Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 816: Phòng Môi Giới Hôn Nhân Phát Thưởng Cuối Năm (2)

Hồ lão thái thái cũng nhìn Giang Phong với vẻ mặt hài lòng, không hổ là đại sư mai mối nổi tiếng cả nước, đối tượng giới thiệu này đúng là không thể bắt bẻ. Trừ con gái ra, trong nhà còn có không ít cháu trai cháu gái, đến lúc đó chuyện hôn nhân đại sự của bọn hắn chắc chắn sẽ còn phải làm phiền Giang Phong.

Bởi vậy, Hồ lão thái thái nhiệt tình nói: "Đúng vậy, Giang đại sư, cậu rất hiếm khi mới tới tỉnh Lỗ chúng tôi một lần, cũng nên để chúng tôi tận tình địa chủ một lần chứ."

Giang Phong từ chối: "Bà Hồ, chị Hồ, tôi xin nhận thịnh tình của các người, nhưng mà bên phía tôi thật sự là có việc phải bận rộn, cho nên lần này không quấy rầy thêm nữa, lần sau nếu có cơ hội tới đây thì chắc sẽ phải làm phiền đến các người rồi."

Sau đó, hai bên lại khách sáo một phen, bao gồm cả người Vu gia nữa, mời Giang Phong nếu có cơ hội thì đến tỉnh Ký làm khách. Giang Phong đồng ý với từng nhà, sau đó mới mang theo quà tặng và hồng bao của hai nhà rời đi.



Bốn giờ chiều.

Quầy bán gà vịt của thím Trương tại trấn Thanh Hà.

Trần Quang Bưu buổi sáng lái một xe khách đến thành phố, sau đó lái một xe khách trở về từ thành phố, sau đó tới đây giúp đỡ giết gà giết vịt. Như này có thể để cho vợ hắn nghỉ ngơi một chút, nếu không bận từ sớm đến muộn, thân thể sẽ không chịu được.

Khách hàng thời gian này không nhiều, thím Trương nói với Trần Quang Bưu: "Ông giết cho tôi một con gà lớn một chút, tôi đi tặng cho cho cha mẹ của Giang đại sư. Khoảng thời gian này, đứa con hỗn trướng nhà chúng ta thật sự đã tiến bộ không ít, nghe cô giáo Vương nói hắn hiện tại mỗi ngày đều dậy thật sớm để rèn luyện, sau đó thành thật đi làm. Tất cả chuyện này đều là công lao của Giang đại sư, chúng ta phải ghi nhớ ân tình này ở trong lòng."

Trần Quang Bưu lên tiếng, sau đó bắt lấy một con gà trống lớn, thuần thục giết gà lấy máu, hắn cũng vô cùng ngạc nhiên đối với sự thay đổi của con trai nhà mình.

Qua nhiều năm như vậy, đứa con trai hỗn trướng kia của hắn không biết đã khiến hắn tiêu tốn bao nhiêu tiền bạc, bây giờ nhìn thấy hi vọng thay đổi, hắn vô cùng cảm kích Giang đại sư.

Trần Quang Bưu bình thường cũng hỗ trợ giết gà không ít, tốc độ tay cũng không chậm, chỉ qua mấy phút ngắn ngủi, hắn đã giết xong một con gà trống lớn.

Thím Trương xếp gọn gà vào túi, dặn hắn coi chừng tiệm một chút, rồi lái xe điện tiến về thôn Long Sơn.

Từ trên trấn đến thôn Long Sơn cũng không xa, cũng chỉ mấy phút đi đường. Lúc thím Trương tới Giang gia, mẹ Giang đang chuẩn bị vo gạo nấu cơm.

"Chị, nhóm gà lần này không tệ, đặc biệt cầm một con tới cho chị thêm vào đồ ăn." Thím Trương dừng xe, mang theo con gà trống đã làm sạch, cười nói với mẹ Giang.

"Thím Trương, chị làm như vậy thật sự quá khách sáo rồi, đồ ăn chỗ tôi nhiều đến mức ăn không hết, nào còn cần đưa gà tới chứ!" Mẹ Giang cười nói.

"Tôi biết nhà chị không thiếu mấy thứ này nhưng đây cũng là một chút tâm ý của tôi."

Lúc nói chuyện, thím Trương đưa gà trống qua, vui vẻ cười nói: "Chị không biết đâu, từ sau khi tên nhóc nhà tôi nhìn trúng cô giáo Vương, thật sự giống như biến thành một người khác vậy. Mỗi ngày dậy sớm cùng rèn luyện với cô giáo Vương, còn tìm một công việc tại huyện thành, mỗi ngày đều an phận đi làm. Nếu như là trước kia thì đây là chuyện không thể tưởng tượng được. Mà tất cả chuyện này đều là công lao của chị, tôi cũng không biết nên cảm tạ chị thế nào mới tốt."

Mẹ Giang nghe vậy cũng không từ chối nữa, tiếp nhận gà trống lớn rồi cười nói: "Thím Trương quá khách sáo rồi, Văn Thịnh có tiến bộ là chuyện tốt. Điều này chứng minh cô giáo Vương là một nàng dâu tốt, chờ hai người bọn họ thành đôi rồi, người làm cha mẹ như hai người cũng không cần lo lắng về hắn nữa."

Thím Trương cao hứng nói: "Cô giáo Vương đúng là nàng dâu vượng nhà, lúc này bọn chúng mới quen biết được có mấy ngày, mà đứa con trai không có chí tiến thủ kia của tôi đã biết tiến lên dưới sự ảnh hưởng của nàng rồi. Chờ hai người bọn chúng thật sự thành đôi thì tôi và cha hắn thật sự có thể yên tâm rồi. Điều kiện nhà tôi cũng tạm được, chỉ cần hắn không giống trước kia thì thời gian này nhất định có thể trôi qua hạnh phúc."

Nói đến đây, thím Trương lại biểu đạt lòng biết ơn của mình đối với Giang mẫu. Hai người nói chuyện phiếm bảy tám phút, thím Trương mới vui vẻ cáo từ rời đi.

Giang mẫu đưa mắt nhìn nàng lái xe rời đi, trong lòng cảm thấy thỏa mãn không nói ra được. Con trai của nàng chính là lợi hại như vậy, làm mai mối có thể khiến cho người khác mang ơn. Người làm mối khác chắc chắn không thể được như này.



Văn phòng môi giới hôn nhân của Giang Phong tiếp nhận khách hàng từ các nơi trên đất nước, khách hàng tại tỉnh Quế còn dễ xử lý, nhưng tốc độ xử lý chuyện của khách ngoài tỉnh thì sẽ không được nhanh như vậy.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận