Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 236: Vẫn Đang Chơi Mạt Chược Sao? Con Gái Bảo Bối Của Ông Đã Bị Nam Nhân Bắt Đi Rồi Kìa! (2)

Hoàng mẫu: “Đừng có chơi chữ với mẹ, con là do mẹ sinh ra, mẹ còn không hiểu con hay sao chứ? Con từ nhỏ đến lớn có bao giờ đi ra ngoài ăn một mình với con trai, con mau thành thật nói cho mẹ biết đi, có phải đã có bạn trai rồi không?”

Hoàng Linh Vi: “Thật sự không có, chỉ là một người bạn nam rất tốt thôi, cụ thể thì đợi khi trở về con sẽ nói mẹ nghe, bây giờ con phải đi ăn cơm rồi!”

Hoàng mẫu: “…”

Trên lầu một căn biệt thự lớn, sau khi Hoàng mẫu trò chuyện xong trên WeChat với cô con gái quý giá của mình, càng nghĩ càng cảm thấy có điều gì đó không ổn, bà lập tức gọi điện thoại cho chồng.

Điện thoại vừa kết nối, Hoàng mẫu liền tung ra một tràn sát khí, “Ông còn chơi mạt chược sao? Mau trở về đi, con gái bảo bối của ông đã bị nam nhân bắt đi rồi kìa!"



Tại một nhà hàng hải sản nào đó.

Sau khi Hoàng Linh Vi và Giang Phong tìm một chỗ ngồi và ngồi xuống, họ trực tiếp hỏi người phục vụ: "Xin chào, hôm nay có cua huỳnh đế sống không?"

Nữ phục vụ cười tít cả mặt, nói: "Có, vừa may chỉ còn có một con nặng tám cân thôi, quý khách có muốn lấy không?"

Ánh mắt Hoàng Linh Vi sáng lên, "Có thể đưa chúng tôi đi xem một chút được không?"

Nữ phục vụ gật đầu nói: "Đương nhiên, hai vị khách, mời đi theo tôi!"

Chẳng mấy chốc, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, hai người đã nhìn thấy con cua huỳnh đế khổng lồ, thấy nó vẫn còn sống và đang quẫy đạp, Hoàng Linh Vi hài lòng gật đầu và nói: "Chúng tôi muốn lấy con này!"

Nữ nhân viên phục vụ cười và hỏi: "Được, xin hỏi quý khách muốn ăn như thế nào?"

Hoàng Linh Vi nhìn Giang Phong và nói: "Anh muốn ăn hương vị như thế nào?”

Giang Phong lắc đầu nói: "Món này anh còn chưa ăn qua, không biết thế nào mới ngon, em cứ quyết định đi!"

Hoàng Linh Vi nói: "Vậy thì hấp đi, hương vị nguyên bản!"

Nữ nhân viên phục vụ gật đầu nói: "Được, tôi nhớ rồi, hai người có cần gọi món gì nữa không?"

Hoàng Linh Vi bàn bạc với Giang Phong một lúc, sau đó gọi một món bạch tuộc kho tộ, một món bún sò điệp hấp, một món canh ốc cải xanh, ba món một canh, đủ cho hai người rồi!

Sau khi trở lại chỗ ngồi và ngồi xuống, Giang Phong có chút chờ mong nói: "Anh nghe danh cua Huỳnh đế này đã lâu, nhưng chưa có cơ hội thử qua, lần này nhờ phúc của tiểu phú bà là em đây, cuối cùng cũng có thể thưởng thức rồi!”

Hoàng Linh Vi liếc hắn một cái và nói: “Tiểu phú bà gì chứ, tốc độ kiếm tiền của em đâu có nhanh bằng anh, năm ngoái em thấy cửa hàng kinh doanh cũng rất tốt, vậy mà cũng chỉ kiếm được chưa tới 300.000 nhân dân tệ, sao em có thể so sánh với ông mai lớn như anh!”

Giang Phong cười nói: “Chẳng phải em nói em đã xem cửa hàng mấy năm rồi sao, hơn nữa hàng năm nhận được tiền lì xì, tổng hẳn là không nhỏ a, nói em là tiểu phú bà cũng không khoa trương chút nào!"

Hoàng Linh Vi bĩu môi và nói: "Em dựa vào cha mẹ em, chứ không phải là do khả năng của em."

Giang Phong bắt đầu tháo rời dụng cụ ăn, "Không nên nói như vậy, đầu thai cũng là một công việc cần kỹ thuật, có sự giúp đỡ của cha mẹ em là một điều tuyệt vời, điểm xuất phát của em là điểm cuối mà người khác phấn đấu cả đời cũng không thể đạt được, điều đó chẳng phải rất tuyệt sao!”

Hoàng Linh Vi nói: “So với những người bình thường đương nhiên là tốt hơn, nhưng so với những người tự phấn đấu đi lên như anh thì có một khoảng cách không hề nhỏ!"

Giang Phong lấy dụng cụ ăn đã tháo rời và bắt đầu rửa dụng cụ ăn bằng trà nóng trên bàn, “So như vậy làm gì chứ, tính cách của em không phải cô gái mạnh mẽ, dù cho dựa vào cha mẹ hay là dựa vào chính mình, có thể khiến bản thân sống thật tốt là được rồi!”

Hoàng Linh Vi mỉm cười, bỏ qua chủ đề này và hỏi: "Lần này đến đây để uống rượu cưới của anh họ anh, anh có định ở lại Thâm Quyến vài ngày không?"

Giang Phong đặt một bộ bát đĩa đã rửa sạch trước mặt cô, “Có lẽ sẽ không về sớm như vậy, bà nội, cha mẹ, anh chị em của anh đều là lần đầu tiên đến thành phố Thâm Quyến, nên anh chuẩn bị đưa họ đi tham quan thỏa thích một thời gian mới về.”

Hoàng Linh Vi gật đầu và nói: "Thật hiếm khi người lớn đến đây một lần, vì vậy nên đưa họ đi chơi cho đã.”

Giang Phong cười và nói: “Anh không biết nhiều về thành phố Thâm Quyến, em là người gốc Thâm Quyến, em phải giới thiệu cho anh đó!"

Hoàng Linh Vi nói: "Anh cũng biết tình hình ở thành phố Thâm Quyến chúng em đó, ban đầu nó chỉ là một làng chài nhỏ mà thôi, không có nhiều cảnh quan thiên nhiên đáng ca ngợi, những nơi khá nổi tiếng toàn là cảnh quan nhân tạo. Vì vậy, các hướng dẫn du lịch đã tổng hợp trên Internet tương đối đáng tin cậy, anh có thể chọn lọc theo sở thích của riêng mình và gia đình, nó cũng gần đủ đó!”

Giang Phong ậm ừ nói: "Em nói như vậy thì trong lòng anh đã hiểu rồi!"

Hai người trò chuyện rôm rả, người phục vụ bắt đầu lần lượt bưng các món ăn lên.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận