Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 577: Người Quang Minh Chính Đại Không Nói Chuyện Mờ Ám, Tôi Không Vừa Ý Cô Gái Kia, Nhưng Nhìn Trúng Cô!

Tại tỉnh thành Quế tỉnh.

Đường An Quân lái xe công ty tới trước công ty chi nhánh thứ sáu của tập đoàn Xây dựng Quế tỉnh.

Tổng giám đốc của công ty chi nhánh thứ sáu này tên là Sở Hữu Tài, năm nay mới 30 tuổi, hắn còn trẻ như vậy đã có thể ngồi lên vị trí tổng giám đốc, ngoại trừ năng lực làm việc của bản thân mạnh, còn có một nguyên nhân quan trọng khác, chính là người đứng thứ hai trong công ty là thân thích trong nhà của hắn.

Ở đất nước này, bất kể là thời đại nào, bất kể là ngành nghề nào, muốn leo lên chỗ ngồi bên trên ngoại trừ năng lực bản thân ra thì quan hệ cũng là thứ cực kỳ quan trọng, có người dìu dắt so với không có ai dìu dắt thật sự là hoàn toàn khác biệt.

Đường An Quân thân là bà mối số một của công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, cô đến công ty chi nhánh thứ sáu của tập đoàn Xây dựng Quế tỉnh này cũng chỉ có một mục đích, là làm mai mối cho tổng giám đốc Sở Hữu Tài.

Trước khi tới gặp mặt, Đường An Quân đã sớm gọi điện thoại hẹn trước.

Cho nên, lúc cô đi tới công ty đã lập tức gặp được tổng giám đốc Sở Hữu Tài.

Công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc không chỉ nắm được tư liệu chi tiết của các khách hàng tới tìm bạn trăm năm, mà còn có tư liệu chi tiết của đối tượng xứng đôi với vị khách đó, lúc tới gặp Sở Hữu Tài, Đường An Quân đã thuộc lòng thông tin của hắn rồi.

Đây đúng là một đối tượng cực kỳ ưu tú.

Hai bên gặp mặt, sau khi khách khí nói chuyện vài câu, Đường An Quân liền vào thẳng vấn đề, nói: “Sở tổng, mục đích của tôi tới đây hôm nay đã nói trước với anh qua điện thoại rồi, giờ tôi sẽ nói trực tiếp với anh về một số thông tin cơ bản của đối phương, nếu như anh cảm thấy ổn, tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt, anh cảm thấy được chứ?”

Sở Hữu Tài nhìn bà mối xinh đẹp lại khí chất ở trước mặt mình này, ôn hòa nói: “Ừ, cô nói đi.”

Số lượng cặp vợ chồng Đường An Quân tác hợp trước đó đã vượt qua một ngàn, kinh nghiệm đã vô cùng phong phú, vì tiết kiệm thời gian, cô cũng không nói nhảm nữa, đi thẳng vào vấn đề: “Sở tổng, đối tượng tôi muốn giới thiệu cho anh là người Liễu thị, năm nay 28 tuổi, tốt nghiệp đại học xx, hiện tại đang kinh doanh một nhà hàng buffet ở Liễu thị, việc kinh doanh cũng không tệ.”

Nói đến đây, Đường An Quân lấy ra một tấm ảnh chụp từ trong túi, đưa cho Sở Hữu Tài, nói: “Còn về ngoại hình của cô ấy thì tôi cũng không nói nhiều nữa, Sở tổng cứ nhìn ảnh chụp là sẽ rõ.”

Sở Hữu Tài cầm lấy tấm hình xem xét, phát hiện cô gái trong hình có dáng người tướng mạo quả thật không tệ, chỗ nên lớn thì lớn, chỗ nên nhỏ thì nhỏ, mặc dù không phải kiểu khiến người ta kinh diễm, nhưng bất kể ai nhìn thấy tấm hình này đều sẽ khen một hai câu, là một đối tượng ưu tú.

Có điều, trong lúc nhìn tấm ảnh này, Sở Hữu Tài lại lặng lẽ so sánh người trong hình với bà mối xinh đẹp trước mặt, phát hiện bà mối xinh đẹp trước mặt mình này vậy mà còn hơn người ta một bậc, cô ấy giống như bước ra từ trong thẩm mỹ quan của hắn vậy, mỗi một cái nhấc mi nâng miệng đều mê người như vậy.

Cũng không biết là do thẩm mỹ của Sở Hữu Tài đặc biệt hay vì nguyên nhân gì khác, dù sao thì vị mỹ nữ trong tấm ảnh kia hoàn toàn không thu hút được hắn, ngược lại, bà mối xinh đẹp trước mắt này lại khiến hắn nổi lên tâm tư.

“Sở tổng, tính cách của cô ấy... blah blah blah... về sở thích thì... blah blah blah...”

Sở Hữu Tài lẳng lặng nghe cô giới thiệu, sau khi xong rồi, hắn mới lên tiếng hỏi: “Bà mối Đường, tài ăn nói của cô thật sự rất tuyệt, có điều, không biết tôi có thể hỏi cô một vấn đề riêng tư được không?”

“Sở tổng đương nhiên có thể hỏi rồi, có điều tôi không đảm bảo mình sẽ trả lời đâu!”

“Tôi muốn hỏi một chút, cô Đường không biết đã kết hôn chưa?”

Đường An Quân nghe xong thì sửng sốt, lập tức điều chỉnh lại cảm xúc của mình, cười nói: “Cảm ơn Sở tổng đã quan tâm, tôi vẫn chưa kết hôn!”

Sở Hữu Tài vui mừng trong lòng, lập tức nói thẳng: “Bà mối Đường, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, tôi không vừa ý cô gái kia, nhưng tôi nhìn trúng cô, nếu như cô nguyện ý, vậy hai chúng ta có thể thử một chút.”

Lời này vừa nói ra đã khiến Đường An Quân trợn mắt há mồm.

Nửa ngày sau, Đường An Quân mới lúng túng nói: “Sở tổng, anh đừng đùa tôi như vậy chứ!” Hành động đột ngột này của Sở Hữu Tài thực sự khiến cô không kịp ứng phó.

Sở Hữu Tài nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc nhắc lại: “Cô Đường, tôi thật sự không có ý đùa giỡn, so với cô gái trong tấm ảnh này, tôi lại càng thích cô hơn.”

Đường An Quân: “...”

Cô làm bà mối hơn nửa năm, đã đụng phải muôn hình muôn vẻ khách hàng, nhưng loại tình huống giống như bây giờ thật sự là lần đầu tiên cô gặp phải.

Nếu như đối phương không phải là miếng cơm của mình, cô cũng sẽ không phải xoắn xuýt do dự, trực tiếp nhã nhặn từ chối là được.

Quan trọng là, cô cũng rất có hảo cảm với người đàn ông trước mặt này.

Từ trong tài liệu ông chủ đưa có thể thấy được, người đàn ông trước mặt này là người hiếu thuận, thiện lương, chăm chỉ nỗ lực, tuổi còn trẻ mà đã leo lên được địa vị cao như vậy, tính cách thì ổn trọng, tiền đồ tương lai là bất khả hạn lượng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận