Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 811: Hỏng Bét, Đây Là Cảm Giác Động Tâm (3)

Vu Tuấn Kiệt tiếp nhận điện thoại di động xem xét, ánh mắt lập tức bị tê dại. Mỹ nữ mặc đồng phục cảnh sát màu đen trong tấm ảnh thật sự đã đâm vào tim của hắn. Cái loại cảm giác này có lẽ chính là trúng tiếng sét trong truyền thuyết?

Mỹ nữ trong tấm ảnh ăn mặc vô cùng đơn giản, bên trong đồng phục cảnh sát màu đen là áo sơ mi màu trắng, cà vạt màu lam, tóc buộc đơn giản ở sau đầu, giữa lông mày có khí khái hào hùng, có thể tóm gọn toàn thể bằng một chữ: Sảng!

Vu Tuấn Kiệt là phú nhị đại sinh ra đã ngậm thìa vàng. Hắn từng nhìn thấy vô số mỹ nữ. Nữ thần mà người bình thường khó gặp, nữ minh tinh cao cao tại thượng có thể nói là xếp thành từng đám lớn bên cạnh hắn. Mỹ nữ bình thường đã rất khó thu hút ánh mắt của hắn.

Nhưng mà mấy thứ như nhãn duyên lại rất kỳ diệu, nữ hoa khôi cảnh sát trong tấm ảnh này, người bình thường nhìn vào sẽ chỉ khen một câu xinh đẹp, nhưng nếu so với mỹ mạo của các nữ minh tinh kia thì vẫn còn kém một chút.

Mà ở trong mắt của Vu Tuấn Kiệt, hoa khôi cảnh sát này lại xinh đẹp đến cực điểm.

Nhìn chằm chằm ảnh chụp hơn một phút đồng hồ, Vu Tuấn Kiệt mới nhìn về phía Giang Phong, nói: "Giang ông mai, cô gái mà anh giới thiệu thật sự là quá phù hợp với thẩm mỹ quan của tôi."

Thấy hắn không còn xưng hô ông chủ Giang nữa, mà đã đổi thành Giang ông mai, Giang Phong đương nhiên hiểu được ý của hắn, khẽ cười nói: "Vu tổng, anh lướt sang trái một chút, còn có một tấm ảnh cuộc sống của cô gái này."

Ánh mắt Vu Tuấn Kiệt sáng lên, đưa tay lướt sang trái một cái, sau đó một tấm ảnh về cuộc sống xuất hiện ở trước mắt của hắn.

Cách ăn mặc hoàn toàn khác hẳn trước đó, nhưng giữa lông mày vẫn là cảm giác quen thuộc kia, khiến cho tim của Vu Tuấn Kiệt không nhịn được mà đập thình thịch.

Lại nhìn chằm chằm ảnh chụp hơn một phút đồng hồ, Vu Tuấn Kiệt mới không nỡ mà trả di động lại cho Giang Phong, có chút không kịp chờ đợi mà nói: "Giang ông mai, cô gái mà anh giới thiệu đúng là vô cùng hợp với thẩm mỹ của tôi, anh lúc nào thì sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt vậy?"

Giang Phong cười nói: "Nếu như Vu tổng vội thì ở đây chờ tôi một lát, tôi gọi cuộc điện thoại nói lại tình huống của anh cho đối phương. Nếu như đối phương cảm thấy anh không tệ thì tôi và anh lập tức có thể chạy tới tỉnh thành tỉnh Lỗ, sau đó trưa mai sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt."

"Được rồi, vậy Giang ông mai tranh thủ thời gian gọi điện thoại đi, nhớ nói tốt vài câu giúp tôi."

"Vu tổng cứ yên tâm, tôi biết rõ nên làm như thế nào. Mục đích của tôi là muốn tác hợp cho hai người, đương nhiên là sẽ tận tâm tận lực. Đúng rồi, Vu tổng, anh có ảnh chụp cuộc sống gần đây hay không? Có thì gửi cho tôi, lát nữa tôi sẽ gửi qua cho cô gái người ta xem một chút."

"Có, vậy tôi kết bạn Wechat với anh."

Thế là, hai người liền quét mã thêm bạn Wechat, Vu Tuấn Kiệt liền gửi ảnh cuộc sống mới nhất của mình qua wechat của Giang Phong.

Sau đó, Vu Tuấn Kiệt liền ngồi tại chỗ chờ đợi, mà Giang Phong thì đến một chỗ cách đó mấy chục mét, sau đó gọi điện thoại cho Hồ Thắng Hoa.

Điện thoại vừa được kết nối, một giọng nữ ngọt ngào truyền tới, chào hỏi: "Giang đại sư, chào anh!"

Giang Phong lên tiếng chào hỏi rồi nói ngay vào điểm chính: "Chị Hồ, tôi đã tìm kiếm cho chị một đối tượng thích hợp. Tôi sẽ nói lại tình huống của hắn cho chị, nếu như chị cảm thấy không tệ, tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt vào ngày mai, chị cảm thấy thế nào?"

Hồ Thắng Hoa sảng khoái đáp: "Được rồi, Giang đại sư nói đi."

Giang Phong cười giới thiệu: "Hắn năm nay 28 tuổi, cao 1m78, dáng người tiêu chuẩn, là móc treo quần áo trời sinh, tướng mạo tương đối đẹp trai, tốt nghiệp đại học 985 nào đó tại Trung Hải. Bối cảnh gia thế rất tốt, cha là nhóm thương nhân phất lên đầu tiên sau cải cách mở cửa, tài sản trong nhà hơn chục tỷ, có thể nói là môn đăng hộ đối với chị Hồ. Hắn cũng là đứa con của cha mẹ lúc về già, phía trên còn có bốn người chị gái, hắn là đứa con trai duy nhất trong nhà. Bốn chị gái của hắn đều được gả cho gia đình không tệ, bốn anh rể trong nhà đều có thành tựu không tệ trong chính trị, quân đội, thương nghiệp, nghiên cứu khoa học. Hắn không cảm thấy hứng thú lắm với chuyện tiếp nhận công ty trong nhà, trước mắt đang cùng với hai người bạn mở một quán bar lớn, chuyện làm ăn cũng không tệ..."

Giang Phong giới thiệu đơn lại về tình huống của Vu Tuấn Kiệt một lần, cuối cùng mới lên tiếng: "Chị Hồ, tình huống đại khái của hắn chính là như vậy, tôi sẽ gửi ảnh cuộc sống của hắn qua wechat cho chị. Chị xem một chút, sau đó chúng ta lại trò chuyện tiếp."

Chờ Hồ Thắng Hoa đáp một tiếng sau, Giang Phong liền cúp xong điện thoại, sau đó gửi tấm ảnh mà Vu Tuấn Kiệt vừa mới gửi qua cho cô.

Hai phút sau, Hồ Thắng Hoa gọi điện thoại tới, có chút ngượng ngùng mà tán dương: "Giang đại sư, anh thật không hổ danh là đại sư mai mối nổi tiếng cả nước. Tôi rất hài lòng về đối tượng xem mắt này, tôi không có ý kiến gì về chuyện ngày mai gặp mặt cả."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận