Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 174: Tiến Tới Tỉnh Thành, Khai Trương Phòng Môi Giới Hôn Nhân

Buổi chiều, lúc đang ăn cơm.

Giang Phong kể lại chuyện này cho người nhà nghe, cuối cùng mới hỏi:

"Cha mẹ anh chị, mọi người thấy việc này thế nào?"

Giang Tuyết kinh sợ, nói:

"Tiểu Phong, một cửa hàng ở vị trí như thế ở tỉnh thành, giá cũng phải mấy triệu đúng không? Vị khách minh tinh này của em quá lợi hại!"

Giang Phi cả kinh, nói:

"Một cửa hàng mấy triệu nói đưa liền đưa, vị khách đại minh tinh này của Tiểu Phong đúng là trọng tình trọng nghĩa, nếu như đổi thành một minh tinh khác, thì dù bọn họ không thiếu một chút tiền này, nhưng cũng chẳng được mấy ai chịu chi như thế đi?"

Cha Giang và mẹ Giang cũng chấn động.

Giang Phong cười nói:

"Chị Mẫn đúng là khá hào phóng, trước khi công bố việc kết hôn trên Weibo, cô ấy còn nghĩ tới việc sẽ giúp con hút một đợt khách, đúng thật là coi con như ân nhân để đối đãi!"

Mẹ Giang nói:

"Có cơ hội tốt như thế, con đúng là nên tới tỉnh thành để phát triển, có được sự đề cử của đại minh tinh Tiêu Mẫn, con chắc chắn sẽ nhận được không ít khách hàng, nếu như chỉ có một mình Tiểu Phong ở tỉnh thành mở phòng môi giới hôn nhân, e là sẽ bận tới chân không chạm được đất mất?"

Giang Phong gật đầu, nói:

"Đúng là sẽ rất bận, cho nên con muốn mời anh, chị tới đó làm."

Giang Tuyết lắc đầu, nói:

"Tiểu Phong, chị và anh cả giúp em một chút thì được, chứ tới đó để đi làm luôn thì bỏ đi!"

Giang Phong gật đầu, nói:

"Đúng thế, bản lĩnh của chúng ta như thế nào, trong lòng chúng ta hiểu rõ, giúp Tiểu Phong một chút thì không sao, nhưng mà để làm việc này thì không phù hợp!"

Giang Phong cười nói:

"Chúng ta là anh chị em ruột do cùng một mẹ sinh ra, mọi người cùng nhau kiếm tiền, có gì đâu mà không thích hợp!"

Cha Giang và mẹ Giang thấy bọn họ đoàn kết như thế cũng thầm vui vẻ trong lòng.

Mẹ Giang đề nghị:

"Có thể cùng nhau mở cửa tiệm, để Tiểu Phi và Tiểu Tuyết giữ một ít cổ phần là được rồi!"

Giang Phong nói tiếp:

"Vậy em lấy 4 phần, anh cả và chị hai mỗi người lấy 3 phần, như thế được không!"

Giang Tuyết vội vàng lắc đầu, nói:

"Tiểu Phong, nếu như thật sự phải giữ cổ phần, thì chị cảm thấy chị lấy một phần là đủ rồi!"

Giang Phi phụ họa:

"Tiểu Tuyết nói đúng, cho chúng ta một phần là được rồi, cho nhiều quá chúng ta cũng không an tâm."

Giang Phong không muốn xoắn quýt vấn đề này nữa, trực tiếp nói:

"Anh cả, chị hai, nếu đã như thế thì hai người lấy hai phần đi, việc này cứ quyết định như thế đi, không cần thảo luận nữa!"

Giang Phong hoàn toàn không so đo về chuyện kiếm tiền này, ba anh em bọn họ sống chung từ nhỏ tới lớn, bây giờ hắn có thể bật hack kiếm tiền, thì việc kéo luôn anh chị mình theo là chuyện đương nhiên.

Hắn không thể nào làm ra chuyện như gia đình ở thôn bên cạnh được, em trai thì có mấy tỷ, còn anh trai lại chỉ có thể ở quê làm nông, anh em như thế này có khác gì người ngoài đâu chứ?

Giang Phi và Giang Tuyết thấy em trai trực tiếp bảo không thảo luận nữa, thì chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận, đồng thời hai người cũng cảm nhận được sự chiếu cố của em trai, một loại cảm giác gọi là thân tình tràn ngập trong lòng bọn họ.

Cha Giang thấy anh em bọn họ thảo luận xong liền hỏi:

"Tiểu Phong, vậy thì thị trường bên này thì sao? Bỏ qua hả?"

Giang Phong suy nghĩ một lát, nói:

"Cha, mẹ, hay là thị trường bên này giao cho hai người, con sẽ tìm kiếm đối tượng xứng đôi phù hợp cho khách, hai người chỉ cần đứng ra để tác hợp là được rồi!"

Giang Tuyết cười nói:

"Ý của tiểu Phong không tệ, cha mẹ còn có được ưu thế về tuổi tác, chắc chắn sẽ làm tốt hơn tụi con, con thấy chuyện này được đó."

Giang Phi nói:

"Con cũng thấy được, công việc bà mối vốn dĩ nên để cho người như cha mẹ làm."

Cha Giang và mẹ Giang chăm chú lắng nghe, bọn họ bị con cái nói có chút động lòng!

Đặc biệt là trong khoảng thời gian này, bọn họ tận mắt nhìn thấy quá trình làm mai mối của con cái, cảm thấy đúng là không có gì khó cả.

Mẹ Giang là người đầu tiên hưởng ứng, nói:

"Được, vậy thì nghe theo các con, mẹ sẽ thử cảm giác làm bà mối."

Cha Giang nghe vậy, gật đầu, nói:

"Vậy thì thị trường bên này cứ giao cho cha mẹ, các con yên tâm tới tỉnh thành làm việc đi."

Sau khi mọi người thống nhất xong, Giang Phong nói:

"Sau khi chúng ta mở ra phòng môi giới hôn nhân, phí mai mối như thế nào phải ghi ra rõ ràng, không thể để khách cho tùy ý như bây giờ nữa!"

Giang Tuyết đồng ý, nói:

"Đương nhiên, ở quê thì mọi người đều biết quy củ của việc mời làm mai mối, dù cho không nhắc tới chuyện giá cả, thì mọi người đều sẽ không quên tặng bao lì xì cho bà mối.

Nhưng mà, khi tới tỉnh thành mở phòng môi giới hôn nhân thì khác, dù sao thì quy củ của các nơi đều khác nhau, không thể trông cậy vào việc người ta sẽ chủ động đưa bao lì xì cho mình được, nếu như không ghi ra con số chính xác, thì có thể sẽ đụng phải mấy vị khách không chịu trả tiền."

Giang Phong thở dài:

"Tiếc là nếu làm như thế sẽ thiếu đi một chút vị nhân tình!"

Giang Tuyết nói:

"Cũng không còn cách nào khác, làm mai mối tư nhân còn có thể nói tới ân tình, nhưng sau khi mở phòng môi giới hôn nhân thì không còn là mai mối tư nhân nữa, tất cả đều phải làm việc theo quy củ, đương nhiên là sẽ thiếu một ít vị nhân tình rồi!"

Giang Phong đã sớm chuẩn bị tâm lý cho việc này rồi, tiến hành theo biện pháp hắn làm mai mối lúc trước đúng là có vị nhân tình, đến giờ những vị khác kia đều mang ơn hắn. Nhưng mà, hắn đã tính qua rồi, nếu như vẫn làm mai mối theo cách này, thì sinh thời hắn sẽ không giúp được cho quá nhiều người.

Chỉ khi hắn mở được phòng môi giới hôn nhân, quảng cáo một chút, hấp dẫn được số lượng khách khả quan, thì hắn mới có thể giúp càng nhiều người cảm thấy hạnh phúc hơn.

Như thế vừa có thể tăng cao lợi ích của mình, lại vừa có thể giúp được càng nhiều người hơn, vậy thì tại sao lại không làm chứ?

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận