Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 180: Cô Cũng Là Một Cô Gái Có Tình Có Nghĩa

Sau khi giới thiệu qua về Lam Chí Huy cho Doãn Giai Lỵ xong, Giang Phong lại hỏi về tình huống gia đình và cá nhân Doãn Giai Lỵ, sau khi có được thông tin khá đủ rồi, hắn mới thay hai bên trao đổi phương thức liên lạc, sau đó đứng dậy nói lời tạm biệt: “Cô chủ Doãn, vậy tôi đi trước đây, chờ khi nào cô có sự đồng ý của cha mẹ rồi, tôi sẽ sắp xếp cho cô và Lam tiên sinh gặp mặt!”

Vẻ mặt Doãn Giai Lỵ tràn đầy cảm kích, nói: “Cảm ơn bà mối Giang, tôi sẽ mau chóng lấy được sự đồng ý của cha mẹ, đến lúc đó sẽ liên hệ lại với anh sau!”

Giang Phong nói: “Ừm, vậy liên hệ sau, hẹn gặp lại!”

Doãn Giai Lỵ: “Hẹn gặp lại!”

Giang Phong rời đi, Doãn Giai Lỵ cũng không còn tâm tư làm ăn gì nữa, trực tiếp đóng cửa tiệm, sau đó lấy điện thoại ra gọi video qua wechat cho mẹ mình.

Cuộc gọi vừa được nhận, Doãn Giai Lỵ liền trực tiếp hỏi: “Mẹ, cha có ở đó không? Con có chuyện quan trọng muốn nói cho hai người biết!”

Doãn mẫu nói: “Cha con có ở đây, con có chuyện gì quan trọng vậy?”

Giọng nói của Doãn phụ cũng đồng thời vang lên, nói: “Tiểu Lỵ, xảy ra chuyện gì sao?”

Giọng điệu Doãn Giai Lỵ hơi kích động, giải thích: “Cha, mẹ, con tìm được anh ấy rồi, con tìm được ân nhân cứu mạng của con rồi!”

Doãn mẫu kinh ngạc: “Tiểu Lỵ, là chàng trai trẻ đã cứu con năm năm trước kia sao, con tìm được người ta rồi?”

Lúc này, gương mặt Doãn phụ cũng xuất hiện trong video, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc hỏi lại: “Cũng đã qua năm năm rồi, con vậy mà còn có thể tìm được chàng trai lúc trước đó sao?”

Doãn Giai Lỵ vừa khóc vừa cười, nói: “Đúng vậy ạ, con cuối cùng cũng tìm được người rồi, anh ấy lúc trước vì cứu con mà phải trả một cái giá rất lớn, mặt bị hủy dung, con cũng không biết năm năm này anh ấy đã cố gắng vượt qua như thế nào!”

Doãn phụ hít một hơi thật sâu, nói: “Tiểu Lỵ, vị ân nhân cứu mạng này của con bây giờ đang ở tỉnh thành sao? Cha với mẹ con sẽ lập tức chạy tới ngay đây, chúng ta nhất định phải cảm ơn người ta thật tốt!”

Doãn mẫu tán đồng, nói: “Đúng vậy, từ lúc đó chúng ta đã muốn hậu tạ người ta thật tốt rồi, đáng tiếc vẫn luôn không tìm thấy người, bây giờ Tiểu Lỵ rốt cuộc cũng đã tìm được người, nhất định phải chuẩn bị lễ hậu tạ thật trọng đại cho người ta mới được.”

Doãn Giai Lỵ lau nước mắt một cái, cười nói: “Cha, mẹ, con gọi video cho hai người chính là để nói cho hai người một quyết định, con muốn gả cho anh ấy, dùng cả đời này để báo đáp ân cứu mạng của anh ấy!”

Doãn mẫu nghe vậy thì hơi chấn kinh, “Cái này...”

Doãn phụ cũng bị kinh động, “Tiểu Lỵ, con...”

Doãn Giai Lỵ hít mũi một cái, nói: “Cha, mẹ, hai người trước hết nghe con nói đó, con cũng là vừa mới có được tin tức của anh ấy thôi, vẫn chưa gặp mặt anh ấy đâu! Từ sau khi anh ấy cứu con bị bỏng mặt, không chỉ khó tìm được công việc tử tế, tìm vợ lại càng khó, con nghe người ta nói anh ấy đã tham gia hơn ba mươi lần xem mắt, nhưng lần nào cũng bị nhà gái ghét bỏ.

Cha, mẹ, con đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ tướng mạo anh ấy lúc xông vào biển lửa cứu con, người này tuyệt đối là một soái ca, nhưng từ sau khi cứu con dẫn đến bị hủy dung, ngay cả vợ cũng không lấy được, thậm chí cả cuộc đời đều vì vậy mà thay đổi.

Mà một người vốn nên chết như con lại có một cuộc sống bình thường, không có chút thương tích nào.

Lòng con thực sự khó mà yên được!

Cho nên, con quyết định gả cho anh ấy, dùng cả đời này để báo đáp ân tình này của anh ấy.

Cái này thật ra không phải là xúc động nhất thời, mà ngay từ hai năm trước con đã có tâm tư này rồi, trong hai năm này, con vẫn luôn tìm kiếm anh ấy khắp nơi, từ lúc đó trong lòng con đã có quyết định, đợi đến khi tìm được người sẽ trực tiếp lấy thân báo đáp.

Không làm như vậy thì không đủ để báo đáp ân cứu mạng của anh ấy!”

Nghe xong lời này của con gái, Doãn mẫu Doãn phụ đều trầm mặc!

Làm cha mẹ, hai người tự nhiên không muốn con gái gả cho một người đàn ông bị hủy dung, nếu như là người đàn ông khác, bọn họ nhất định sẽ cực lực phản đối.

Nhưng hết lần này tới lần khác lại là người đàn ông đã cứu mạng con gái bọn họ, cái này thực sự khiến hai người khó xử!

Đối phương mặc dù bị hủy dung, nhưng đó là đại giới người ta phải trả vì cứu con gái bọn họ, bọn họ cũng không phải loại người vô ân không biết đến ân nghĩa kia, trên đời này còn có ân tình gì có thể so sánh được với đại ân cứu mạng?

Cho nên, dù trong lòng hai người thực sự không đồng tình với cách làm này của con gái, nhưng cả hai lại không ai nói ra được lời phản đối.

Qua vài phút đồng hồ sau, Doãn phụ mới chật vật mở miệng nói: “Tiểu Lỵ, việc này liên quan tới hạnh phúc cả đời của con, con nên suy nghĩ nghiêm túc kỹ càng xem mình có thể tiếp nhận được dung mạo bây giờ của người ta hay không!”

Doãn Giai Lỵ lần nữa đưa tay lau nước mắt, cười nói: “Cha, con không quan tâm đến dung mạo của người ta, thứ con nhìn trúng là phẩm chất cao quý quên mình vì người khác của anh ấy, người đàn ông như vậy, dù bề ngoài có xấu thì trong lòng con cũng là đẹp trai nhất!”

Doãn phụ Doãn mẫu liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng đồng thời nói: “Tiểu Lỵ, cha mẹ ủng hộ con!”



------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận