ngại đến mức véo anh ta liên tục, Giang Phi phải cầu xin thì mới không bị nhéo lại.

Hai nhiều ve vãn nhau một hồi, Giang Phi mới nghiêm túc nói: “Vợ ơi, anh muốn về quê đón ba mẹ anh lên, cả nhà anh và cả nhà em sẽ chính thức gặp mặt nhau, bàn bạc chuyện hôn nhân của chúng ta, em thấy thế nào?”

Quan hệ giữa hai người đã tiến triển đến mức này, đương nhiên sau đó phải bàn chuyện hôn nhân rồi, Trương Dung Doanh gật đầu nói: “Vậy để em nói với ba mẹ em một tiếng, sau đó hẹn thời gian gặp mặt, anh thấy được không?”

Giang Phi “ừm” một tiếng: “Đương nhiên được, quyết định vậy đi, em bàn thời gian gặp mặt với ba mẹ em trước đi, anh về quê đón ba mẹ lên.”

Trương Dung Doanh gật đầu.

Tiếp đó hai người ở cùng nhau thêm mười phút hơn, đến tận sau nửa đêm Giang Phi mới lái xe đưa cô ấy về nhà.

Thứ hai.

Sau khi Giang Phong ăn sáng xong, hắn bèn lái xe đến Tứ Xuyên.

Lúc trước khi tìm đối tượng giúp chị Bách Hợp, Giang Phong lái xe đến khá nhiều tỉnh, Tứ Xuyên là một trong số đó. Hắn đã tìm được đối tượng phù hợp với cậu ấm nhà quan lớn _ Bạch Tử An ở đây.

Lần này Giang Phong đến đây với hai mục đích sau:

Thứ nhất: Làm mai giúp Bạch Tử An.

Thứ hai: Thuận đường tìm kiếm đối tượng phù hợp với Lệ Thiên Nhu, Điền Lộ, Mộc Tiểu Lam.

Từ Quảng Tây đến Tứ Xuyên dài hơn hai ngàn cây số, cách nhau bởi tỉnh Quế Châu.

Phạm vi tìm kiếm đối tượng của Giang Phong ngày càng mở rộng, bây giờ không chỉ đơn giản tìm xung quanh một thành phố mà có thể lan đến hai thành phố phụ cận.

Vì thế mà hiệu suất tìm đối tượng của Giang Phong vô cùng cao.

Vừa đến nơi sản sinh ra món bún ốc, hắn bèn giúp Điền Lộ - một cô gái làm nghề bán hoa tìm kiếm đối tượng. Có điều Giang Phong không định dừng lại mà tiếp tục lên đường.

Lúc đi qua Quế Châu, Giang Phong lại giúp cô gái cuồng sạch sẽ - Mộc Tiểu Lam tìm đối tượng phù hợp.

Giang Phong cũng không có ý định dừng chân mà tiếp tục lên đường đến Tứ Xuyên.

Mười một giờ tôi, cuối cùng Giang Phong cũng thuận lợi đến Tứ Xuyên.

Hắn dừng xe trước khách sạn đã đặt hẹn trước, ăn một bữa tối ngon lành, sau đó về khách sạn tắm rửa, sấy tóc, làm xong xuôi mọi việc thì cũng đã một hai giờ sáng rồi.

Vốn dĩ lái xe cả một ngày rất mệt mỏi, thế là Giang Phong ngủ thiếp đi.

Cả đêm yên ắng.

Ngày hôm sau.

Chín giờ sáng, Giang Phong thức dậy, tắm rửa, trả phòng rồi ra ngoài ăn bữa sáng đặc sản Tứ Xuyên, sau đó hắn lái xe đến phòng cảnh sát nữ đặc biệt ở Tứ Xuyên.

Tư Liệu của đối tượng hắn tìm cho cậu ấm con quan lớn - Bạch Tử An như sau:

[Họ và tên] Kiều Phụng Hoàng

[Tuổi tác] 28

[Chiều cao] 1.67 mét

[Cân nặng] 54 kilogram

[Bối cảnh gia đình] Con nhà quân nhân, ông cố là cựu Hồng quân, hi sinh trong trận kháng chiến chống Nhật. Ông nội từng tham gia kháng chiến chống Mỹ, ba là chỉ huy quân khu tỉnh.

[Tính cách sở thích] …

[Kinh nghiệm yêu đương] Không có

[Điểm xứng đôi hiện tại] (Tình cảm vợ chồng 74 + Môn đăng hộ đối 88 + Quan hệ gia đình)

[Điểm xứng đôi tối đa] 89 (Tình cảm vợ chồng 89 + Môn đăng hộ đối 91 + Quan hệ gia đình 87)

Không nghi ngờ gì nữa, gia thế của đối tượng này rất hiển hách, không kém cạnh nhà Bạch Tử An.

Thông qua tư liệu của đối tượng, Giang Phong nhận thấy cô gái tên Kiều Phụng Hoàng này rất dũng mãnh, là một nữ giáo quan uy danh lẫy lừng trong đội cảnh sát nữ đặc biệt của tỉnh.

Nếu Giang Phong se duyên thành công cặp này, e rằng Bạch Tử An sẽ phải đội “nóc nhà” này lên trên đầu rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận